Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1486: Trò Chuyện




Tất cả những người đang ngồi trong nhà hàng Hắc Thiên Nga bắt đầu thì thầm to nhỏ với nhau, đâu có ai ở đây ngờ được, một nhân vật nổi tiếng như Khánh Trần lại đang ngồi trong một nhà hàng bình thường tươi cười mời rượu người khách chứ.

Nhưng kì lạ là sau khi Jindai Kura xuất hiện ở nhà hàng Hắc Thiên Nga, Jindai Yunhe cũng đến đây.

Khánh Trần có thể chắc chắn Jindai Yunhe chỉ chăm chú uống rượu như bình thường chứ không nhìn Jindai Kura bất cứ một lần nào.

Thế nhưng...Cao thủ thường không dùng mắt để nhìn, Khánh Trần còn nhận ra cơ thể của Jindai Yunhe hơi nghiêng về phía Jindai Kura một chút rất nhỏ.

Đây chính là một trong những tư thế phòng thủ cơ bản nhất!

Chẳng lẽ...Jindai Yunhe đến đây vì Jindai Kura sao, chẳng lẽ hắn nhằm vào Jindai Kura vì đối phương đã hại chết em trai của hắn?

Nếu không phải sợ sẽ đánh cỏ động rắn thì có lẽ Khánh Trần sẽ mời Jindai Yunhe ngồi sang bàn này để xem Jindai Kura sẽ hành động như thế nào...

Bắt đầu chơi game.

Lần này Khánh Trần không thèm giả vờ ngủ như lần trước, lúc mới bắt đầu tất cả những người ngồi bàn này bắt đầu chơi xúc xắc và oản tù tì để quyết định người uống rượu, sau đó hắn đã vận dụng tất cả các năng lực mà hắn có như thiên phú về kí ức, thính giác hay thị giác để chiến thắng tất cả các ván.

Hắn nhất định phải thắng, bởi vì thua sẽ phải uống rượu!

Lúc đầu mọi người còn nghĩ hắn gặp may, nhưng sau đó họ mới phát hiện Khánh Trần chơi game rất lợi hại!

Có lẽ sẽ chẳng có ai ở đây ngờ được, vị chủ nhân bí ẩn mà mọi người đoán già đoán non của Bạch Trú lại đang dùng tất cả năng lực của mình chỉ để thắng mấy ván game trên bàn rượu đâu!

Jindai Kura hăng hái nhìn họ:

"Uy, nếu các ngươi cứ thua mãi thế này thì sao mà bắt hắn uống rượu được. Xem ra lễ vật của ta không trao cho ai được rồi, mọi người nhanh đánh bại hắn đi!"

Khánh Trần bình tĩnh ngẩng lên nhìn Jindai Kura, tên này lại muốn tạo thêm phiền phức cho hắn sao.

2 giờ sáng, một đám say rượu lôi kéo Jindai Kura hát mấy ca khúc của nhà Jindai.

4 giờ sáng, Jindai Kura dùng tửu lượng kinh khủng của hắn để hạ gục tất cả mọi người, nhưng lần này, khuôn mặt hắn không tỉnh táo như lần trước mà hơi mông lung nhìn Khánh Trần.

Khánh Trần tức giận hỏi:

"Hôm nay ngươi đến đây làm gì?"

Jindai Kura nở nụ cười:

"Không có việc gì, ta chỉ muốn đến uống rượu thôi. Trước đây những người uống rượu cùng ta đều có mục đích, có người muốn nhờ ta giúp, cũng có người muốn giết ta. Nhưng bây giờ trong số đó lại xuất hiện một kẻ lạ lùng như ngươi nên ta cảm thấy chuyện này lại trở nên rất thú vị."

"Sao ngươi không đi uống rượu với người khác?!"

Khánh Trần chán nản:

"Ta còn phải làm chuyện khác."

"Gấp cái gì.”

Jindai Kura cười nói:

"Nếu cứ tiếp diễn như hôm nay thì chẳng bao lâu nữa Jindai Yunhe sẽ tự đi tìm ngươi. Hay chúng ta làm một giao dịch nho nhỏ đi, nếu một ngày nào đó ta uống say mà có người muốn giết ta thì ngươi phải ra tay cứu ta. Điều kiện trao đổi là...Ta vẫn chưa nghĩ ra điều kiện gì cả, hay ngươi tự nghĩ đi."

"Tại sao ngươi lại thích uống rượu?"

Khánh Trần nhíu mày đổi chủ đề hỏi:

"Ngươi cũng biết ở đây có rất nhiều cao thủ, nếu say thì chắc chắn ngươi sẽ gặp nguy hiểm."

"Cuộc đời này có mấy lần được hồ đồ chứ, có đôi khi tỉnh táo quá cũng không tốt.”

Jindai Kura đứng dậy ra ngoài.

"Nhưng ngươi cũng không say.”

Khánh Trần im lặng nói.

Jindai Kura cười giải thích:

"Chẳng qua bây giờ ta đang cố gắng gượng mà thôi, đợi khi về đến nhà thì chắc chắn ta sẽ ngã quỵ."

Khánh Trần bình tĩnh nói:

"Nhàm chán."

Jindai Kura vừa xua tay vừa bước ra ngoài:

"Nếu không uống thì đương nhiên sẽ cảm thấy chuyện này rất nhàm chán. Nhưng ngươi nên biết, những người tỉnh táo nhất trên bàn rượu cũng là những người buồn chán nhất."

Khánh Trần vừa nhìn những kẻ say rượu vật vờ bên cạnh.

Vừa thầm nghĩ, bây giờ hắn vừa phải nghĩ cách giết Jindai Yunhe, vừa chịu sự uy hiếp của Jindai Kura, vừa phải mời rượu, còn phải xử lí những chuyện khác, hơn nữa còn phải nghĩ cách giúp Hội Phụ Huynh phát triển.

Nghĩ thôi cũng thấy bận rộn rồi.

Khánh Trần cảm thấy rất kỳ quái, rõ ràng trước đây hắn là một kẻ không bao giờ động đến rượu, nhưng sao bây giờ hắn lại ngồi đây uống rượu với Jindai Kura nhỉ?

Sao mọi chuyện lại trở nên như vậy?

Có lẽ lúc trước Lý Tu Duệ lão gia tử...Cũng rất thắc mắc vấn đề này đi.

...

Bốn giờ sáng.

La Vạn Nhai đang ngồi trước màn hình giám sát, trên màn hình giám sát của tầng 71 lúc này có một người trẻ tuổi bịt mặt đang ngêng ngang vác gậy đập camera giám sát.

La Vạn Nhai thở dài nói:

"Ngày mai nhớ thay một chiếc camera mới."

Trương Mộng Thiên vừa ăn đêm vừa nói:

"Cẩn thận, ta biết họ, đám người này làm về dược phẩm hóa học nên đều có vũ khí. Trước đây câu lạc bộ Hắc Thủy chính là người mua của họ, bây giờ chúng ta đã triệt mất đường làm ăn của họ nên chắc chắn đám người này sẽ trả thù."

"Ta hiểu rồi.”

Tiểu Thất cười híp mắt nói:

"Để ta đi xử lí, khi nào xử lí xong đám người này thì có lẽ tòa nhà này cũng tạm ổn rồi."

---

Truyện sẽ đăng chương xuyên tết. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ạ!