Sĩ quan:
"Các vị cứ yên tâm ở lại đây, xung quanh đây đã bị quân đội giới nghiêm, đợi khi nào đám tang của lão tổ tông kết thúc, các cao thủ sẽ quay về thành phố số 22, đến lúc đó chúng ta không cần lo lắng mấy chuyện này nữa. Hơn nữa bây giờ chúng ta đã giăng rất nhiều bẫy trong thành phố, chẳng mấy chốc đối phương sẽ sa lưới thôi."
Nhưng lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy tòa nhà đang rung lắc.
Ngay cả đèn treo trên trần cũng rung lắc theo.
"Có động đất.”
Tên sĩ quan quát:
"Nhanh chóng ẩn nấp!"
Những người du hành thời gian ở đây đều đã được huấn luyện về những tình huống như thế này nên tất cả đều nhao nhao chui xuống gầm bàn, một lúc sau, cầu thang bắt đầu đứt gãy, đèn treo trên trần cũng bắt đầu rơi xuống, ngay cả cốc chén đặt trên bàn cũng đang rơi lả tả xuống sàn.
Tòa nhà càng lúc càng nghiêng, đến lúc này mới có người nhận ra điều bất thường.
Họ đều biết, những tòa nhà được xây dựng ở thế giới trong đều rất chắc chắn, nên không thể có trường hợp xụp nhà vì một trận động đất nhỏ như thế này được, hơn nữa những tòa cao ốc xao hơn phía xa còn không lắc lư chút nào!
"Có chuyện gì vậy?"
Có người kinh hoảng nói.
Tên quan kia bỗng dứng dậy lảo đảo chạy ra cửa sổ xem xét tình hình, những hình ảnh đầu tiên đập vào mắt hắn là hai tầng dưới cùng của tòa nhà này đều đã biến thành cát!
Những viên gạch trên tường đang không ngừng tan thành những hạt cát rồi rơi xuống dưới như Hoàng Thổ Bộc Bố.
Mà sau khi rơi xuống, những hạt cát đó lại bám vào lớp cốt thép bên trong, sau đó chúng bắt đầu không ngừng mài mòn đến khi tất cả cùng đứt đoạn!
Tất cả những người du hành thời gian đều bị nhốt trong tòa nhà này.
Có người định nhảy xuống dưới để chạy trốn, nhưng sau đó họ mới phát hiện, những người nhảy xuống đều sẽ bị chôn vùi trong lớp cát bên dưới!
Trên bài đất trống cạnh tòa nhà bỗng nổi lên một hàng chữ: Zard phụ trách lần tập kích này.
Đến lúc này tên sĩ quan mới hiểu, hóa ra kẻ giết những người du hành thời gian đã sớm dự đoán được, sau khi con số thương vong đạt đến một mức nhất định, chắc chắn tập đoàn Jindai sẽ tập hợp họ vào một chỗ để bảo vệ.
Vì chỉ có như vậy mới không lãng phí thời gian!
Đến lúc đó làm gì có ai có thể chọc thủng lớp phòng vệ của quân đội quanh đây, trừ phi có một vị dị năng giả Thổ nguyên tố cấp A tự mình ra tay!
Mà đúng lúc này Khánh Trần lại biết được một thông tin, trong Khánh thị lại có một dị năng giả Thổ nguyên tố rất phù hợp với nhiệm vụ này!
Hơn nữa người này còn rất thích chủ động đến làm việc...
Thật ra trước đây Khánh Trần cố ý giết nhiều người du hành thời gian làm việc cho Jindai như vậy là để Jindai chủ động tập hợp những người du hành thời gian này lại một chỗ.
Đương nhiên, nếu sau khi con số thương vong tăng cao mà Jindai vẫn không chịu tập hợp mọi người lại một chỗ thì hắn cũng rất sẵn lòng tìm đến từng nhà giết từng người một.
Cho đến lúc này, trong 4 chuyện mà Khánh Trần muốn làm sau khi xuyên qua cuối cùng cũng đã hoàn thành 3.
Chuyện thứ nhất là dẫn những nhân viên tình báo thoát khỏi căn cứ quân sự bí mật A02.
Chuyện thứ hai là phát triển Hội Phụ Huynh, cải tạo khu ổ chuột, tuy chuyện này chưa được tính là đã hoàn thành những cũng có thể coi là đang phát triển theo hướng tích cực.
Chỉ cần đợi thêm một thời gian nữa là được.
Chuyện thứ ba là giết tất cả những người du hành thời gian tham gia bao vây hắn ở thế giới ngoài.
Bây giờ, chỉ còn lại chuyện cuối cùng, đó là giết Jindai Yunhe.
"Tít tít tít!"
Tiếng chuông báo thức lanh lảnh chói tai, truyền ra từ trên người kẻ lang thang ở góc đường khu thứ ba.
Ông chủ tiệm bánh mì bên cạnh hơi hiếu kỳ, thành phố số 22 cấm những người dòng giống thấp tiến vào khu Tam Thượng, trừ phi là loại người có hộ chiếu làm việc như hắn.
Cho nên, ông chủ không hiểu, làm thế nào kẻ lang thang này trà trộn vào thành phố số 22?
Nhưng đó cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là hắn tận mắt thấy kẻ lang thang trẻ tuổi này đi vào góc đường, ngồi dưới đất ngủ mười phút đồng hồ, sau đó trong ngực liền vang lên tiếng chuông báo.
Một kẻ lang thang có thể có chuyện gì, tại sao phải đặt đồng hồ báo thức chỉ có mười phút cho bản thân, sợ sau khi mình ngủ chết cóng tại đầu đường sao?
Lúc đầu ông chủ tiệm bánh mì còn suy nghĩ, có nên đuổi kẻ lang thang này đi không. Bây giờ thì không cần nữa, kẻ lang thang đứng dậy vội vàng rời đi.
Qua mười phút đồng hồ, ông chủ tiệm bánh mì mở cửa tiệm, chờ lấy những ổ bánh mỳ gối thơm ngào ngạt trong lò ra, sau đó được những đại nhân vật mang họ Takane kia mua đi.
Lúc này, ánh nắng trên trời đột nhiên biến mất, hắn ngẩng đầu, đột nhiên trông thấy một chiếc phi thuyền bay to lớn cấp Ất, mở cửa đổ bộ phía sau khoang tàu ra, trên trăm tên binh sĩ Jindai theo thứ tự nắm dây thừng tuột xuống.
Ông chủ tiệm bánh mì luống cuống, một tên sĩ quan đi đến trước mặt hắn:
"Kẻ lang thang vừa mới ngồi ở cửa ra vào của ngươi đâu?"