Khánh Trần nói.
Trịnh Viễn Đông nói:
"Bởi vì Tòa án Cấm kỵ mang lại lợi ích cho họ."
"Nếu biết sẽ bị sát hại thì còn bảo trì trung lập làm gì?"
Khánh Trần hiếu kỳ.
Thật ra hắn cũng không thể hiêu nổi vì sao tổ chức Bàng Quan Giả lại nghĩ như vậy, nhưng hắn biết, mỗi người trên thế gian này đều có một suy nghĩ khác nhau. Hắn chỉ không hiểu ý nghĩa của trung lập trong mắt họ mà thôi.
Trịnh Viễn Đông:
"Theo tổ chức Bàng Quan Giả, trung lập nghĩa là không tham gia vào những sự kiện hiện tại, chúng ta chỉ như những người đứng ngoài nhìn thế giới này, nhìn các sự kiện diễn ra nhưng không tham gia. Xin lỗi, Bàng Quan Giả sẽ không giúp ngươi, cũng như họ sẽ không giúp ta đi cướp phương thức tu luyện vậy. Thủ lĩnh ảnh tử có thể đi cướp, nhưng chúng ta không thể."
Khánh Trần thầm nghĩ, trong những năm tháng qua, không biết đã có bao nhiêu Bàng Quan Giả chết vì chân tướng sự việc.
Họ ghi chép lại những thứ tươi đẹp, cũng ghi nghi chép lại những sự thật xấu xí đằng sau các tập đoàn.
Cho dù Khánh Trần là người của Khánh thị thì cũng cảm thấy sự tồn tại của Khánh thị không có ý nghĩa.
Lúc này, Khánh Trần đã bắt đầu cảm thấy thất vọng.
Lúc này, Trịnh Viễn Đông nghĩ một lúc rồi nói:
"Bây giờ Côn Luân cần phát triển, cho nên ta sẽ dùng thân phận Bàng Quan Giả của mình để phát triển người du hành thời gian trong nước. Còn sau này ta sẽ dùng danh nghĩa cá nhân để giúp ngươi điều tra chuyện này. Đồng thời, ta cũng sẽ tìm Hà Kim Thu, nhờ hắn lợi dụng quyền lực của tổ chức tình báo Hồ thị để điều tra việc này. Ngươi cũng quen biết Lý Trường Thanh, nếu nàng có thể trở thành độc lập đổng sự, lại cộng thêm một chấp hành đổng sự như Hà Kim Thu thì có lẽ họ sẽ làm được không ít việc."
Trịnh Viễn Đông rất muốn công pháp tu luyện, nhưng hắn sẽ không lừa gạt Khánh Trần.
"Ngươi suy nghĩ đi.”
Trịnh Viễn Đông nói.
"Ta đã suy nghĩ kỹ, thành giao.”
Khánh Trần nói:
"Nếu tìm được manh mối nào thì cứ nói cho ta biết, đồng thời, chính ta cũng sẽ đi điều tra. Ngoài ra, ta hi vọng trong hệ thống điểm tích lũy sẽ bổ sung thêm một số nhiệm vụ liên quan đến Hội Phụ Huynh."
Trịnh Viễn Đông cười nói:
"Được rồi, ngày mai ta sẽ mời đạo sĩ đến, hi vọng thứ ngươi tìm được có thể giúp Côn Luân. Còn về việc bổ sung thêm nhiệm vụ giúp đỡ Hội Phụ Huynh vào hệ thống điểm tích lũy thì ngươi phải tự đưa ra phần thưởng cho các học sinh mới được."
Khánh Trần gật đầu, hắn cũng cần công pháp tu luyện này để thăng cấp dị năng sấm sét của mình.
Còn về giải thưởng...Xem ra Trịnh Viễn Đông đang để mắt đến vườn rau xanh của mình nha.
...
Trong khu hoạt động nào đó.
"Ma Trận thắng, được phép gia nhập vòng tiếp theo.”
Trọng tài đứng ngoài sân cỏ quan sát câu lạc bộ Ma Trận chiến thắng với tỉ số tuyệt đối 11-0 trên sân cỏ.
Đội ngũ đối diện Ma Trận phẫn nộ nói:
"Quá không công bằng, không phải họ đều là chiến sĩ gen sao, tại sao lại được phân đến vòng này?"
Trọng tài ngẩng đầu nhìn họ một lượt, sau đó hời hợt nói:
"Thế giới này làm gì có công bằng, các ngươi đến đây để học cách sinh tồn chứ không phải nhàn hạ vui chơi, ở thế giới trong sẽ có người bảo vệ ngươi vì ngươi còn nhỏ sao? Muốn được điểm tích lũy thì phải cố gắng tu luyện."
Sau đó, trọng tài cười lạnh một tiếng rồi đi.
Tất cả giáo viên và trọng tài ở đây đều quản lí học sinh theo kiểu xã hội, ngươi thua nghĩa là thua, sẽ không có ai đứng ra bảo vệ kẻ yếu.
Côn Luân muốn các học sinh nhận thức được sự tàn khốc của xã hội.
Sau trận bóng ngắn ngủi này, 11 thành viên của câu lạc bộ Ma Trận, cộng thêm 1 người dự bị bên dưới, mỗi người sẽ được cộng thêm 15 điểm tích lũy.
Mà đối thủ của họ chỉ được cộng 2 điểm tích lũy để cổ vũ.
Tuy thực lực của Ma Trận không bằng Hồng Diệp, nhưng dù sao thì mỗi thành viên đều được tiêm 1 đến 2 liều thuốc biến đổi gien.
Cho nên đối với họ, những trận đấu như thế này chẳng khác gì đi lấy điểm.
Họ chỉ cần dựa vào tố chất cơ thể là được.
Đương nhiên những đội ngũ có siêu phàm giả khác cũng giống như họ, nên sớm muộn gì họ cũng gặp nhau, đến lúc đó chắc chắn việc giành chiến thắng sẽ không dễ dàng như hiện tai.
Có thể nói, những công trình được xây dựng trên Kình Đảo vô cùng đầy đủ.
Thảm cỏ trên những sân bóng nổi tiếng thế giới ngoài kia cũng chưa chắc đẹp được như ở đây.
Còn nhớ lúc trước, mỗi khi ghi được một bàn, Trần Tuế đều sẽ quỳ gối trượt trên sân bóng hơn 20 mét để ăn mừng...
Bên trên khán đài, Đường Duy đang ôm một cái laptop phân tích:
"Chỉ còn hai hạng mục có thể dễ dàng lấy được điểm tích lũy, đó là giải bóng rổ và lập trình, sau khi làm xong hai hạng mục này, tất cả mọi người phải chăm chỉ lên lớp để lấy điểm, làm như vậy thì tháng này chúng ta mới có thể đạt được 7220 điểm tích lũy, như vậy cũng đủ để thuê phòng thí nghiệm và phòng máy Server rồi, chỗ còn lại sẽ dự trữ cho những chi tiêu của tháng sau."