Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1537: Thật Biến Thái




Số lượng công ty thuyền thông trong liên bang nhiều vô số kể, ngoại trừ truyền thông Hi Vọng, tất cả những công ty còn lại đều dùng những mánh khéo bẩn thỉu để lôi kéo người xem, trong đó điển hình là truyền thông Tân Liên Bang Báo, sở dĩ công ty này được lấy làm điển hình bởi vì tất cả những tin tức mà nó đăng tải từ trước đến nay đều không phải sự thật.

Cũng vì nguyên nhân này nên liên bang mới sinh ra một nghề nghiệp không mấy sạch sẽ lắm, đó là những phóng viên độc lập.

Thường thì những phóng viên độc lập này không lệ thuộc vào bất cứ công ty nào, họ sẽ đi lang thang khắp thành phố để tìm hiện trường phạm tội, sau đó quay chụp lại thành tư liệu, người nào có thể chụp được nhanh nhất, rõ ràng nhất, cặn kẽ nhất thì tư liệu của người đó sẽ bán được nhiều tiền nhất.

Trước đây trong liên bang từng có một tên phóng viên độc lập nổi tiếng là người có thể săn được những tin tức mới nhất tên là Đoàn Đạo Vĩ, nghe nói hắn là người đầu tiên phát hiện ra một vụ án giết người, rõ ràng hắn biết mình phải báo án ngay lập tức, nhưng hắn không những không gọi mà còn ẩn nấp ở gần đó để quay lại toàn bộ quá trình giết người.

Sau đó có lẽ hắn cảm thấy việc săn hình không còn thỏa mãn nổi nữa nên đã thuê người tạo ra vụ án để hắn chụp lại.

Lúc này, tất cả những công ty truyền thông trong liên bang đều thi nhau đưa tin về những chuyện đang xảy ra ở thành phố số 22, sự kiện thứ nhất là Jindai Yunhe bị ám sát, sự kiện thứ hai thì là gần đây những người du hành thời gian làm việc cho tập đoàn Jindai liên tục bị ám sát.

Các công ty truyền thông đưa ra rất nhiều hình ảnh của kẻ tình nghi, rõ ràng họ không hề có bất cứ chứng cứ nào chứng tỏ một trong những người này là hung thủ nhưng những công ty này vẫn đăng tải ảnh của những người này lên internet.

Mà rất có khả năng ảnh chụp Khánh Trần cũng bị lẫn trong số những người bị tình nghi này.

Trương Mộng Thiên chưa được nhìn thấy khuôn mặt thật của Khánh Trần, nhưng hắn cũng biết khuôn mặt của Trần Tuế không phải khuôn mặt thật của ông chủ nên hắn rất tò mò, khuôn mặt thật sự của đối phương sẽ trông như thế nào.

Ương Ương nói với hắn:

"Hắn là ông chủ của ngươi nên đương nhiên phải để chính hắn nói với ngươi rồi...A, ngươi có biết ngươi chính là người đưa tin đầu tiên của hắn không, chuyện này đáng lẽ ra phải có nghi thức gì đó mới đúng, hay bây giờ ta đi tiêu diệt câu lạc bộ Long Văn làm quà chúc mừng chuyện này nhỉ!"

Khóe miệng Trương Mộng Thiên giật giật mấy cái, tư duy của bà chủ hắn hình như không giống người thường lắm?

Hắn cẩn thận từng li từng tí hỏi:

"Ông chủ là người như thế nào?"

Ương Ương nhìn lên trần nhà một lúc rồi mới nói:

"Hèn nhát? Ta đã dí sát bánh xe lên mặt hắn mà hắn vẫn ngủ ngon như Makka Pakka."

Makka Pakka: một nhân vật trong In The Night Garden.

Trương Mộng Thiên dở khóc dở cười, cái gì vậy, xem ra nếu muốn biết ông chủ là hạng người gì thì tự mình phải tìm hiểu rồi.

Nhưng lúc này, Ương Ương đột nhiên nghiêm chỉnh nói:

"Ông chủ ngươi bên ngoài nhìn có vẻ khá lạnh lùng, nhưng trong lòng lại có lửa, cũng cất giấu rất nhiều lãng mạn. Từ trước đến giờ họ chưa bao giờ dừng lại ở một chỗ quá lâu, cũng không thích những thứ rắc rối níu kéo họ, tự do mới là thứ mà họ hướng đến."

Lúc đầu Trương Mộng Thiên còn không hiểu gì, nhưng sau đó hắn lại có vẻ khá mất mát.

Hắn đột nhiên hỏi:

"Bà chủ, sau chuyện này ngươi và ông chủ sẽ rời khỏi thành phố số 22 sao?"

Ương Ương kỳ quái nhìn hắn:

"Ngươi cũng phải đi mà, hắn bảo ta dẫn ngươi theo, bọn lão La bọn có thể xử lí tốt những chuyện còn lại, ngươi không cần ở lại đây làm gì."

"A?"

Đôi mắt của Trương Mộng Thiên lập tức tỏa sáng.

Đúng lúc này, truyền thông liên bang lại đưa tin, tay bắn tỉa lại xuất hiện một lần nữa, sau khi giết liên tiếp 12 người, hắn lại trốn thoát thành công.

...

Trong đường ống tối tăm, Khánh Trần đang ngồi trên một đường ống rỉ sét nói chuyện điện thoại:

"Này, không phải ngươi là người của tập đoàn Jindai sao, ngươi cứ vụng trộm nói cho ta biết thời gian Jindai Sora sử dụng Ungaikyo như thế này không tốt lắm đâu?"

Trong đường cống ngầm tối tăm chỉ có duy nhất hai lỗ thông bên trên là có chút ánh sáng.

Trong hai ngày này, Khánh Trần đã trốn thoát không biết bao nhiêu lần truy sát của tập đoàn Jindai, không phải vì năng lực của hắn mạnh đến mức nào, mà vì Jindai Kura liên tục mật báo cho hắn.

Mỗi lần Jindai Sora chuẩn bị sử dụng Ungaikyo, nàng sẽ nghĩ cách thông báo cho Jindai Kura, sau đó Jindai Kura sẽ thông báo lại cho Khánh Trần...

Có nội ứng như thế này, Khánh Trần có muốn bị bắt cũng khó.

Jindai Kura vừa cười vừa nói:

"Chúng ta là bạn bè mà, đã thế sao có thể để bạn mình chết trong tay người khác được, phải để tự tay ta giết mới đúng."

"Thật biến thái.”