Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1906: Khởi Nguồn




Nhưng một khắc sau, ngay lúc đám cá mú đỏ bị hút vào giếng đá mấy giây, giếng đá kia lại chủ động phun cá mú đỏ ra ngoài.

Khánh Trần nghi ngờ, chẳng lẽ giếng đá này không nuốt vật thể có sinh mệnh?

Hắn trôi nổi trong nước, tiếp tục dò xét những nơi khác, chỉ thấy cuối con đường nhỏ trong thôn trang còn có một tòa Miếu Thần khổng lồ. Ở đó có hơn trăm người mặc kimono nhắm mắt xếp bằng ở cửa ra vào, nữ có nam có, quần áo hoa lệ.

Tại nơi gần một số người, còn có yêu ma mà Khánh Trần từng thấy qua trong sách tranh Bách Quỷ Dạ Hành, cũng đều đang xếp bằng dưới đáy Kình Đảo, hai chân những người này đều bị xích sắt trói buộc dưới đáy Kình Đảo.

Thế giới của Khánh Trần, hoàn toàn tương phản với chúng nó, điều này làm hắn cảm thấy vô cùng quỷ dị.

Nhìn vào bên trong tòa Miếu Thần, lại thấy được một con cự xà tám đầu bị kẹt trên trụ đá trong sân, mỗi cái đầu của nó đều bị xích sắt màu đen vô tình khóa lại trên trụ đá.

Một khắc sau, toàn bộ tám cái đầu của cự xa cao mấy chục mét này vậy mà mở toàn bộ mắt ra.

Nó lay động trên trụ đá, đồng thời mở cái miệng to như chậu máu, lộ răng nanh bên trong ra.

Bờ môi của hơn một trăm người ngoài Miếu Thần bắt đầu mở ra khép lại, không biết đang thì thầm gì, theo sự nhúc nhích nhẹ của bờ môi, xích sắt trên người cự xà càng lúc càng siết chặt, áp chế cự xà một cách gắt gao.

Khánh Trần kinh ngạc nhìn cảnh này, đây đều là Shikigami sao? Là Shikigami từng được vị tổ tiên Nguyên thị nắm trong tay ư?

Ảnh tử từng nói, sau khi Nguyên thị biến mất trên biển, Âm Dương sư của Jindai bắt đầu sa sút dần, số lượng Shikigami không những không tăng mà còn giảm.

Trịnh Viễn Đông từng nói, Shikigami vừa khổng lồ vừa cường đại mà Nguyên thị từng nắm giữ, đều đã theo y chìm vào đáy biển.

Vậy nên...nếu vật cấm kỵ của Kình Đảo là vị tổ tiên Nguyên thị, cá voi khổng lồ tách ra từ một chỗ kia, vậy những sinh linh trước mắt bị kẹt ở dưới đáy Kình Đảo này, chỉ sợ đều là Shikigami mà tổ tiên Nguyên thị từng nắm giữ đi?

Mà bây giờ, ý nghĩa tồn tại của Shikigami bên ngoài Miếu Thần, chính là cự xà bị trấn áp đầu kia. Mà Maki-chan cũng từng nói, dưới đáy biển còn có một tiếng lòng tà ác, có lẽ chính là con cự xà này.

Tòa thôn trang này, chính là nơi Nguyên thị kia từng sinh sống.

Sở dĩ miệng giếng hút nước biển, là vì nó muốn lấy năng lượng của nước biển chuyển hóa thành lực lượng bên trên Kình Đảo để có thể làm cho Tử Lan Tinh nhanh chóng sinh trưởng.

Lúc trước Khánh Trần vẫn luôn thắc mắc, mặc dù Kình Đảo có quy tắc “Tất cả những sinh vật sinh trưởng trên đảo không được rời khỏi đảo”. Thế nhưng, tuy học viện Nông Nghiệp là từ bên ngoài đến, nhưng năng lượng nó cần để sinh trưởng là thật, nó cũng thật sự trợ giúp cho người tu hành, hơn nữa sau khi những người tu hành rời khỏi Kình Đảo, cũng không bị quy tắc thu hồi lực lượng đó.

Lực lượng này...suy cho cùng cũng phải có khởi nguồn chứ?

Lúc bắt đầu, Khánh Trần cho rằng năng lượng này rơi xuống từ đầu của những con cá voi khổng lồ kia. Dù sao nó cũng là sinh vật cấp bậc siêu phàm, có thể cung cấp dinh dưỡng nuôi cả hòn đảo cũng không hiếm lạ gì. Ngay cả Jindai Senaka cũng có thể cung cấp dinh dưỡng để nuôi chuột cả một thành phố mà.

Nhưng nói như vậy, một ngày nào đó, năng lượng trên Kình Đảo cuối cùng cũng sẽ hết, đây cũng là nguyên nhân làm cho Khánh Trần trước đây không mù quáng gây giống Tử Lan Tinh.

Hắn lo một ngày nào đó Kình Đảo sẽ cạn kiệt.

Nhưng bây giờ Khánh Trần đã hiểu, bản thân vật cấm kỵ của Kình Đảo này không cung cấp năng lượng, mà năng lượng của nó đều tới từ nước biển.

Khánh Trần chậm rãi bơi về mặt biển, hắn đã hiểu sơ dưới đáy Kình Đảo có chuyện gì rồi, còn những Shikigami dưới đáy biển kia...chỉ sợ phải đợi sau khi Jinguji Maki trải qua mấy lần Sinh Tử Quan rồi đích thân đến thu về. Hắn không xác định được nếu mình tự tiện đem máu xuống thì có thể phóng thích cự xà bị trói buộc kia không, trời mới biết thứ đồ chơi kia rốt cuộc mạnh bao nhiêu.

Sau khi nhìn kỳ quan dưới đáy biển xong, Khánh Trần càng lúc càng hiếu kỳ sinh linh trong rừng rậm cấm kỵ trên mặt đất Kình Đảo, sinh sống như thế nào.

...

Thời gian đếm ngược 136:00:00

8 giờ sáng, Khánh Trần đúng giờ đi đến giảng đường.

Nơi này sớm đã có mười mấy tên thành viên Côn Luân đang đợi, sắc mặt bọn họ bình tĩnh nhưng mỗi người đều khẩn trương nắm chặt tay thành quả đấm.

Lộ Viễn nói:

“Hôm qua người điều hành cho ngươi quá ít, nên hơi không theo kịp tiến độ của ngươi, hôm nay ta đã điều thêm hai người đến hỗ trợ ngươi.”

Khánh Trần nhìn tên thành viên Côn Luân trước mặt:

"Sẽ rất mệt mỏi."

Lộ Viễn nói:

"Chỉ cần ngươi làm chuyện này, có thể giúp bọn Điển Phục báo thù, chúng ta không ngủ không nghỉ cũng không sao cả.”