Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1432: Chạy Đi!




"Các ngươi đã nhớ kĩ tuyến đường sẽ phải đi chưa?"

Khánh Trần hỏi.

Lý Thành sửng sốt hỏi:

"Chúng ta sẽ đi theo ông chủ, ngài đi nơi nào, chúng ta sẽ đi theo đó."

Khánh Trần lắc đầu:

"Đã nhớ kĩ tuyến đường chưa?"

Khánh Lăng nói:

"Nhớ rồi."

Khánh Trần gật đầu:

"Phải nhớ, nhất định không được dừng lại, cũng không được quay đầu, đừng sợ khổ, chỉ khi nào đến được điểm hẹn thì các ngươi mới có cơ hội sống sót."

Lý Thành và Khánh Lăng lập tức quay sang nhìn nhau.

Ban đầu họ từng nghĩ mình sẽ chết ở căn cứ quân sự A02, bây giờ họ đã thoát được khỏi đó, nếu đã có một tia hi vọng có thể sống sót quay về thì nhất định họ sẽ theo đuổi nó đến cùng, dù là con đường đó có khổ sở đến mức nào, họ nhất định sẽ không bỏ cuộc.

Nhưng vấn đề là, rõ ràng Khánh Trần có thể dẫn họ đến điểm hẹn, nhưng vừa rồi tại sao hắn lại hỏi họ đã nhớ kỹ tuyến đường phải đi chưa?

Chẳng lẽ sắp có chuyện gì chuẩn bị xảy ra sao?

Nhưng đúng lúc này, Khánh Trần bỗng ngẩng lên nhìn bầu trời phía xa, vì nơi đó vừa xuất hiện một cái lồng đèn màu trắng, nhưng điều kì lạ là ở giữa cái lồng đèn đó có một cái miệng, hơn nữa có miệng đó còn đang liên tục đóng mở như muốn nuốt chửng người khác vậy.

Shikigami ATS-271 "Buchibuchi"!

Trong kho dữ liệu của tổ chức tình báo Hồ thị có thông tin về loại Shikigami này, đặc điểm của loài này là hút Tử khí để sống, tuy nó không có tính công kích nhưng lại có thể dùng làm thiết bị do thám từ trên cao.

Âm Dương sư đã đến.

Không những đến, mà còn công khai đến.

Những người đó đều không sợ bị phát hiện nên mới để Buchibuchi ngang nhiên xuất hiện trên bầu trời, có lẽ vì đối phương chắc chắn bọn Khánh Trần không thể trốn thoát, cũng có thể vì họ không coi gần một nghìn người ở đây ra gì.

Khánh Trần biết, người muốn đoạt xá mình chính là một vị Âm Dương sư sắp hết tuổi thọ.

Nếu người đó đến đây thì có lẽ hơn một nghìn người ở đây đều phải chết.

Nhưng có lẽ, số lượng Âm Dương sư đang đến đây không dừng ở con số 1.

Lý Thành bỗng quay sang nhìn Khánh Trần:

"Ông chủ, có phải ngươi đã sớm biết sẽ có người đuổi theo chúng ta? Cho nên ngươi mới bảo ta và Khánh Lăng ghi nhớ tuyến đường phải đi, ngươi muốn..."

Đúng lúc này, trong đội ngũ phía sau họ bỗng vang lên tiếng hét, Khánh Trần vừa quay lại nhìn thì thấy mười hai người đang bị một thứ gì đó lôi vào trong tuyết.

Ngay sau đó, đóng tuyết màu trắng lập tức bị nhuộm thành màu đỏ thẫm.

Đến tận bây giờ, họ vẫn không biết mình đang bị tấn công bởi thứ gì.

Những người khác lập tức chạy lại bới tuyết đọng để cứu đồng đội của mình, nhưng sau khi đào xuống hố, họ mới phát hiện đồng đội của mình chỉ còn lại một nửa thi thể.

Nhất định là một con Shikigami nào đó rất khủng bố!

Hơn nữa, cấp bậc của con Shikigami đó đã vượt quá cấp A!

Chỉ hơn mười giây sau, con Shikigami lại tiếp tục tấn công, 12 chiến sĩ lại bị nó lôi xuống đống tuyết.

Nhưng lần này họ không kêu rên mà chỉ hô to:

"Không cần cứu ta, chạy mau!"

"Chạy đi!"

"Nhớ giúp ta chăm sóc cha mẹ!"

Khánh Trần biết, cái gì muốn đến thì nhất định sẽ đến.

Khánh Lăng hít sâu một hơi thật sâu rồi nói với Khánh Trần:

"Ông chủ, ta biết ngươi muốn đưa chúng ta ra khỏi đây, nhưng xem ra chuyện này rất khó thực hiện được. Cấp bậc của ngươi cao hơn chúng ta, ngươi cũng chạy nhanh hơn chúng ta, nên biện pháp tốt nhất bây giờ là chúng ta sẽ ở lại ngăn cản Âm Dương sư, còn ngươi tiếp tục chạy đến điểm hẹn!"

Lý Thành im lặng một giây rồi nói:

"Ta đồng ý với quyết định này, ông chủ, ngài đi đi."

Nhưng đúng lúc này, Khánh Trần lại nói:

"Nhất định phải nhớ những gì ta từng nói, chúng ta nhất định sẽ gặp nhau ở điểm hẹn."

Sau đó hắn lập tức điều khiển Jindai Unchoku và Takahashi Izumiike chạy thẳng về phía nam.

Mặc kệ khuôn mặt đau rát vì gió lạnh, Khánh Trần vẫn liều mạng chạy về phía trước, nếu hắn đã có thể đưa họ rời khỏi Địa Ngục thì cũng có thể đưa họ quay về nhân gian một lần nữa.

Những người này không thể chết ở một nơi đến cả cứt chim cũng không có như thế này được.

Khánh Trần điên cuồng chạy về phía trước.

Buchibuchi vẫn luôn theo sát phía sau hắn.

Không những thế, ở trên cánh đồng tuyết cũng có một thứ gì đó ẩn mình trong tuyết như một kẻ sát nhân đang theo sát Khánh Trần.

Đến giờ mọi người mới hiểu, hóa ra mục tiêu của Âm Dương sư chính là Khánh Trần, mà sở dĩ Khánh Trần cố ý chạy khỏi đây là vì hắn muốn dẫn dụ đối phương đến một nơi khác, để bảo toàn tính mạng cho họ!

Có người mờ mịt hỏi:

"Lão Lý, chúng ta phải làm sao bây giờ? Chúng ta không thể nào đuổi kịp được."

Lão Lý quay đầu nhìn mọi người một lượt rồi nói:

"Mọi người đi theo ta, chúng ta nhất định phải đến được điểm hẹn mà ông chủ từng nhắc đến, tuy ta không biết ở đó có cái gì, cũng có thể ở đó không có gì cả, nhưng dù có phải chết thì chúng ta cũng phải chết ở đó!"

Sau đó đội ngũ lại tiếp tục khởi hành!

Hơn một nghìn người lại tiếp tục bước đi trong gió tuyết.