Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1434: Bạch Trạch




Từ đây tới tối sẽ lên thêm 6 chương nữa. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ạ!

---

Mãi đến tận bây giờ Khánh Trần mới nhìn rõ khuôn mặt của Hitouban, tuy cái đầu của nó được cắt ra từ trên người một phụ nữ khá thanh tú nhưng vì xương sọ bị phồng to, lại cộng thêm những bắp thịt trên mặt đang liên tục vặn vẹo nên nhìn vô cùng dữ tợn.

"Ngọa tào!"

Khánh Trần bị khuôn mặt xấu xí của đối phương làm giật nảy mình, hắn lập tức xoay người điều khiển hai người Jindai Unchoku chạy về phía sau.

Nhưng vừa chạy được hai bước, Khánh Trần bỗng nhìn thấy....

Mười hai con Hitouban mang 12 khuôn mặt hoàn toàn khác nhau, nhưng đều có một đặc điểm chung là vô cùng dữ tợn, trên mặt mỗi con đều bám đầy những giọt máu khô màu đen nhìn vô cùng kinh khủng.

Phía sau mỗi cái đầu là một đám tóc dài được buộc lại bởi những sợi dây buộc tóc màu đỏ, màu xanh lá, màu gấm, lộng lẫy như trang phục mà những cô gái thường mặc trong các lễ hội.

Nhưng những màu sắc sặc sỡ đó cũng giống như những mảnh màu rực rỡ trên lá cờ gọi hồn.

Nơi này xứng đáng là địa ngục của trần gian!

Nhưng hắn lại cảm thấy, linh hồn ở trong những khuôn mặt dữ tợn kia đang vô cùng thống khổ.

Hơn nữa, ngoài biểu cảm dự tợn, những khuôn mặt đó như đang cầu khẩn hắn nhanh giải thoát cho bọn họ vậy.

Khánh Trần thở dài một tiếng....

Không chạy nữa.

Ta không muốn chạy nữa!

Khánh Trần đột nhiên dừng lại, sau đó hít sâu một hơi.

Hình ảnh thiếu niên cô đơn đứng giữa một cánh đồng tuyết trắng tinh như một vết mực đen trên bức tranh thủy mặc.

Ngay sau đó, hắn bỗng ngẩng đầu phun ra một hơi dài!

Hơi thở vừa rồi của hắn lập tức bao phủ tất cả mười hai phần của con Hitouban vào trong!

Ngay lập tức, tất cả những bông tuyết xung quanh hắn đều bị luồng khí này cuốn theo!

Hàng trăm hàng nghìn bông tuyết sắc bén cứ thế bay qua khuôn mặt của Hitouban, đồng thời kéo theo làn da, kéo theo những sợi tóc, cuối cùng để lộ ra khung sương dữ tợn ở bên trong.

Những bông tuyết sắc bén vừa rồi không rơi xuống đất mà lại tiếp tục bay lên trời cao!

Những bông tuyết trắng muốt, những mảnh vụn sặc sỡ của dây buộc tóc, những mảnh máu thịt nát vụn giống như những quả pháo hoa nở rộ trên bầu trời.

Tiếng tiêu phượng uyển chuyển!

Ánh sáng luân chuyển!

Một đêm Ngư Long Vũ!

Uy lực của luồng khí này có thể số sánh với uy lực đòn tấn công mà Lý Vân Kính từng thi triển trước đây!

Nhưng vẫn chưa đủ, bây giờ Khánh Trần chỉ mới đạt cấp B nên hắn nhất định phải cố gắng hết sức mới có thể giết chết được một con Shikigami của Âm Dương sư cấp A.

Sau khi bị lấy đi da thịt, mười hai phần của con Hitouban chỉ còn lại những bộ xương, tuy bây giờ trên những bộ xương đã xuất hiện chi chít những vết nứt nhưng chúng vẫn đủ sức liên tục đóng mở hàm răng sắc bén.

Khánh Trần điều khiển hai người Jindai Unchoku di chuyển để tạo thành một hình tam giác so với hắn.

Rõ ràng cả Jindai Unchoku và Takahashi Izumiike đều di chuyển cùng Khánh Trần, nhưng mười hai phần của con Hitouban chỉ lao về phía hắn mà không thèm quan tâm hai tên kia!

Khánh Trần dần dần bình tĩnh lại.

Khánh Trần điều khiển hai Con Rối Giật Dây di chuyển, lấy hắn làm tâm, hai Con Rối Giật Dây làm bút vẽ.

Hắn dùng nốt phần chân khí cuối cùng còn lại trong cơ thể vào Con Rối Giật Dây để biến nó thành một thanh đao....

Cắt chém!

"Nghỉ ngơi đi."

Mười hai phần của Hitouban đều nằm trong phạm vi tấn công của Khánh Trần, nên ngay khi chúng lao lên, Khánh Trần lập tức hợp hai tay lại với nhau.

Tạch tạch tạch tiếng xương gãy vang lên.

Thanh đao nối giữa hắn và hai Con Rối Giật Dây lập tức cắt mười hai phần của con Hitouban thành vô số mảnh vụn.

Khánh Trần đứng tại chỗ thở hổn hển, đúng lúc này, đống xương khô trước mặt hắn bỗng biến thành một vầng sáng rồi lao về phía xa.

Hắn lại thầm thở dài lần nữa, dù lần này hắn có giết được Hitouban thì mười hai cô gái bị giam cầm trong đó cũng khó mà thoát được.

Dùng tu vi cấp B để giết chết một con Shikigami cấp A, dù đối phương chỉ là Shikigami thì cũng đủ khiến người khác phải kinh ngạc.

Cũng có thể nói, hiện giờ Khánh Trần đã có thể chiến thắng tất cả những người từ cấp A trở xuống.

Nhưng đúng lúc này, Khánh Trần bỗng xoay người nhìn về phía sau!

Muộn rồi!

Hitouban chẳng qua chỉ là vật thế mạng mà thôi, sát chiêu vẫn còn ở phía sau!

Ở ngay phía sau hắn là một con Bạch Hổ có một cái sừng trên đầu, tứ chi bắp thịt cuồn cuộn, miệng to như chậu máu đủ để nuốt cả một cái người!

Con Bạch Hổ di chuyển lặng lẽ đến mức, trên lớp tuyết những nơi nó từng đi qua đều không để lại bất cứ dấu chân nào.

Shikigami ATS-062, Bạch Trạch!

Ngay khi Bạch Trạch còn cách hắn năm trượng, nó đã nhảy lên thật cao rồi hung hăng vồ về phía Khánh Trần.

Vì vừa rồi Khánh Trần đã sử dung tất cả chân khí nên hắn không thể tiếp tục sử dụng đao nữa.

Ngay lúc này, một khẩu súng bắn tỉa màu đen bỗng xuất hiện trên tay hắn, hắn lập tức bình tĩnh nhắm bắn về phía đôi mắt! Trái tim! Cái cổ!

Trong tuyết lớn, đồng tử của thiểu niên bỗng co rụt lại, một đường vân hình ngọn lửa bắt đầu lan ra trên gương mặt hắn!

Thế giới như đang trôi chậm lại...Không phải, là do khả năng tính toán của hắn đã nhanh hơn thời gian nên mọi thứ mới biến thành như vậy!