Một nhà ba người cứ thể đi thẳng lên tầng bốn, sau đó nhấn chuông cửa một căn nhà.
Người ra mở cửa là một người đàn ông trung niên mặc một chiếc áo sơ mi vô cùng lòe loẹt.
Đối phương vừa nhìn thấy Tần Thư Lễ đã hỏi hắn:
"Sao không mang cái gì đến? Nghe nói năm nay nhà máy của ngươi làm ăn không tốt, nhưng sang chúc tết cha mẹ sao có thể không mang quà gì được."
Trương Uyển Phương không thèm quan tâm hắn mà cứ thế dẫn Tần Hạo Hạo đi vào nhà, sau đó nàng mới bình tĩnh nói:
"Làm gì có ai chủ động mở miệng đòi quà tết bao giờ?"
Người này chính là anh trai của Trương Uyển Phương, tên là Trương Kiến Quân, cũng là bác của Khánh Trần.
Mấy năm trước hắn từng làm công nhân cho tập đoàn Trục Thừa ở Lạc thành, nhưng được một thời gian thì chủ động bỏ việc, sau khi bỏ việc, hắn cũng không đi xin việc ở chỗ khác mà cứ ở nhà ăn bám cha mẹ đến tận bây giờ.
Người nhà bảo hắn đi tìm việc thì hắn còn giận dữ nói sống như bây giờ cũng rất tốt.
Bây giờ danh hiệu vô dụng của hắn đã nổi tiếng khắp mấy con phố quanh đây.
Trương Kiến Quân vừa cắn hạt dưa vừa nói:
"Uyển Phương, ta nghe nói Khánh Quốc Trung tụ tập đánh bạc bị bắt nên bị phán 3 năm tù? Các ngươi có còn liên hệ không, hắn nợ ta 5000 tệ từ trước vẫn chưa trả. Lúc trước ta nể tình hắn là em rể nên mới cho vay, bây giờ khoản nợ này phải tính như thế nào đây?"
Bị người khác nhắc đến chồng trước ngay trước mặt chồng hiện tại, Trương Uyển Phương cảm thấy vô cùng xấu hổ, thấy Tần Thư Lễ ngồi im không nói gì, nàng tức giận nói:
"Mấy năm gần đây, mối lần cha mẹ bị bệnh ta có bắt ngươi chi ra một đồng nào không, không phải lần nào họ nằm viện cũng là ta chi tiền sao, bây giờ ngươi còn dám nhắc đến chuyện tiền nong với ta?"
"Chuyện nào đi chuyện đấy chứ.”
Trương Kiến Quân tùy ý nói.
Trương Uyển Phương:
"Đến tận bây giờ ngươi vẫn không đi tìm việc làm, gần 50 tuổi rồi mà mỗi ngày vẫn ở nhà ăn bám, ngươi không thấy xấu hổ sao?"
Trương Kiến Quân nhổ một ngụm vỏ hạt dưa:
"Bây giờ tình hình kinh tế không tốt, làm gì cũng không kiếm được tiền...Đúng rồi, các ngươi cũng biết đến người du hành thời gian đúng không, nghe nói làm người du hành thời gian kiếm được rất nhiều tiền, vừa rồi các ngươi có nhìn thấy chiếc Porche trong bãi đỗ xe không, nghe nói sau khi trở thành người du hành thời gian, đứa trẻ nhà hàng xóm đã gia nhập một tổ chức người du hành thời gian ở Lạc thành tên là Hội Phụ Huynh, sau đó còn đạt được cái gì mà Người nhà xanh lá nên kiếm được rất nhiều tiền! Chiếc Porche 911 đó chính là của hắn!"
Nhưng đúng lúc này, cửa nhà bỗng mở ra, một người đàn ông hơn 30 tuổi vừa bước vào đã nói:
"Hazz, các ngươi có nhìn thấy chiếc xe Benz dưới nhà không, không biết là của nhà ai? Nhìn thật xinh đẹp!"
Tần Thư Lễ do dự một chút, cuối cùng cũng lấy ra chìa khóa xe của mình rồi nói:
"Đó là xe của ta, trong cốp sau có một hộp Mao Đài và quà tết của cha mẹ, các ngươi xuống đó mang lên đây đi."
Trương Kiến Quân và Trương Kiến Binh lập tức sáng mắt lên.
Trương Kiến Binh sợ hãi than:
"Anh rể phát tài rồi à, làm gì mà kiếm được nhiều tiền vậy?!"
Tần Thư Lễ nghĩ một lúc rồi giải thích:
"Ta cũng là người du hành thời gian, cũng gia nhập tổ chức tên là Hội Phụ Huynh ở Lạc thành."
"A?"
Trương Kiến Quân sửng sốt hỏi:
"Chờ một chút, ngươi cũng trở thành người du hành thời gian rồi sao? Cấp bậc bây giờ của ngươi có cao hơn Người nhà xanh lá không?"
Tần Thư Lễ thận trọng nói:
"Ta là người nhà màu lam, cao hơn hắn một cấp. Nhưng cách thăng cấp của ta hơi khác hắn một chút, vì lần trước ta lập được công lớn nên mới có thể thăng cấp nhanh như vậy, nếu đứa trẻ nhà bên thật sự là thành viên của Hội Phụ Huynh thì có lẽ hắn cũng từng nghe nói đến tên của ta."
Tuy bây giờ Tần Thư Lễ không được La Vạn Nhai quá để ý, nhưng rất nhiều người trong Hội Phụ Huynh đều biết, lí do lần trước La Vạn Nhai ra lệnh tiêu diệt tổng bộ của Cơ Giới thần giáo, vốn là vì cứu Tần Thư Lễ.
Cho nên, dù địa vị của Tần Thư Lễ trong Hội Phụ Huynh không cao, nhưng vì tất cả mọi người đều nể mặt người nhà màu đen là La Vạn Nhai cũng đều đối xử với hắn không tệ.
Mặc dù mọi người đều không biết quan hệ giữa La Vạn Nhai và Tần Thư Lễ là gì.
Lần này, Tần Thư Lễ nghe Trương Uyển Phương khuyên bảo nên đã bán đấu giá tất cả số thuốc hắn mua được từ thế giới trong.
Lúc bán số thuốc đó, ngay cả hắn cũng không ngờ những minh tinh ở thế giới ngoài lại có thể vì những viên thuốc đó mà đồng ý trả cái giá lớn như vậy.
Lúc này thái độ của Trương Kiến Quân đã hoàn toàn thay đổi:
"Em rẻ à, lại đây, nói cho ta nghe một chút về Hội Phụ Huynh đi, ngươi thấy ta có tiềm chất trở thành người du hành thời gian không?"
Tần Thư Lễ bất đắc dĩ nói:
"Có thể trở thành người du hành thời gian hay không không phụ thuộc vào chuyện ngươi có tiềm chất hay không, mà phải xem có người nào ở thế giới trong giống ngươi hay không. Bây giờ không ít người đang đổ xô đến các thành phố Open Beta để thử vận may, nếu ngươi muốn trở thành người du hành thời gian thì cứ đi đến mấy chỗ đó thử xem."
Trương Kiến Quân hào hứng nói:
"Được, vậy nếu ta có thể trở thành người du hành thời gian thì ngươi có thể bảo vệ ta không?"
"Ta..."
Tần Thư Lễ biết mình chỉ gặp may mới có thể trở thành người nhà màu lam nên cũng không dám tùy tiện hứa hẹn.