Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1399: Nói Xấu




Trong dãy núi cách căn cứ A02 400 cây số.

Hơn mười người khoác áo choàng đay màu đen, đi bộ trong núi.

Phương Bắc đã đổ tuyết, Tứ Nguyệt quay đầu trông mong hỏi:

"Hay là chúng ta dừng lại nhóm lửa nấu cơm đi, bây giờ cũng đã hơn hai giờ đêm rồi."

Lúc nói chuyện, nàng nhìn Đại trưởng lão Hoả Đường và Lý Vân Kính.

Lý Vân Kính im lặng nhìn về phía Lý Khác, mà Đại trưởng lão Hoả Đường thì nhìn về phía Tần Dĩ Dĩ.

Lý Khác và Tần Dĩ Dĩ trăm miệng một lời:

"Không được!"

Dường như Tần Dĩ Dĩ cảm thấy ngữ khí hơi cứng nhắc quá, liền hoà hoãn nói:

"Chúng ta muốn đi cứu người, một phút một giây cũng không thể chậm trễ, có thể vì chúng ta đến muộn mấy giờ, mà hắn gặp phải chuyện ngoài ý muốn."

Tứ Nguyệt lộ vẻ cầu xin:

"Nhưng ta thật sự đói bụng rồi, các ngươi không thể như vậy. Người của Sở tài phán Cấm kỵ có bao giờ phải chịu khổ như vầy đâu. Chú Vân Kính, Đại trưởng lão, hai vị nói gì đi, dù các ngươi muốn cứu người, cũng phải có khí lực chứ, đúng không?"

Rõ ràng hai vị này mới là nhân vật lợi hại nhất trong đội ngũ, kết quả lại chẳng hề có ý đứng ra làm chủ.

Bầy quạ đen đi làm, rất ít khi gặp phải loại tình huống này.

Bình thường, sau khi xác định nơi nào sẽ phát sinh sự kiện siêu phàm giả tử vong, thế lực ở đó đều sẽ cho bọn họ ăn ngon uống sướng, thiếu điều cúng bái vì sợ nơi sinh tồn của mình sẽ biến thành khu cấm kỵ.

Lần này thì khác, chỉ đi nhờ xe được nửa đường không nói, hơn nửa đêm còn bị thúc giục lên đường.

Thật ra Lý Vân Kính và Đại trưởng lão Hoả Đường cũng không bức bách họ, chỉ là mỗi lần nghỉ ngơi hơi lâu, Lý Khác và Tần Dĩ Dĩ sẽ bám lấy họ không ngừng "Tụng kinh". Hai người một phụ trách đầu đêm, một người phụ trách sau nửa đêm, như oan hồn bất tán.

Tứ Nguyệt chỉ cảm thấy đây là lần thu nhận dày vò nhất, muốn suy nhược thần kinh luôn!

Nàng đau đầu nhức óc nói:

"Chúng ta đã đi liên tục 20 giờ rồi!"

Lý Khác thở dài:

"Vậy hạ trại ngay tại đây đi, sắp đại chiến một trận, chú Vân Kính và Đại trưởng lão cũng cần nghỉ ngơi dưỡng sức."

Đại trưởng lão biến sắc:

"Ngươi đang nói chuyện ma quỷ gì vậy, nơi này đã là địa bàn của tập đoàn Jindai. Một khi chúng ta xuất thủ tất sẽ chọc cho quân đoàn Jindai đuổi giết, đến lúc đó cứ điểm trên không lại đến, hỏa lực của pháo điện từ kia mà rải xuống mặt đất, đến Bán Thần cũng phải chết! Muốn đánh các ngươi đánh đi, ta không đánh!"

Tần Dĩ Dĩ nói:

"Vậy ngươi đưa Hắc đao cho ta."

Sắc mặt Đại trưởng lão hơi đổi, hắn rầu rĩ nghĩ, rõ ràng đây là đao của mình, tại sao đột nhiên lại bị Thần Linh hạ ý chỉ đưa cho vị tiểu tổ tông này.

Thần Linh có còn nói lý không!?

Hắn do dự một chút nói:

"Vậy thì ta giúp một tay, đánh một trận thôi nhé, tuyệt đối không đánh nhiều đâu."

Tần Dĩ Dĩ vừa nhặt củi, vừa cười híp mắt nói: "Đại trưởng lão là tốt nhất."

Đại trưởng lão nghe thấy câu khích lệ này thì hơi xấu hổ, hắn vuốt vuốt râu, nhỏ giọng nói:

"Cũng không có tốt như vậy..."

Hơn mười người gom củi nổi lửa trong sơn động, Tứ Nguyệt ngồi bên cạnh đống lửa dùng hai tay nâng cằm, xuất thần nhìn vào nồi sắt trên lửa, trong nồi đang hầm thịt Thần Ngưu Đại trưởng lão vừa mới bỏ vào.

Không thể không nói, đồ ăn của Hoả Đường xác thực rất thần kỳ. Những người này quanh năm du tẩu trong khu cấm kỵ, không chỉ có phương pháp tránh những dã thú dũng mãnh trong khu cấm kỵ, còn có thể săn giết kỳ trân dị thú bên trong.

Nghe Tần Dĩ Dĩ nói, tất cả trẻ con trong Hoả Đường, lúc 12 tuổi, đều sẽ ăn một loại thịt dã thú tên là "Cùng Kỳ", con Cùng Kỳ này có ngoại hình như hổ, phía sau mọc ra một đôi cánh.

Trẻ con ăn thịt Cùng Kỳ sẽ phát sốt mười ba ngày, nhiệt độ cơ thể thậm chí còn quỷ dị đạt tới hơn sáu mươi độ.

Lúc này, người lớn sẽ đặt chúng lên trên giường trong nhà, dùng thay lò sưởi để sưởi ấm cho cả nhà.

Sau khi hết sốt rồi, cơ thể đứa trẻ khi trưởng thành sẽ khác hẳn với người thường.

Đây chính là nguyên nhân vì sao người trong Liên bang luôn đồn đại người Hoả Đường có thần lực trời sinh.

Đôi lúc, Tứ Nguyệt nghe những chuyện cũ liên quan tới Hoả Đường, đều muốn cùng Hoả Đường xông vào từng khu cấm kỵ.

Lúc này, Đại trưởng lão lại kể chuyện:

"Các ngươi biết khu cấm kỵ số 10 chứ, đó vốn là nông trường của chúng ta. Cái gọi là nông trường chính là mặc dù nguy hiểm, nhưng tất cả quy tắc đều đã bị người Hoả Đường biết, cũng không quá nguy hiểm nữa. Nơi đó có một cái long trì, trong long trì có Long Ngư, ăn xong chín con Long ngư là có thể cường gân kiện cốt. Xưa kia, hàng năm người Hoả Đường đều bắt chín con Long Ngư từ nơi đó ra, cho Thần Tử ưu tú nhất trong lễ cắt sừng ăn, ăn rất ngon đấy."

Tứ Nguyệt nuốt nước bọt:

"Bây giờ còn không?"

Đột nhiên Đại trưởng lão lòng đầy căm phẫn nói:

"Vốn nơi đó có mấy trăm con cá, kết quả bị một đám ác nhân thất đức cướp mất, khiến cho Long Ngư trong hồ thiếu chút nữa là tuyệt chủng. Đám người này không nói thiên lý, tuyệt không biết đạo lý phải kính sợ thiên nhiên! Mà chúng vì không muốn để Hoả Đường đi bắt cá nữa, không biết từ đâu bắt một đại cao thủ nhà Kashima, giết rồi chôn xuống đó. Hơn mười năm trước, khu cấm kỵ số 10 bỗng nhiên xuất hiện thêm một quy tắc cực kỳ hung hãn, quy tắc này giết rất nhiều người đến tìm báu vật, Hoả Đường chúng ta cũng hết cách..."

Đám người Tứ Nguyệt nghe thế tất cả đều sợ ngây người, lại còn có cách này?!

Chỉ có Lý Khác là mang sắc mặt cổ quái, Long Ngư...Hắn vừa ăn tám con, tiên sinh còn đồng ý sẽ giúp hắn tìm thêm một con.

Mà trong trang viên Bán Sơn của Lý thị, vừa vặn cũng có thật nhiều Long Ngư do người khác đưa tới.

Cho nên, đám người chơi xấu Hoả Đường kia hình như là...

Nhưng đúng vào lúc này, bên ngoài sơn động truyền đến tiếng bước chân, tất cả mọi người quay đầu lại nhìn, thình lình nhìn thấy có thân ảnh của ba người đang chậm rãi đi ra từ trong bóng tối.

Có người cười nói:

"Hình như ta vừa mới...nghe được có người đang nói xấu chúng ta..."

Đại trưởng lão nghe thấy giọng nói này liền sợ hãi cả kinh:

"ĐM! Không ổn rồi!"

Nói xong, hắn nhấc Hắc đao lên liền nắm tay Tần Dĩ Dĩ chạy vào sâu trong sơn động, kết quả trong sơn động lại là ngõ cụt, thế là buộc phải quay trở về...

---

🧠MẶT TRĂNG ĐỎ (BẢN DỊCH): Linh dị, quái vật biến dị, dị năng tinh thần, khoa huyễn, luôn nằm trong TOP 10 QIDIAN!!!!🧠

🩸Trọng Sinh Chi Tự Thủy Lưu Niên (Bản Dịch): Trọng sinh, hài hước, điền văn,....🩸