Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1612: Nhân Tố Bất Ổn




"Vấn đề này ngươi phải hỏi nàng chứ hỏi ta làm gì.”

Khánh Trần nói.

Lúc này, Khánh Trần nghiêm túc:

"Cảm ơn hai vị đã tham gia cứu viện cùng Lý Trường Thanh. Một vị là thủ lĩnh của Bàng Quan giả, một vị là đổng sự trung lập của tổ chức tình báo Hồ thị, có ta biết để hai người luôn trung lập như các ngươi quyết định lập trường là không dễ dàng gì, Bạch Trú xin cảm ơn."

Trịnh Viễn Đông lắc đầu:

"Thật ra ngay từ đầu lập trường của ta và Hà Kim Thu chỉ có duy nhất một cái, đó chính là bảo về những người du hành ở thế giới ngoài, nên đương nhiên ngươi cũng ở trong phạm vi được bảo vệ."

Khánh Trần đột nhiên hỏi:

"Chắc hẳn hai vị đã trở thành người chơi ở thế giới trong từ rất lâu rồi, ta chỉ muốn hỏi một việc, các ngươi có biết tại sao lại xảy ra sự kiện xuyên qua, tại sao lại xuất hiện người du hành không?"

Hà Kim Thu suy tư một lát rồi nói:

"Tạm thời chưa có kết luận cụ thể, nhưng hiện tại có hai suy đoán, một là vì tệ nạn ở thế giới trong đã kéo dài quá lâu nên cần một ngoại lực mới đến phá vỡ sự cân bằng này."

Trịnh Viễn Đông nói:

"Khả năng còn lại là, diện tích của các vùng cấm kỵ sắp bao trùm toàn bộ liên bang nên có người muốn chuyển người dân ở thế giới trong ra thế giới ngoài, sự kiện xuyên qua cũng để thử nhiệm cho việc này. Đương nhiên, suy đoán của hai chúng ta cũng chưa chắc đã đúng."

Khánh Trần không tiếp tục hỏi thêm nữa, thật ra vấn đề hắn muốn hỏi là, ai mới là người đứng sau sự kiện xuyên qua, nếu cả Trịnh Viễn Đông và Hà Kim Thu đều là người chơi bản Alpha thì chắc chắn họ sẽ biết người đó là ai.

Nhưng nếu hắn hỏi vấn đề này thì chẳng khác nào hắn đang nói mình biết thân phận người chơi bản Alpha của họ.

Trừ những người đứng trên đỉnh quyền lực như thủ lĩnh ảnh tử và gia chủ của Khánh thị, những người biết thân phận của người chơi bản Alpha chính là người chơi bản Alpha.

Nếu dúng là như vậy thì hắn có thể khẳng định, cả Trịnh Viễn Đông và Hà Kim Thu cũng không phải người ở thế giới ngoài.

Trịnh Viễn Đông hỏi:

"Có muốn thử Mật Thược Chi Môn không?"

Khánh Trần kỳ quái hỏi:

"Để dụ dỗ ta đến đây, thậm chí Côn Luân còn ngầm ám chỉ nếu ta đến trường thì sẽ nhận được Chân Thị Chi Nhãn, các ngươi có ý đồ gì sao?"

Trịnh Viễn Đông cười ha hả:

"Không cần cảnh giác như vậy, đừng nóng nảy, từ từ ngươi sẽ biết thôi. Đi báo danh đi, tất cả các thành viên của Bạch Trú đều đã đến rồi, nhưng ta phải nhắc ngươi một việc, nếu các thành viên của Bạch Trú đã đến đây thì họ cũng bình đẳng như các học sinh ở đây."

Khánh Trần thầm nghĩ, xem ra có thành viên nào đó của Bạch Trú lại gây họa rồi?

"Sao ta chỉ nhìn thấy biển chỉ dẫn đến kí túc xa, nhà dạy học ở đâu?"

Khánh Trần nhìn xung quanh một lượt, rõ ràng quanh đây chỉ có những tòa nhà kí túc xá thôi mà, làm gì có phòng dạy học nào?

Diện tích của hòn đảo này gần bằng một thành phố, đứng từ vị trí này hoàn toàn không thể nhìn thấy điểm cuối của nó.

Ở một phía khác, rõ ràng Khánh Trần một nơi rập rạp cây xanh như một khu rừng...Rậm rạp không kém gì một vùng cấm kỵ.

Khánh Trần tạm biệt Trịnh Viễn Đông và Hà Kim Thu, sau đó đi về phía kí túc xá.

Hà Kim Thu khẽ nói:

"Không phải lần trước ngươi nói muốn mở trường ở phía Tây Bắc sao, bên đó từ chối ngươi sao, họ lấy lý do gì?"

Trịnh Viễn Đông nói:

"Họ lấy lý do trong số những người du hành có rất nhiều người là phần tử phạm tội nên không muốn tiếp nhận thêm nhân tố bất ổn này."

Hà Kim Thu cười nói:

"Cũng may ngươi có thể tìm được Kình Đảo, nếu không thì có lẽ chúng ta cũng chẳng tìm được nơi nào thích hợp để xây trường. Cái giá phải trả để mang Kình Đảo từ thế giới trong ra đây hẳn phải rất lớn. Ngươi xem, không phải người du hành cũng là con người sao, tại sao những người đó vẫn không coi họ là người bình thường."

"Ngươi muốn nói cái gì? Ngươi muốn thành lập một nơi dành riêng cho người du hành sao?"

Trịnh Viễn Đông vừa nhìn xa xăm vừa nói.

Hà Kim Thu vừa nhìn quyền trượng màu đen trong tay vừa nói:

"Ngươi biết ta muốn nói cái gì mà, hơn nữa nhất định ta sẽ làm như vậy. Tháng trước, trong lúc hoàn thành nhiệm vụ, một thành viên cơ sở của Cửu Châu đã bị 7 người bình thường chặn giết, sau đó cướp đi cơ thể robot của hắn; ngoài ra, sau khi một thành viên khác của Cửu Châu bị lộ thân phận người du hành, nhà hàng xóm của hắn sử dụng điện không cẩn thận gây ra cháy nổ, nhưng những người đó cứ nhất quyết đổ tội lên người hắn, thậm chí còn bắt hắn bồi thường tiền; còn một thành viên khác của Cửu Châu bất đắc dĩ phải lắp cơ thể robot, kết quả là hắn bị hàng xóm của hắn khiếu nại, nội dung khiếu nại là đối phương nói bộ phận robot có thể phát ra phóng xạ khiến hắn bị đau đầu...Lớp trưởng, không phải tất cả mọi người trên thế giới này đều thông minh, đều có lý trí, trong số đó còn rất nhiều người chỉ mới đọc qua một bài báo lá cải nào đó về phóng xạ mà cũng tin, từ trước đến giờ ngoài kia chưa bao giờ thiếu người căm ghét, hay nói đúng hơn là muốn cô lập những người du hành."