Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1925: Mười Bí Mật




Ngay sau đó sáu nhân viên an ninh bóp cò, súng nổ đùng đoàng trên con phố.

Họ vừa nổ súng vừa tách ra làm hai nhóm ba người, chi nhau ra đi đến hai đầu con phố, ý định lấy ba dịch tám, nhanh chóng kết thúc trận chiến.

Thế nhưng trong nháy mắt, đội trưởng an ninh bỗng cảm thấy kỳ lạ.

Bởi vì mười sáu người ở hai đầu không những không lùi lại mà còn tiến lên, đã thế còn phán đoán đường đạn của họ và tránh thoát với tốc độ cực nhanh của mình.

Tốc độ này...là dị năng giả cấp B?

Đội trưởng an ninh chết máy, thế này là thế nào?

Hắn vốn tưởng rằng đội ngũ toàn chiến sĩ gen cấp B của mình có thể tiêu diệt đội quân bình thường trước mặt rồi, nhưng mà bộ đội kia không bình thường chút nào.

16 người, người nào người nấy cũng là cao thủ cấp B! Ai lại có thể cất giấu một đội ngũ như thế trong thử triều hỗn loạn này?

“Không ổn!”

Đội trưởng an ninh gào lên:

“Rút đội hình, tập trung phòng ngự!”

Đội trưởng an ninh bắt đầu hối hận, ngay từ vừa nãy hắn đã phán đoán sai, chia làm hai nhóm giải quyết đối phương quả thật chẳng khác nào quyết định đâm đầu vào chỗ chết!

“Đến chặn giết bọn ta à? Không biết lượng sức mình!” gì đó, đúng là ăn nói khinh suất!

Suýt nữa làm các điệp viên chặn ở hai đầu phố phải bật cười, không cười thành tiếng là bởi vì họ được huấn luyện nghiêm khắc, duy trì sự tôn trọng cao nhất với cuộc chiến.

Đội ngũ do điệp viên tạo thành này có được trình độ như thế nào? Tất cả đều đạt đến cấp B, tổng cộng 30 người.

Bấy giờ, sáu nhân viên an ninh của Jindai cấp tốc tập hợp lại, nhưng họ chưa kịp nghĩ ra đối sách thì trên tòa nhà phía bên kia đường bỗng vang lên tiếng súng nổ, còn có 4 điệp viên mai phục sẵn ở hai bên cao ốc chờ họ tập trung lại để phòng thủ, sau đó diệt luôn một mẻ.

Pằng pằng pằng!

Tiếng súng vang dội trên đường phố trống trải vào buổi sáng sớm, sáu nhân viên an ninh của Jindai hãy còn đang suy nghĩ cách ứng phó với kẻ địch ở hai đầu phố, kết quả bị đánh lén tập thể.

Đạn chì nã về phía họ một cách điên cuồng, khiến phần đùi, bắp chân, cánh tay không được bọc giáp chống đạn bị bắn thủng lỗ chỗ.

Họ ngã lăn trên mặt đất, chỉ còn thoi thóp.

Bởi vì được áo chống đạn và mũ chống đạn bảo vệ quá kín kẽ nên bây giờ họ muốn chết cũng không chết được.

Diêm Xuân Mễ nói với giọng ngạc nhiên:

“Ồ, không ngờ trên cổ họ còn được gắn da nano phỏng sinh học, thứ này đắt tiền lắm đấy, chúng ta còn chưa có đâu.”

Một điệp viên giải thích:

“Họ ít người mà, không cần tiêu tốn nhiều tiền, còn chúng ta đông thế này nếu ông chủ gắn da nano phỏng sinh học cho tất cả chúng ta thì e sẽ xót tiền lắm đấy.”

Sáu nhân viên an ninh nằm trên mặt đất thở hổn hển, trong lòng cảm thấy phẫn nộ, đông người thì giỏi lắm à?”

Diêm Xuân Mễ chậm rãi đi đến trước mặt sáu nhân viên an ninh:

“Hình như đều là chiến sĩ gen, không có siêu phàm giả nào cả.”

Một điệp viên cảm thấy đáng tiếc:

“Không có nổi một người để làm phân bón trồng trà luôn à?”

Nguyên lý của chiến sĩ gen là làm phép cộng trong gen, không gây ô nhiễm sinh học, Tòa án cấm kỵ sẽ không thu dụng họ.

Siêu phàm giả chân chính hay gạt bỏ chiến sĩ gen ra khỏi quần thể dị năng giả và người tu hành.

Siêu phàm giả cũng có sự khinh miệt của mình.

Hai đùi của đội trưởng an ninh đều đã bị đánh gãy, hắn cười gằn:

“Nhiệm vụ của bọn ta đã hoàn thành, bây giờ các ngươi dùng ngôn ngữ sỉ nhục bọn ta cũng chẳng có ý nghĩa gì cả!”

“Thế ư?”

Diêm Xuân Mễ nói, mặt lạnh tanh:

“Ngươi cho rằng bây giờ ngươi có thể chết sao? Biết thân phận của bọn ta là gì không? Bọn ta là điệp viên của Mật Điệp Ti, mọi kẻ địch rơi vào tay bọn ta mà không lộ ra bí mật gì thì không thể chết được. Ngươi từng nghe nói khu cấm kỵ số 10 có một quy tắc là “Trước nửa đêm phải nói cho nó biết một bí mật mới có thể sống sót” chưa? Mật Điệp Ti bọn ta cũng có một quy tắc: Nói ra mười bí mật mới có thể chết yên ổn... Ơ, vậy có phải là Mật Điệp Ti bọn ta cũng có thể xem như khu cấm kỵ rồi không? Khu cấm kỵ cực kỳ hung hiểm.”

Các điệp viên cười, sáu nhân viên an ninh cảm thấy lạnh gáy, những người này là người của Mật Điệp Ti ư? Họ biết rõ thái độ của điệp viên Khánh thị với Jindai, đến nay ảnh chụp bí mật Jindai Seisho bị nuôi trong chuồng heo thỉnh thoảng vẫn bị các điệp viên cố ý lộ ra, như thế quả thật là muốn sống không được, muốn chết không xong.

Diêm Xuân Mễ cười nói:

“Kéo đi hết đi, đây toàn là thân tín bên cạnh tên cáo già kia, xem xem có thể thẩm vấn ra được cái gì trước khi ông chủ quay lại không.”

“Liệu Khánh Nhất có sao không, có lẽ hắn đang canh giữ bên phía Jindai Senaka.”

Một điệp viên lo lắng.

“Không chắc được, hy vọng ông chủ đến đó kịp thời.”

Diêm Xuân Mễ nói.