Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1818: Hình Chiếu 3D




Sáng sớm, tầng 81 cao ốc Mộng Huyễn, một thanh niên khi tỉnh dậy lúc sáng nghe được âm thanh kỳ quái, hắn ta rời khỏi phòng ngủ của mình nhưng không phát hiện gì cả:

“Bố? Mẹ?”

Theo thường lệ thì lúc này mẹ hắn ta cũng đã rời giường nấu cơm, bố cũng có thể đã ở trên bàn ăn xem tin tức chính trị buổi sáng của Liên Bang.

Thế nhưng, trong phòng khách trống rỗng, căn bản không có người.

Hắn ta mở ti vi, bên trong hình chiếu 3D đang chiếu tin tức mà bố hắn ta thích xem nhất.

Người thanh niên cảm thấy kỳ quái, hắn ta gõ cửa phòng ngủ của bố mẹ, thế nhưng không ai trả lời hắn ta.

Hắn ta vặn chốt cửa một chút, cùm cụp một tiếng, cửa bị đẩy ra.

Người thanh niên nhìn thấy hai người đắp chăn trên giường, hình như bố mẹ còn ngủ?

Hắn ta vốn định lặng lẽ rời khỏi phòng, nhưng dưới chăn lại truyền đến âm thanh kỳ quái.

Người thanh niên hơi sửng sốt đi về phía giường, hắn ta nhẹ nhàng vén chăn lên, lại phát hiện nơi đó vậy mà lít nha lít nhít những con chuột đang ngọ nguậy, còn cha mẹ hắn ta thì đã sớm biến thành hai cỗ xương trắng, máu cũng sắp nhuộm đỏ ga giường.

"A!!!”

Người thanh niên khàn cả giọng gầm rú lên, cảnh tượng này quá mức tàn nhẫn, trực tiếp đánh nát đầu óc hắn ta.

Hắn ta chỉ cảm nhận được bản thân đã mất đi khả năng suy nghĩ, dường như có một tòa núi lớn đề lên ngực, khiến hắn không thở nổi.

Trong phút chốc, ngay khoảnh khắc vén chăn lên đó, lũ chuột không đếm xuể kia đánh úp đến hắn ta, rất nhanh nhấn chìm hắn ta trong cơn thủy triều màu xám tro.

Trên hình chiếu 3D về tin tức, một nữ MC vẻ mặt tươi cười nói:

“Bảy ngày sau, thành phố số 10 khu bốn sẽ nghênh một trận thi đấu tranh Quyền Vương long trọng lần thứ 27, đây là cuộc so tài mà nhân dân Liên Bang trông ngóng nhất. Căn cứ theo đó, Quyền Vương A Phàm của thành phố số 18 sẽ nghênh chiến với Quyền Vương Cổ Chính của thành phố số 10, dân chúng vẫn luôn đồn rằng hai người họ không hợp nhau, cũng có dân chúng lấy hai vị ra so sánh, giờ đây, cuối cùng mọi người cũng có thể biết được ai mới thật sự là vương giả. Đến lúc đó, đấu trường quyền anh khu bốn sẽ đón tiếp hơn một trăm ngàn khán giả reo hò vì họ!”

Trước hình chiếu 3D, trong đám chuột nâu ngọ nguậy đó, có một con chuột da ngăm đen đang yên lặng xem.

Sau khi xem tin tức xong bọn chúng nhìn nhau, lập tức có hai con chuột thông qua bồn cầu trở về trong cống thoát nước, dường như muốn mang tin tức này xuống lòng đất.

Cũng chính là ngày đó, Hội Phụ Huynh đột nhiên như gặp phải đại địch, bắt đầu một vòng diệt chuột mới, tiến hành chỉnh đốn chuyên mục phòng ngự chuột.

Đếm ngược đến 132:00:00.

Khu cấm kỵ số 002.

"Ngươi bước xuống cho ta!"

Khánh Trần đứng trước Thế Giới Thụ, ngẩng đầu hét lên:

"Động vật nhỏ đang khiếu nại rằng ngươi quá đáng sợ đấy!".

Mắt nhìn lên, chỉ thấy Zard đem bản thân kéo cho thật phẳng, giống như là miếng băng keo mà dán lên Thế Giới Thụ:

"Ta chỉ là muốn xem xem bản thân có thể mang nó đi hay không! Nhưng mà to quá, ta không ôm hết nổi!".

Lời này vừa nói ra, mấy vị các lão trong khu cấm kỵ này đều ngẩn người, mẹ kiếp ở đâu ra cái tên tâm thần này vậy, thế mà muốn mang Thế Giới Thụ của họ đi...

Khánh Trần cao giọng nói:

"Dùng đầu mà nghĩ cũng biết ngươi không mang nó đi được đâu, nó to đến vậy mà!"

Zard đáp lại:

"Không thử thì làm sao mà biết, thực hành rồi thì mới có được kiến thức."

"Mau mau xuống đây làm việc đi!"

"Được rồi!"

Trước kia Đinh Đông dựng cho đám động vật bé không ít túp lều, để mùa đông dùng sưởi ấm, bốn mùa dùng tránh mưa.

Lá cây dù lớn, thế nhưng sau khi rơi xuống lại bị khô xác và hư thối dễ dàng, đây chính là quy luật tự nhiên của thế giới, cho dù là Thế Giới Thụ đi nữa cũng chẳng thể tránh khỏi.

Cho nên, trong một năm Đinh Đông mất chừng một nửa thời gian không ngừng leo lên leo xuống, hái lá, dựng chòi, tuần hoàn lặp đi lặp lại.

Nếu không phải nhờ lá của Thế Giới Thụ này xum xuê như biển sao, sợ là đã bị Đinh Đông cho hái trọc lốc mất rồi.

Mà sau khi Khánh Trần đến, hắn nhìn những cái chòi thô sơ kia, liền dẫn theo Zard, lợi dụng năng lực của hắn để dựng lên những chòi mới.

Khánh Trần hiếu kỳ hỏi:

"Ngươi có thể làm cho đá biến thành cát, vậy ngươi có thể đem cát biến thành đá một lần nữa không?"

"Đương nhiên là có thể, nhưng mà tương đối tốn sức."

Zard nói:

"Trước đó cùng một số người tham chiến, dùng ‘Thiên Táng’ khiến những người sau khi đã được chôn lại có thể từ bên trong mà chui ra ngoài, vì thế ta ngay sau khi sử dụng Thiên Táng đã làm cát trên đỉnh đầu họ lại một lần nữa hóa đá, đóng cho họ cái mai."

Khánh Trần sửng sốt hồi lâu, thủ đoạn này thật sự là quyết liệt...

Hắn nói:

"Ta sẽ vẽ sơ đồ phác thảo, ngươi sẽ lợp nhà, như này cũng để cho Đinh Đông đỡ phải không ngừng lợp nhà hàng năm."