Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1904: Dừng Lại




Cùng với lúc Khánh Trần nói ra hàng ngàn thông tin, tấm bản đồ của thành phố số 10 trước mặt Tiểu Ưng cũng được đánh dấu bằng những chấm đỏ dày đặc.

Theo thời gian trôi qua trong video giám sát, số người tử vong trong thành phố cũng ngày càng nhiều hơn, Lộ Viễn và Nghê Nhị Cẩu thậm chí còn cảm thấy lo sợ rằng thử triều sẽ trở nên hoạt động thường xuyên hơn.

Cứ như thể Khánh Trần dẫn theo mọi người, thông qua video giám sát mà Điển Phúc mang về, sau đó tự mình trải nghiệm một lần quá trình sinh sôi và thâm nhập của thử triều.

Thời gian theo dõi video giám sát kéo dài từ sáng đến chiều.

Sau khi Khánh Trần đơn giản ăn vài ngụm thức ăn, lại tiếp tục kéo dài từ buổi chiều đến tận nửa đêm.

Mọi người đều cảm nhận được loài người đang biến mất từng người một, đồng thời cũng cảm nhận được tác hại của thử triều gây ra.

Đích thân trải qua cảnh đó!

Các thành viên Côn Luân chịu trách nhiệm thao tác cho Khánh Trần đã thay đổi một tốp khác, chỉ có Khánh Trần vẫn luôn ngồi ở phía sau cùng của giảng đường, như thể không có cảm xúc, làm việc với cường độ cao nhất.

Lộ Viễn đột nhiên thấy chua xót mũi, nói:

"Nếu Điển Phúc biết đoạn video mà hắn mang về qua tay Khánh Trần thực sự có thể biến bại hoại thành kỳ tích thế này, hắn nhất định sẽ không hối hận khi chết đi...Họ đã không chết vô ích."

Khánh Trần cũng không để họ phải chết một cách vô ích.

"Dừng lại."

Khánh Trần nhìn vào màn hình nói:

"Tiểu Ưng, dựng thẳng tấm bản đồ của thành phố số 10 lên ta xem."

"À, vâng."

Tiểu Ưng kích động nói.

Hắn và ba thành viên Côn Luân khác, mỗi người kéo một góc bản đồ, dựng bản đồ trước mặt Khánh Trần.

Mọi người đều có thể nhìn thấy những chấm đỏ dày đặc trong thành phố, mỗi chấm đỏ đều tượng trưng cho một người đã chết, hoặc nhiều hơn thế.

Trên bản đồ đó, nạn chuột nằm rải rác trong thành phố, với khu số 5 là trục trung tâm rồi lan rộng ra xung quanh.

Khu số 5 là dày đặc nhất, dày đặc đến mức khu số 5 trên bản đồ gần như bị nhuộm đỏ.

Chỉ có khu Tam Hạ là vẫn còn trống.

Lúc này, trong nháy mắt đã rõ nơi bùng phát nạn chuột là từ đâu.

"Nó bắt đầu từ khu số 5, bọn chúng không ngừng từng bước xâm chiến toàn bộ khu số 5, biến nơi đó thành kho lương thực đầu tiên, Thử Vương có lẽ đang ở đó."

Khánh Trần nói.

"Liệu tiếp theo nó có tiếp tục di chuyển không?"

Lộ Viễn hỏi.

"Xác suất 80% là vẫn ở đó, dù sao ngày hôm qua ở thành phố số 10 vẫn là khu số 5 có số lượng chuột nhiều nhất. Bây giờ ta nghĩ rằng thử triều này có sự phân công rõ ràng, giống như đã tiến hóa thành cơ cấu quyền lực kiến thợ, quân kiến và kiến chúa vậy."

Khánh Trần nói:

"Mà loại 'kiến chúa' của bộ tộc này rất có thể sẽ mất rất nhiều chức năng cơ thể khác do quá trình tiến hóa năng lực sinh sản, ý nghĩa của sự tồn tại của nó là trở thành trung tâm trí tuệ của bộ tộc, và sau đó tiếp tục nhân giống những nhóm chuột mới."

Khánh Trần:

"Tất nhiên, nó vẫn có xác suất sẽ di chuyển đến những nơi khác, vì vậy ta vẫn cần tiếp tục quan sát video theo dõi để tìm thêm nhiều manh mối khác."

Có một điều mà Khánh Trần không nói đó là hắn cũng nhìn thấy Khánh Văn, Khánh Thi và Khánh Phúc trên màn hình.

Và còn một số người có hành vi lạ thường khác trên màn hình.

Nhưng ba người đầu tiên ít liên quan đến thử triều, nên hắn không đề cập chúng với Côn Luân, còn những người phía sau...Khánh Trần dự định ngày mai sẽ tìm ra tất cả họ.

Có lẽ, thông qua những người này có thể sẽ tìm được một số thông tin hữu ích.

Khánh Trần đứng dậy đi ra ngoài:

"Đã muộn rồi, mọi người nên nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai chúng ta sẽ tìm ra vị trí của Thử Vương...Cảm ơn sự phối hợp của mọi người, ngày mai gặp lại."

Nói rồi Khánh Trần không quay đầu lại mà trực tiếp rời khỏi giảng đường, không hề dây dưa dài dòng.

Học viện Nông Nghiệp đèn đuốc sáng choang.

"Mọi người làm việc nhanh nhẹn một chút, hai lần nhân giống để đem về này không thể có sai sót gì, mỗi một quả đều liên quan đến một mạng người, xin mọi người hãy cẩn thận một chút, tuyệt đối không được làm hỏng quả.”

Hai tay Tiểu Tam còn quấn băng vải, Tiểu Thất thì dồn hết sức dẫn từng người tiến hành một vòng cấy ghép mới.

Nhân đôi, nhân đôi, nhân đôi nữa.

Sản lượng cây nông nghiệp trên Kình Đảo đã đạt đến số lượng vô cùng khủng bố.

Nếu như mọi chuyện thuận lợi, lần xuyên không kế tiếp, mỗi nhà du hành thời gian của thành phố số 10 sẽ ăn được bốn quả Trường Sinh Thiên.

Tới lúc đó, xác suất sinh tồn của tất cả mọi người sẽ tăng mạnh lên.

Mọi người đều biết, kết quả tai ương của thử triều sẽ xảy ra vào lần xuyên không tiếp theo, đây chính là một hồi ác chiến.

Đám Tôn Sở Từ, Đoàn Tử thận trọng ngắt từng quả Trường Sinh Thiên, sợ không cẩn thận làm hỏng gây ra vấn đề nào đó cho lần gieo trồng tiếp theo.

Thứ họ đang đối đãi không phải là trái cây, mà là từng mạng người, từng hy vọng.

Khánh Trần trở lại học viện Nông nghiệp, thấy Zard và Tiểu Vũ chuyển một cái bàn không biết từ nơi nào đến, sau đó hai người ngồi cạnh đó bóc tôm...