Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1506: Đăng Ký Tham Gia




Lúc này, Tiểu Thất thấy có người rút súng, mở khóa an toàn, hắn ở trong đám người dùng tay chỉ đạo chiến thuật. Lập tức, có một người nhanh chóng tới gần, vọt tới một thành viên câu lạc bộ Đại Bãi Chùy.

Trong thời gian năm phút đồng hồ ngắn ngủi, Tiểu Thất tổng cộng tìm ra 23 thành viên câu lạc bộ mang theo súng ống, sau đó giống như bộ đội đặc chủng xâm nhập vào trong quân địch, tước vũ khí từng người.

Hành động cấp tốc, lực chấp hành cường hãn, khiến cho người ta phải líu lưỡi.

Lúc này, Giang Mục Bắc cảm thấy hơi dở khóc dở cười:

"Cấp C...Bảy tám người này đều là cấp C!"

Dùng nhiều chiến sĩ gen như vậy đến đánh câu lạc bộ, trong đó còn có bảy tám cấp C, có cần thiết không, cũng quá khi dễ người ta rồi.

Hắn nhìn Từ Lâm Sâm, trước đó họ còn nói đợi câu lạc bộ Nghệ Thuật không chống đỡ nổi đi giúp một chút, hiện tại xem ra người ta căn bản không cần hỗ trợ.

Từ Lâm Sâm trầm mặc mấy giây rồi nói:

"Mặc dù vẫn chưa biết Ương Ương muốn chúng ta học cái gì, nhưng cứ ở lại đi. Hành trình tiếp theo đều hủy bỏ, xem xem thành phố số 22 này biến thành bộ dáng gì."

Lúc này, hai người họ đã không bịt kín mít nữa, đồ đằng màu đen trên thân thể nhìn quỷ dị mà hoa lệ.

Công tắc nguồn điện ở Chuồng Bồ Câu bị người ta đẩy lên một lần nữa, cao ốc lại sáng bừng.

Dưới lầu là trên trăm thành viên câu lạc bộ nằm trên mặt đất kêu rên, mọi người trong nhà cũng nằm một nửa trên mặt đất giả bộ làm thương binh, để tránh bị người ta phát hiện không có chút thiệt hại nào sau trận chiền.

Trên lầu dồn dập tiếng khen ngợi, hoá ra tất cả mọi người còn chưa ngủ, chờ reo hò hoan hô câu lạc bộ Nghệ Thuật.

Giữa tiếng reo hò, dưới lầu, liên quân ba câu lạc bộ đã tan tác, chúng thừa dịp hỗn loạn nhao nhao chạy về toà nhà của mình. Tiểu Thất cũng không do dự, trực tiếp dẫn đội vọt vào.

Những thành viên câu lạc bộ tan tác kia, từng người đều trốn vào trong cao ốc chi chít phòng, muốn tránh truy đuổi.

Tiểu Thất dẫn người đứng trong hành lang, cau mày nói vào tai nghe Bluetooth:

"Tìm kiếm từng gian phòng sao? Liệu có quầy rầy người dân không. Mà chúng ta cũng không biết tướng mạo chúng."

La Vạn Nhai nói:

"Nếu vậy thì rút lui trước, hiện tại bắt cũng đã đủ dùng, trốn đi nhiều nhất là 20 tên, từ từ xử lý chúng."

Vừa nói xong, trong hành lang có hai ba gian phòng đột nhiên mở ra, người ở bên trong cẩn thận nhô đầu ra:

"Là câu lạc bộ Nghệ Thuật sao?"

Tiểu Thất nghiêm túc gật gật đầu:

"Sao vậy?"

Cư dân trong phòng kia chỉ chỉ phòng cách vách, cũng nhỏ giọng nói:

"Chúng ở ngay bên trong. Tranh thủ thời gian bắt chúng đi, chúng ta vừa giao phí bảo hộ, chúng khẳng định còn chưa xài hết, làm ơn sửa thang máy, điện nước cho chúng ta bên này với..."

Nói xong, cư dân vội vàng khép cửa phòng lại, sợ tai vạ đến mình.

"..." Tiểu Thất sửng sốt một lúc, quả thực là không kịp phản ứng.

La Vạn Nhai nghe được tiếng nói chuyện trong tai nghe Bluetooth, đứng trong tiếng hoan hô của cư dân ba toà cao ốc, trầm mặc hồi lâu.

Hoá ra đây chính là dân ý mà ông chủ muốn.

Lúc này, trong phòng 4403, Từ Lâm Sâm nói:

"Ngươi đi mua hai bình Già Hà Sương, che đồ đằng trên người chúng ta. Hai ngày này, chúng ta nghĩ cách gia nhập câu lạc bộ Nghệ Thuật, xem có thể thăm dò rốt cuộc họ muốn làm gì không."

"Hai bọn ta muốn gia nhập câu lạc bộ Nghệ Thuật."

Dưới lầu Cáp Tử Lung, Giang Mục Bắc đứng trước Hồng Tụ Tiêu.

Người thanh niên phía sau bàn chậm rãi ngẩng đầu:

"Các ngươi muốn gia nhập à? Đến đây, quét mã hai chiều ở đây, lát nữa sẽ xuất hiện một tờ sơ yếu lí lịch, các ngươi điền vào. Điền xong rồi thì đợi thông báo của chúng ta, sẽ có một quá trình phỏng vấn đấy."

Giang Mục Bắc sửng sốt một chút, hắn ta không nghĩ tới mình và ông chủ thân là thành viên Át Bích, muốn gia nhập một xã đoàn nhỏ thôi mà vẫn phải phỏng vấn như những người khác.

Mặc dù không thể để lộ thân phận Át Bích, nhưng chỉ cần lộ ra đôi chút, giả làm chiến sĩ gen cấp D, không phải là được rồi sao?

Hắn ta dò hỏi:

"Hai bọn ta là chiến sĩ gen đấy.”

Người thanh niên phía sau bàn liếc mắt nhìn họ, suy nghĩ mấy giây:

“À...điền thông tin trước đi, điền thông tin xong rồi chờ thông báo ha.”

Giang Mục Bắc: "..."

Giọng điệu của người thanh niên cực kì khách sáo, nhưng dường như không để chiến sĩ gen vào trong mắt...

Giang Mục Bắc có cảm giác cực kì thất bại, Từ Lâm Sâm kéo hắn ta trở về trên lầu.

Trở lại phòng 440, Giang Mục Bắc có chút không phục:

"Ông chủ, câu lạc bộ Nghệ Thuật vậy mà không có đặc quyền nào cho chiến sĩ gen hả? Nếu ở những xã đoàn khác, có chiến sĩ gen nào mà không được người ta xem thành đại ca mà cung phụng đâu...”

Từ Lâm Sâm liếc hắn ta một cái nói:

"Tiểu Bắc, ngươi còn quá nhỏ cần phải rèn luyện nhiều, không thể mãi lỗ mãng như thế. Người cũng thấy đấy, câu lạc bộ Nghệ Thuật này cơ bản không thiếu chiến sĩ gen. Người giả làm cấp C, thì hiện tại người ta cũng đã có tám người cấp C rồi, cho nên ngươi không có chút quý hiếm nào cả. Nếu ngươi muốn nói ngươi cấp B thì họ sẽ cảm thấy ngươi có vấn đề, vì đã là cấp B rồi thì còn gia nhập xã đoàn làm chi? Cho nên, điền thông tin trước đi, rồi chờ phỏng vấn.”