Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1443: Thiết Xá Ngự Miễn




"Nhìn cho kỹ!"

Tiếng nói biến mất trong tiếng tuyết rơi, ngay lúc này, Lý Thúc Đồng đã bước đến trước mặt một trong mười hai phân thân của Lee Byung-Hee, phân thân đó theo phản xạ tung đòn tấn công về phía hắn.

Nhưng không đợi đòn tấn công đó kịp bay đến, Lý Thúc Đồng bỗng tăng tốc lần nữa, sau đó biến mất tại chỗ.

Ngay khi Lý Thúc Đồng đá lên cơ thể phân thân, Khánh Trần có thể cảm nhận được chân khí Kỵ Sĩ trên người Lý Thúc Đồng không ngừng phun trào, sau đó tụ tập vào chân hắn rồi đi theo đòn tấn công truyền vào cơ thể phân thân.

Oành một tiếng, phân thân của Lee Byung-Hee nổ tung, những bông tuyết xung quanh cũng bị sức ép của bị nổ hất tung lên, ngay cả cái vòi rồng mới hình thành phía xa cũng tan thành từng mảnh.

Khánh Trần đang cảm thấy vô cùng kinh ngạc, từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ được tận mắt nhìn thấy trận chiến ở cấp bậc này, không ngờ uy lực của nó lại có thể kinh khủng như vậy.

Hắn đang nghĩ, bao giờ mình mới có thể đạt đến cấp bậc như thế này?

Nếu bây giờ có người nói với hắn, sư phụ hắn chỉ cần một đòn là có thể đập nát xe tăng quân sự thì hắn cũng tin.

Mà những gì Lý Thúc Đồng đang làm cũng dạy cho hắn biết phải sử dụng chân khí của Kỵ Sĩ như thế nào.

Lúc này, một trong số những phân thân còn lại của Lee Byung-Hee bước vài bước về phía trước, sau đó một phân thân mới của Lee Byung-Hee lại xuất hiện.

Lee Byung-Hee cười lạnh nói:

"Lúc này ngươi còn có hơi sức dạy đồ đệ phải làm như thế nào mới có thể phá được một phân thân của ta sao, dù ngươi có phá được một cái thì ngươi cũng không thoát được đâu."

Lý Thúc Đồng cười nói:

"Phân thêm một cái đồng nghĩa với việc ngươi sẽ yếu đi một phần, đây là chuyện ta và ngươi đều biết, ngươi không cần cố bao biện làm gì."

Lee Byung-Hee lại cười lạnh:

"Ngươi nghĩ ngươi ổn hơn ta sao? Vừa rồi ngươi đã hao phí không ít sức lực cho mấy con Shikigami của Jindai Senaka, bây giờ lại rơi vào bẫy của ta, nếu ta nhớ không nhầm thì ngươi cũng trúng ba quyền của ta."

Ngay lúc này, bốn con Shikigami bỗng tiến lên một bước như chuẩn bị ra tay.

Cảm giác áp bách khủng khiếp truyền đến từ đỉnh đầu khiến Khánh Trần cũng phải run lên.

Nhưng dù như vậy thì Khánh Trần vẫn cảm thấy khí tức của sư phụ hắn vẫn không thay đổi chút nào.

Thật kì lạ, chẳng lẽ sư phụ hắn không sợ không thoát ta khỏi đây được sao.

Sư phụ đang chờ cái gì?!

...

Ở một nơi khác trên cánh đồng tuyết.

Một nhóm người mặc áo đen đang lao nhanh về phía chiến trường, mỗi người đều mang theo một thanh kiếm rất dài, đây chính là những người tu luyện truyền thừa Thiết Xá Ngự Miễn của tập đoàn Jindai.

Bọn họ chính là những võ sĩ canh gác trước cửa nơi ở của lão tổ tông, lần này được sai đến đây để phá cục.

Sáu tên tử sĩ cấp B di chuyển vô cùng nhanh trên tuyết.

Trên một ngọn núi tuyết cách đó không xa, hai người trẻ tuổi mặc áo jacket, đeo kính đen đang đi lên đỉnh núi.

Trong hai người, một người sắc mặt hồng hào có vẻ đang rất vui, một người thì sắc mặt trắng bệch, biểu cảm có vẻ đang rất khó chịu.

Nhưng điều kì lạ lạ cả hai người bọn họ đều đang đeo một chiếc balo leo núi cao hơn cả đầu mình.

Đúng lúc này, người trẻ tuổi sắc mặt hồng hào bỗng cảm khái:

"A, tuyết thật lớn!"

Âm thanh này lập tức hắp dẫn sự chú ý của 6 tên tử sĩ.

Mấy tên tử sĩ quay sang nhìn nhau một lượt rồi tiếp tục chạy về phía nam, chẳng ai thèm quan tâm đến người trẻ tuổi kia cả.

Người trẻ tuổi sắc mặt hồng hào vừa cười vừa nói:

"Mẹ nó, sao bọn họ không thèm chú ý đến ta. Uy, ông chủ, ngươi có cảm thấy rất trùng hợp không, ta phải đến đây vì nhiệm vụ của Khánh thị, ngươi đến đây vì nhiệm vụ của Trần thị, cuối cùng chúng ta lại gặp nhau ở đây, bây giờ chúng ta có tính là ‘cấp Sử Thi liên động’ không? !"

Nhưng vì người trẻ tuổi sắc mặt trắng bệch đang đi bên cạnh hắn đang đeo một chiếc tai nghe màu trắng nên không nghe thấy gì cả.

Cũng có thể hắn có nghe thấy, nhưng hắn không thèm trả lời mà thôi.

Người trẻ tuổi sắc mặt hồng hào quay sang nhìn hắn:

"Ta đeo kính râm có đẹp trai không? Đúng rồi, bây giờ ngươi là ca ca hay đệ đệ."

Hắn lập tức xích lại gần đối phương, vừa nghe thấy tiếng nhạc rock and roll truyền ra từ tai nghe thì bĩu môi:

"Là ca ca à, không thú vị."

Người sắc mặt trắng bệch chỉ tay về phía cái balo phía sau bọn họ, ra hiệu cho đối phương cùng mở nó ra.