Hắn vội vàng chạy tới, đỡ hai tên sát thủ dậy:
"Các ngươi có sao không?"
Hai tên sát thủ đau đến mắt trợn trắng, không còn gì để nói.
Nói xong, Trương Thanh Hoan còn vừa thương xót vừa phẫn nộ nhìn về phía Từ Lâm Sâm:
"Ngươi vô duyên vô cớ đánh người làm gì?"
Từ Lâm Sâm: "???"
Khánh Trần bật cười, việc này cũng không thể trách Trương Thanh Hoan oan uổng người tốt. Thật sự là Từ Lâm Sâm ra tay quá nhanh, mà hắn cũng không thể giải thích giác quan thứ sáu của mình. Cho nên trong mắt Trương Thanh Hoan, là Từ Lâm Sâm nhàn rỗi không có chuyện gì, bang bang, cho người qua đường hai quyền...
Khánh Trần cảm thấy mình như đang xem tiết mục Tôn Ngộ Không ba lần đánh Bạch Cốt Tinh, mà Từ Lâm Sâm chính là Tôn Ngộ Không bị oan uổng.
Từ Lâm Sâm yên lặng tìm ra hai khẩu súng trên người hai tên sát thủ:
"Hai người này tới giết ngươi, mang đi thẩm vấn là biết ngay."
Trương Thanh Hoan nhìn thấy súng ống liền biến sắc, mặc dù ba khu dưới cũng có không ít súng ống, nhưng cũng sẽ không nhiều tới mức một người tùy tiện xuất hiện cũng mang súng trên người.
Mà Giang Mục Bắc còn từ trên người họ tìm ra một tấm ảnh chụp của Trương Thanh Hoan.
Trương Thanh Hoan nhìn chăm chú ảnh chụp, hít sâu một hơi, trầm mặc nửa ngày rồi nói:
"Ai lại chụp ta xấu như vậy?!"
Giang Mục Bắc trợn ngược mắt.
Hắn gọi điện thoại cho Tiểu Thất, chưa đến một lát Tiểu Thất đã xuất hiện, mang hai tên sát thủ đi:
"Ta sẽ làm rõ rốt cuộc là ai phái bọn chúng tới. Mặt khác, các ngươi đi tới chỗ lão La một chuyến đi, xây xong bộ chỉ huy rồi."
Từ Lâm Sâm và Giang Mục Bắc nhìn nhau, bộ chỉ huy?!
Trương Thanh Hoan nghĩ nghĩ rồi nói:
"Mấy người họ còn chưa vượt qua khảo nghiệm, tạm thời không thể đến bộ chỉ huy?"
Khánh Trần: "..."
Tiểu Thất nhìn hắn nói:
"Lão La nói được, đi thôi."
...
La Vạn Nhai cùng bọn Tiểu Tam, Tiểu Thất, hăng hái đứng trong bộ chỉ huy mới thành lập của câu lạc bộ Nghệ Thuật.
Trong bộ chỉ huy rộng lớn, là một bản đồ lập thể toàn bộ khu thứ chín, đây là Tiểu Thất bỏ ra thời gian một ngày để phục chế.
Trên bản đồ, cả khu thứ chín bị chia làm 50 khu vực từ A01đến A50. Trên mỗi toà nhà trong khu vực đều có ghi chú số tầng lầu và độ cao, mỗi dãy cao ốc có mấy cửa ra vào, theo thứ tự là do câu lạc bộ nào chiếm cứ.
Đây là bản đồ chỉ huy chiến thuật tiêu chuẩn.
Mà trên tường bộ chỉ huy, là từng màn hình camera giám sát, không ngừng thay đổi.
Tác chiến thì phải có dáng vẻ tác chiến, phụ huynh nói muốn đập cũ thay mới trong vòng một tháng, vậy thì nhất định phải thiết kế ra kế hoạch hoàn chỉnh.
"Tiểu Thất, kế tiếp ngươi không cần tham dự việc xây dựng cơ sở bốn toà nhà nữa. Cho ngươi thời gian một ngày, rảnh rỗi đi thám thính tình hình từng câu lạc bộ."
La Vạn Nhai bố trí nhiệm vụ:
"Chuyện này nhất định phải tiến hành lặng lẽ, không được kinh động đến những câu lạc bộ kia, nhưng tốc độ phải nhanh. Ta muốn biết mỗi câu lạc bộ có bao nhiêu người, có bao nhiêu vũ khí nóng, quan hệ với bên PCE như thế nào."
"Đã hiểu."
Tiểu Thất trịnh trọng gật đầu.
"Tiểu Tam, ngươi vừa tới đây, không cần vội vã ra ngoài chiến đấu."
La Vạn Nhai nói:
"Ngươi tiếp tục phụ trách phỏng vấn, nhớ kỹ, phải điều tra rõ ràng thân phận của người đến phỏng vấn, không cần những kẻ tội ác cùng cực. Ví dụ như loại từng đánh gãy tay chân trẻ con bắt chúng đi ăn xin, lừa bán phụ nữ đến những thành phố khác làm nô lệ, cướp đoạt bộ phận của người khác, không chỉ không cần, còn phải bí mật giết chết. Từng bước đi của chúng ta phải thật vững chắc, không được mù quáng mở rộng đội ngũ."
"Nhận lệnh."
Tiểu Tam nhếch miệng cười nói:
"Việc này, chúng ta đã làm ở thành phố số 10, thành phố số 18, ta quen rồi."
La Vạn Nhai gật gật đầu:
"Thứ chúng ta muốn bây giờ là lòng dân. Nếu bị loại người này trà trộn vào đội ngũ, quần chúng nhân dân khu thứ chín sẽ đánh giá chúng ta như thế nào? Điểm này chắc các ngươi cũng hiểu."
Chỉ sợ những câu lạc bộ trong khu thứ chín kia còn không nghĩ tới, có người vì đánh bọn hắn, còn đặc biệt thành lập một bộ chỉ huy quân sự, đúng là sống không đức độ gì cả.
Từ Lâm Sâm và Giang Mục Bắc yên lặng đứng sau lưng Trương Thanh Hoan, nhìn bộ chỉ huy như của quân chính quy này...
Câu lạc bộ đánh nhau, chẳng lẽ không phải là rống một tiếng liền xông lên giết người sao, lại còn lên kế hoạch nữa!
Lúc này, La Vạn Nhai thản nhiên như không nói:
"Mọi sự đã sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội, bây giờ chúng ta chỉ cần an tâm chờ đợi thời cơ sáu khu trên hỗn loạn, thừa dịp PCE không để ý tới chúng ta, hợp nhất khu thứ chín."
Từ Lâm Sâm và Giang Mục Bắc liếc nhìn nhau, tựa hồ đã ra quyết định.
Trong lúc suy tư, lầu phía trên bộ chỉ huy vang lên tiếng khóc, Từ Lâm Sâm hiếu kỳ nói:
"Trên lầu đang làm gì vậy?"