Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1649: Tử Lan Tinh




"Cây cỏ màu tím kia có thể thu, nó tên là Tử Lan Tinh, nếu ngậm nó trong miệng thì tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn, trên mỗi cây sẽ mọc ra 7 nhánh, mỗi nhánh có thể ngậm một tuần lễ.”

Thủ lĩnh ảnh tử cười nói với Khánh Trần:

"Lần này ngươi lại nhặt được bảo, thứ này rất hiếm thấy. Cái này người ta gọi là cứt chó vận."

Khánh Trần lắc đầu.

Hắn biết tác dụng của Tử Lan Tinh rất quan trọng, bởi vì trước khi vào vùng cấm kỵ số 10, hắn đã từng nghe nói đến loài cây này.

Mà thủ lĩnh ảnh tử đang giả vờ không biết ở đây có một cây Tử Lan Tinh.

Nhưng vẫn câu nói kia, không phải vận may của hắn tốt, mà rõ ràng là thủ lĩnh ảnh tử vốn đã biết ở đây có một cây Tử Lan Tinh, cho nên mới dẫn hắn đến hái.

Vị ca ca này muốn đem tất cả những thứ tốt nhất trên thế giới này đến cho hắn.

"Không được chạm vào thứ nhìn giống quả dưa kia.”

Thủ lĩnh ảnh tử chỉ vào một phương hướng rồi nói:

"Thứ này tên là dưa giết người, nếu có sinh vật nào tác động lên nó một lực nhất định, nó sẽ lập tức nổ tung, sức sát thương mà nó tạo ra có thể lên đến 5 6 mét."

Thủ lĩnh ảnh tử quay đầu nhìn đám người:

"Cách đây mấy năm, người hoang dã đã dùng bao vải bọc thứ này lại làm vũ khí, sau khi ném ra, trong mỗi quả dưa giết người sẽ văng ra rất nhiều hạt giống, những hạt giống này sẽ găm vào da thịt động vật, sau đó nó sẽ hút chất dinh dưỡng từ da thịt động vật để nảy mầm."

Phương thức tiến hóa của những loài thức vật trong vùng cấm kỵ chủ yếu là bảo vệ và phát tán hạt giống.

Ví dụ như cách tiến hóa của dưa giết người khá tân tiến.

Vì đa phần các loài cây sẽ khiến quả của mình trở nên đắng chát, từ đó khiến người khác muốn ăn cũng không ăn được.

Đúng lúc này, Khánh Trần bỗng nói:

"Coi chừng!"

Thủ lĩnh ảnh tử vừa quay đầu lại đã thấy Zard đang đứng ngay bên cạnh dưa giết người, sau đó dùng ngón tay chọc chọc nó:

"Để ta biểu diễn cho mọi người 1 lần."

Một tiếng ầm vang lên, cơ thể cồng kềnh của Zard vị văng ra hơn hai mét mới dừng lại, trên ngực hắn còn bị thủng một cái hố to, tất cả những gốc cây trong đó đều vị văng ra ngoài.

Như bị nổ trang bị vậy.

Thủ lĩnh ảnh tử:

"?"

Cũng may họ đứng đủ xa nên không bị lan đến.

Dù là một người có kiến thức rộng rãi nhưng thủ lĩnh ảnh tử cũng không thể hiểu nổi suy nghĩ trong đầu Zard là gì.

Lúc này Zard đã đứng dậy, sau đó hắn bắt đầu lôi hết đám hạt dưa găm trên mặt mặt hắn ra ngoài, cùng lúc đó, lỗ thủ trên ngực hắn bắt đầu khép lại nhanh đến mức dùng mắt thường cũng có thể thấy được, muốn có bao nhiêu quỷ liền có bấy nhiêu quỷ dị.

Zard vui vẻ cười nói:

"Uy lực khá lớn. Yên tâm, Tử Lan Tinh không sao."

Khánh Trần đang thầm nghĩ, dị năng giả Thổ hệ giác thật mạnh, sau khi cơ thể bị nguyên tố hóa, trừ việc nhiệt độ cao có thể khiến cơ thể men hóa, hình như hắn không cần sợ cái gì nữa?!

Thủ lĩnh ảnh tử nhìn Zard, nhíu mày:

"Nếu ngươi thích gây sự như vậy thì tiếp theo mỗi cái ngươi đều phải thử một lần."

Zard lập tức hớn hở:

"Được rồi."

Khánh Trần đột nhiên hỏi:

"Zard, lúc chọn đồ vật đoán tương lai khi còn bé, thứ ngươi chọn là hồ sơ bệnh lý đúng không..."

Zard vui vẻ cười nói:

"A đúng đúng đúng..."

Nhìn thái độ của hắn, ngay cả thủ lĩnh ảnh tử cũng không hiểu nỏi, sao một kẻ trầm ổn tàn nhẫn như gia chủ Khánh thị lại có thể chịu đựng được một tên sát thủ không bình thường như vậy?

Nhưng người khổ nhất lúc này lại là Trương Mộng Thiên.

Vì Zard phát nổ nên tất cả số thực vật mà Tiểu Mộng Thiên gian khổ đào được trước đó đều bị hỏng, vậy nên hắn lại phải đào lại một lần nữa.

Lúc này, lớp da trên tay hắn đã chi chít vết thương, không cần nhìn cũng biết rất đau.

Nhưng nếu Khánh Trần không nói gì, hắn thậm chí còn không dám dùng Kê Huyết Nha để trị liệu vết thương.

Trương Mộng Thiên lặng lẽ ngồi trên mặt đất nhặt những thực vật còn dùng được đưa cho Zard, sau đó hắn lại lặng lẽ quay về đường cũ đào những loại cây còn lại để bổ sung vào chỗ đã hỏng do vụ nổ.

Mãi đến lúc này, Zard mới cảm thấy ngượng ngùng, hắn gãi đầu mấy cái, sau đó nói với Trương Mộng Thiên:

"Xin lỗi...Đợi lát nữa ta đào giúp ngươi."

Trương Mộng Thiên cười nói:

"Không cần, ông chủ bảo ta tự đào."

"A cái này.”

Zard nghĩ nửa ngày:

"Vậy lần sau xuyên qua ta sẽ mang kẹo cho ngươi."

Đến tận lúc này Zard mới có vẻ giống người bình thường.

Có đôi khi Khánh Trần sẽ cảm thấy tên này và Huyễn Vũ đúng là tuyệt phối, vì cả hai cùng bị bệnh thần kinh.

"Đại lão, các ngươi đào những mầm cây này làm gì...Ngươi yên tâm, chúng ta rất hiểu chuyện, cái gì có thể nói, cái gì không thể nói tuyệt đối không nói.”

Ma Kinh Kinh cẩn thận nói:

"Chúng ta đến đây thám hiểm nên tò mò một chút về vấn đề này thôi."