Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1854: Để Ta Xử Lý




Lúc này, cư dân khu Tam Hạ bị Hội Phụ Huynh dùng dao và súng dồn trên đường, sau đó những kẻ chưa kịp vào cửa Mật Thược, nhìn thấy chuột như thủy triều tuôn ra.

Mọi người hoảng loạn, tiếng la hét liên tục.

Tiểu Tam rống lên một tiếng trên đường:

"Tất cả đừng hoảng, thành viên của câu lạc bộ liên hiệp hội nghe cho kỹ, một khi nạn dịch chuột hướng xuống khu Tam Hạ, trực tiếp nổ súng bắn chúng!"

Nói xong, hắn cầm bộ đàm, hét lên:

"Lưu Hách, người của ngươi đâu, vũ khí đâu?"

"Đến rồi đến rồi!"

Lưu Hách dẫn người khiêng ra từng thùng súng ống đạn dược và thuốc men từ trong tòa dân cư ra.

Các cư dân ngây cả người, nhiều súng ống đạn dược thế? Muốn đánh trận hả?

Họ đều không ngờ, câu lạc bộ liên hiệp hội lại có được lực lượng vũ trang hung hãn như vậy!

Thấy bên Hội Phụ Huynh trữ mười mấy thùng đạn, mười mấy thùng vận chuyển ra ngoài, sau đó phân tới tay nhóm Người Nhà.

Không chỉ Người Nhà, trước đó khi chỉnh đốn và cải cách khu Tam Hạ, chỉ hợp nhất mỗi thành viên câu lạc bộ đã có hơn bốn mươi nghìn người.

Bây giờ, từng thành viên nòng cốt tội ác tày trời trong xã đoàn đều đang giẫm lên máy khâu, còn có thể cải tạo lần nữa thì sát nhập vào câu lạc bộ liên hiệp hội, phân công quản lý hơn trăm câu lạc bộ.

Hội Phụ Huynh là đại não của hơn một trăm câu lạc bộ, mà những câu lạc bộ kia đều cung cấp cho họ mang ra sử dụng.

Cho nên, thế lực của Hội Phụ Huynh ở khu Tam Hạ này không chỉ là mười hai nghìn Người Nhà, còn có hơn bốn mươi nghìn thành viên câu lạc bộ.

Số lượng này có thể so với bộ đội cảnh vệ của thành phố số 10!

Dù thành viên câu lạc bộ không được huấn luyện nghiêm chỉnh như bộ đội cảnh vệ, nhưng số lượng thì rất dọa người.

Vốn Hội Phụ Huynh còn định từ từ chuyển hóa những thành viên câu lạc bộ này thành Người Nhà mới, có điều vẫn chưa kịp.

Tiểu Tam nói trong bộ đàm:

"Từng câu lạc bộ dẫn người tới nhận vũ khí. Nếu để ta thấy các người bắt nạt dân thường, thì sẽ vặn đầu mấy người đấy. Lưu Hách, ngươi vận chuyển thuốc tới cửa Mật Thược, nhanh chóng chuyển vật tư và nước đi."

Thuốc men là của từng nhóm mua sắm, đám Người Nhà nhận thông báo của La Vạn Nhai xong, rảnh rỗi thì một mình tới tiệm thuốc mua ít thuốc kháng sinh, sau đó cùng tích hàng lại.

Súng ống đạn dược thì một nửa là cướp từ câu lạc bộ khu Tam Hạ, một nửa là các nhóm mua được từ chợ đen của thành phố số 10.

Hội Phụ Huynh vẫn luôn tích trữ súng ống đạn dược đâu vào đấy, để cho chiến tranh sau này, cho tới khi Ảnh Tử đánh bay thị trường chợ đen.

Nói thật, lúc đấy đám Người Nhà rất ưu sầu, trong lòng tự nhủ đây chẳng phải là lũ lụt vọt tới miếu Long Vương à.

Khi đó, đám Người Nhà đoán được thân phận Khánh Trần, cũng biết Khánh Trần chính là ông chủ đời kế tiếp của Mật Điệp Ti Khánh thị, cho nên dù Ảnh Tử phá hủy kế hoạch của họ, nhưng nào ai dám nói gì.

Bây giờ, phân phối vũ khí xong cho những Người Nhà, chuẩn bị chiến đấu với nạn dịch chuột. Nếu như không phải thời gian quá gấp gáp, thậm chí họ còn muốn đào ra một con hào ở giữa cách khu.

Người Nhà kim sắc Tần Thư Lễ đi tới bên cạnh Tiểu Tam:

"Sau khi nạn dịch chuột xuất hiện từ dưới đất công kích khu thứ sáu trước, cũng không trực tiếp công kích chúng ta. Nhưng mà chúng có một nhóm chuột chưa rời đi, vẫn đang ở trong bóng tối theo dõi chúng ta. Dường như có mưu đồ gì đó, vũ khí thì khẳng định là không đủ rồi, súng tự động có hơn nghìn cây, nhân số của chúng ta cộng lại có tới mấy vạn người."

Tiểu Tam khẽ cắn môi:

"Không có súng thì dùng dao, không có dao thì dùng ghế, kiểu gì cũng phải đập chết chuột. Phụ Huynh nói, chúng ta nhất định phải giữ vững ba con đường sinh mệnh: đường Long Lân, đường Liên Minh, đường Tân Giang. Ngươi hay ta có chết cũng phải chết trên ba con đường này!"

Tần Thư Lễ nhìn chăm chút hắn:

"Yên tâm, để ta tổ chức."

Tiểu Tam nói tiếp:

"Còn có những tên đang phải đạp máy may kia, ngươi biết phải xử lý thế nào chứ?"

Tần Thư Lễ hơi ngơ ngác một chút rồi nói:

"Yên tâm, để ta xử lý."

Hắn nói rồi quay người ra lệnh mọi người trong nhà lần lượt đi vào trong tòa nhà lớn, thu thập các con dao phay trong nhà của cư dân trong đó.

"Bộ đội" đối đầu với nạn dịch chuột chính là một đội quân còn chẳng thu thập được đầy đủ vũ khí như thế này đây.

Tần Thư Lễ dẫn theo hơn mười người nữa, từ từ đi về phía cao ốc Thụy Hâm, tất cả tù nhân tội ác tày trời đều bị Hội Phụ Huynh giam giữ ở đó. Họ đang đạp máy may, xếp hộp giầy, dùng phương thức cải tạo lao động để kiếm tiền cho Hội Phụ Huynh.

Trên tay của mỗi một tù nhân bị giam giữ ở đây đều dính máu người, chúng một là từng giết người, hai là từng buôn bán nội tạng của người khác, hoạt từng buôn bán trẻ em. Tất cả đều phạm phải những tội ác khiến cho Hội Phụ Huynh không thể tin tưởng rằng họ sẽ hối cải.