Nhưng Jindai Senaka lại không lên tiếng, hơi thở của hắn lúc này đã rất nhẹ.
Bên phía phi thuyền bay, 36 tên tử sĩ áo đen vừa nhìn thấy họ lập tức chạy lại nghênh đón.
Sau khi mang Jindai Senaka vào phi thuyền, Jindai Unsou lập tức vào khoang chỉ huy hạ lệnh cất cánh.
Lúc này, hạm đội của Jindai đã tiến vào phạm vi của trên rađa trên phi thuyền.
"Unsou trưởng quan, lão tổ tông muốn nói chuyện với ngài.”
Một tên tử sĩ nói:
"Chúng ta đã tiêm adrenalin cho lão tổ tông, đợi khi nào hắn giao phó xong mọi chuyện thì phải lập tức vào kho ngủ đông. Bây giờ tình trạng của lão tổ tông rất tệ, hắn có thể ra đi bất cứ lúc nào."
Jindai Unsou vội vàng ra khỏi khoang chỉ huy, sau khi bước vào khoang chữa bệnh, hắn lập tức nhìn thấy Jindai Senaka trần trụi nằm trên giường bệnh màu trắng, trên người hắn đang cắm rất nhiều dụng cụ hỗ trợ, trên mặt còn đeo mặt nạ dưỡng khí.
Đối phương vừa thấy hắn đến thì miễn cưỡng tháo mặt nạ dưỡng khí xuống:
"Unsou, ngươi lại đây, ta có chuyện muốn nói với ngươi."
Jindai Unsou lập tức bước về phía hắn, nhưng chỉ một giây sau, hắn đã phát hiện ra chuyện này có vấn đề, bởi vì lúc này Bàn Nhược và Shuten Douji bỗng xuất hiện sau lưng hắn, sau đó Kyoukotsu lập tức xông ra chém một nhát lên gáy hắn.
Jindai Unsou lập tức ngã xuông sàn, nhưng vì cơ thể của cấp A rất cường đại nên hắn vẫn có thể duy trì ý thức.
Đúng lúc này, một tên tử sĩ áo đen đẩy một chiếc giường bước vào phòng, sau đó hắn lại nhấc Jindai Unsou lên giường rồi cắm hơn mười cái ông lên người hắn.
Ngay lập tức, một chất lỏng màu bạc bắt đầu theo ống chảy vào người Jindai Senaka và Jindai Unsou.
Mãi đến tận lúc này, Jindai Unsou mới hiểu ra, vì sao lão tổ tông lại dẫn hắn đến đây, và vì sao đối phương lại đích thân dạy hắn tu hành.
Hóa ra hắn chính là cái xác mà đối phương chuẩn bị từ trước.
Phi thuyền bay cấp Giáp lại tiếp tục bay về phía căn cứ quân sự gần nhất, nơi đó chính là địa bàn của phe Âm Dương sư.
Phi thuyền bay vừa hạ xuống, Jindai Unsou hai mắt đỏ bừng lập tức bước ra, sau đó bi ai nói với mọi người:
"Lão tổ tông đi rồi, là Trần Dư của Trần gia đã giết hắn!"
Trên khuôn mặt của nhưng Âm Dương sư ở đây lập tức hiện lên vẻ bi thương.
Theo sát phía sau hắn là một nhóm tử sĩ đang khiêng thi thể của Jindai Senaka, vì trên thi thể không có vải trắng nên tất cả mọi người ở đây đều có thể nhìn thấy khuôn mặt nhăn nheo của Jindai Senaka trên cáng.
Tất cả mọi người trong căn cứ đều vô cùng chấn động, một vị Bán Thần đã chết!
Mỗi vị Bán Thần chết đều có thể khiến cả liên bang chấn động!
...
Trong buồng xe hắc ám, mọi thứ vô cùng tĩnh lặng.
Lý Thành đột nhiên hỏi:
"Ông chủ, chúng ta sẽ phải ở trong bóng tối như thế này bao lâu nữa?"
Khánh Trần:
"3, 2, 1."
Ngay lập tức, đoàn tàu hơi nước màu đen lập tức lao ra khỏi bóng tối, những tia nắng bên ngoài xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong xe.
Nhiệt độ trong buồng xe lập tức tăng lên, tuy bên ngoài vẫn còn đang có tuyết rơi nhưng bầu không khí trong xe đã không còn rét lạnh như trước, trong 19 năm bị giam cầm, những binh sĩ ở đây chưa bao giờ nghĩ cảnh tuyết rơi lại có thể đẹp đến mức này.
Đúng vậy, đối với những người như họ mà nói, tuyết là tàn khốc, băng lãnh, là đại diện cho cái chết.
Các binh sĩ đều ngẩn ngơ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Khánh Lăng nhịn không được mà hỏi:
"Ông chủ, sao ngài biết đoàn tàu hơi nước này sẽ xuất hiện ở đây vào đúng khoảng thời gian này?"
Khánh Trần nghĩ một lúc rồi nói:
"Không có gì, đây chỉ là món quà cuối cùng mà gia chủ Lý thị là Lý Tu Duệ tặng cho ta mà thôi."
Trong căn nhà mà ông lão mua cho hắn có một đồng xu vàng và một tấm bản đồ.
Trên bản đồ đó có ghi lại rất kĩ càng những thông tin về tuyến đường, thời gian đỗ, thường thì đoàn tàu này chỉ dừng lại ở một địa điểm đúng 10 phút, hết 10 phút nó sẽ đi.
Hơn nữa, sau mỗi quý, tuyến đường của đoàn tàu sẽ thay đổi hoàn toàn, mỗi tuyến đường thường mất 27 ngày để đi hết.
Nhưng đối với một tập đoàn như Lý thị, tìm ra quy luật của đoàn tàu hơi nước không phải việc làm quá khó khăn.
Ông lão chỉ cần phái một người mang theo vật tư lên tàu bốn lần một năm, sau đó ở trong tàu hết 27 ngày là được, đến lúc đó việc vẽ ra bản đồ đã không còn là vấn đề nữa rồi.
Ngoài ra trong tấm bản đồ đó cũng ghi chú rất rõ về những quy luật khác của đoàn tàu này, ví sụ như sau khi đợi 10 phút ở mỗi một trạm, nó sẽ bay vào hư vô, trong 10 phút tiếp theo nó hoàn toàn có thể vượt qua hơn 200 cây số nên không ai có thể đuổi theo nó được.
Nếu đã vào được tàu, dù bên ngoài có thả một viên Susanoo no Mikoto lên tàu thì những người ngồi trong nó cũng sẽ không sao.
Cho nên, rất nhiều người ở khu vực Trung Nguyên rất thích dùng đoàn tàu này để vận chuyển hàng hóa.