Tam Nguyệt không vui nhìn Lý Đông Trạch:
"Ngươi dùng rượu giả để chiêu đãi ta sao?"
Lý Đông Trạch kiên nhẫn giải thích:
"Bây giờ ngành rượu và thuốc lá trong liên bang đều bị các tập đoàn khống chế, không ai thèm nấu rượu tử tế hết. Trừ những chai rượu được đưa đến các khu nhà của các tập đoàn, chất lượng của số rượu còn lại chắc chắn không bằng rượu của ta. Yên tâm, những công ty rượu dưới chướng Hằng Xã đều sản xuất theo dây chuyền chính quy, chỉ là chúng ta không được cấp giấy phép mà thôi."
Tam Nguyệt khẽ cười một tiếng, từ trước đến giờ Lý Đông Trạch rất ít khi nói nhiều như vậy, thường thì chỉ có những khi căng thẳng hắn mới nói nhiều như vậy.
Nàng nhấp một ngụm rượu, sau đó lạnh nhạt nói:
"Đúng là không tệ, uống ngon hơn nhiều so với loại bán ở thành phố số 19."
Biểu cảm trên mặt Lý Đông Trạch tự nhiên hơn một chút.
Tam Nguyệt nói:
"Ta lại phải xuất phát."
Lý Đông Trạch hơi nhíu lông mày:
"Vừa mới trở về, sao lại phải đi."
"Lần này sắp có chuyện xảy ra ở phía nam, số Lục Nhãn Ô Nha trong Tòa án ngày đêm kêu to, chắc chắn chuyện sắp xảy ra rất lớn.”
Tam Nguyệt nói:
"Có một chuyện rất kỳ quái phải nói cho ngươi, tuy Jindai Senaka đã chết nhưng quạ đen lại không chỉ dẫn chúng ta đến đó, điều này nói rõ trong đó có vấn đề. Đương nhiên, chuyện này ta chỉ có thể nói cho ngươi như vậy, nhưng ngươi phải giữ bí mật."
Lý Đông Trạch thẳng thắn nói:
"Nếu đúng như ngươi nói thì có lẽ hắn vẫn còn sống, ông chủ của ta muốn giết hắn rất nhiều năm, nếu hắn giả chết thì ta nhất định phải báo tin này cho hắn."
Tam Nguyệt ngồi bên cạnh quầy bar nhún vai nói:
"Ta cũng không nói hắn vẫn còn sống."
Lý Đông Trạch sửng sốt:
"Hử? Có ý gì."
Chẳng lẽ là thi thể của Jindai Senaka bị vật cấm kỵ nào đó hiến tế rồi?
Có lẽ Tam Nguyệt cũng đoán được suy nghĩ trong đầu Lý Đông Trạch, nên tiếp tục nói:
"Nếu quả thật hắn bị vật cấm kỵ nào đó hiến tế thì Lục Nhãn Ô Nha cũng sẽ kêu to trước khi hắn chết mới đúng, vì trước đây Khánh Trần cũng từng khiến chúng ta đi không mà về mấy lần. Hơn nữa, trong liên bang, ngoại trừ Con Rối Giật Dây, tất cả những vật cấm kỵ có thể hiến tế cơ thể của siêu phàm giả đều trong tay chúng ta. Thi thể ủa Jindai Senaka không bị hiến tế, mà là bị che đậy tin tức, ngay cả vật cấm kỵ như Lục Nhãn Ô Nha cũng không thể tìm được hắn."
Có thể nói số lượng vật cấm kỵ mà Tòa án Cấm kỵ nắm giữ rất nhiều.
Vậy nên họ có thể căn cứ vào số lương vật cấm kỵ để đưa ra một số tin tức.
Ví dụ như chỉ có bốn vật cấm kỵ có thể hiến tế thi thể của siêu phàm giả:
Vật cấm kỵ ACE-10, Bút Máy Đỏ Tươi.
Vật cấm kỵ này lấy việc hiến tế thi thể làm niềm vui, nhưng khiến người ta cảm thấy kì quái là, vật cấm kỵ tàn nhẫn như vật chỉ để viết lời chúc...
Nếu hiến tế cho nó một bộ thi thể thì người nắm giữ có thể viết xuống một tâm nguyện, nếu hiến tế mười bộ thì có thể viết mười tâm nguyện, tâm nguyện còn có thể để dùng dần.
Những tâm nguyện mà Bút Máy Đỏ Tươi có thể có thể làm rất nhỏ, ví dụ như ngươi hi vọng có người tặng ngươi một món quà, hi vọng có người giúp ngươi rửa chén, hi vọng ngày mai không phải tăng ca...
Nhưng chuyện nhỏ nhặt như thế này chắc chắn sẽ thành sự thật.
Ví dụ như nếu ngươi muốn sống trong một khu vực không có người, trong vòng 1000 cây số không có một bóng người nào, sau khi ngươi viết xuống tâm nguyện này, ngài mai sẽ có một tên xui xẻo nào đó vì một nguyên nhân nào đó mà rơi xuống một hoang mạc nào đó...
Ví dụ như nếu ngươi cầu nguyện có người mời ngươi ăn lẩu thì dù ngày mai có mưa gió bão bùng lớn như thế nào, chắc chắn sẽ có người mời ngươi ăn lẩu.
Mấy năm trước, người nắm giữ Bút Máy Đỏ Tươi là một vị thợ săn hoang dã.
Một lần nào đó chiến đấu với người hoang dã, sau đó giết chết đối phương.
Vị này thợ săn này hiến tế thi thể của người hoang dã, cầu nguyện ngày mai mình có thể ăn một bữa cơm nóng hổi.
Không phải yêu cầu của hắn quá thấp, mà vì năng lực của vật cấm kỵ này chỉ được như vậy.
Kết quả lại ngoài ý muốn, đêm hôm đó bỗng xảy ra mưa to, to đến mức sông vỡ đê khiến hắn trôi dạt xuống hạ du.
Vị này thợ săn hoang dã nghĩ thầm, lần này hắn chắc chắn sẽ không được ăn một bữa cơm nóng hỏi, bây giờ còn chưa chắc chắn đã giữ được mạng sống, huống chi là ăn cơm.
Nhưng không đợi hắn nghĩ nhiều, hạ du bỗng xuất hiện một con tàu rẽ sóng lại gần hắn, sau đó cứu hắn lên tàu.
Sáng ngày thứ hai, chủ thuyền còn nấu cho hắn một bát cháo nóng...
Lúc đó, vị thợ săn hoang dã này mới giật mình nhận ra, đây chính là Bút Máy Đỏ Tươi chuyên viết lời cầu nguyện!
Quy tắc chi lực!
Trong số đông đảo các vật cấm kỵ, có thể nói tác dụng của Bút Máy Đỏ Tươi rất tầm thường, bình thường Tứ Nguyệt đều dùng nó để cầu nguyện nồi lẩu, vì ngoài ra nó cũng chẳng làm được gì khác.