Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1373: Họp Báo 2




"Maki-chan à, ngươi quen biết với sư phụ ngươi thế nào?"

Ương Ương nắm tay bé con, ngao du trên bầu trời.

"Ta và bà nội kinh doanh một khách sạn suối nước nóng ở Shirakawa-go, sau đó sư phụ định tới ở một tháng."

Jinguji Maki thành thật trả lời, nói xong cô bé còn dè dặt nhìn Ương Ương:

"Dì thật sự là sư mẫu của ta sao?"

Ương Ương thấy cô bé ngây thơ như vậy, liền thở dài nói:

"Đương nhiên, hai ta còn có cả con rồi, đáng tiếc không cẩn thận bị người ta bắt cóc. Nếu như con bé vẫn còn sống, hẳn là cũng lớn bằng ngươi."

"Hả?!"

Maki-chan ngớ người, làm sao cô bé chống đỡ nổi cô nàng Ương Ương kỳ quái này, dĩ nhiên là tưởng thật:

"Vậy về sau hai người có nghĩ cách tìm lại con không?"

Ương Ương ra vẻ buồn rầu nói:

"Tìm rồi nhưng không tìm được. Cho nên trong lòng sư phụ ngươi luôn có khúc mắc, giận dỗi với ta. Bây giờ hắn thu ngươi làm đồ đệ, hi vọng sẽ giải quyết được khúc mắc này."

Cái đầu nhỏ của Jinguji Maki xoay mòng mòng, làm sao cô bé biết bình thường vị "Sư mẫu" này nói đùa tuỳ ý còn hơn uống nước.

Bé con chỉ cảm thấy, hoá ra sư phụ cũng là một người cơ khổ. Sau này, mình gặp lại sư phụ, nhất định phải biểu hiện tốt một chút...

Ương Ương bên cạnh nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô bé, nén cười đến thiếu điều nội thương.

"Sư mẫu, sư phụ ta là người như thế nào?"

Jinguji Maki hiếu kỳ hỏi.

Ương Ương nghĩ nghĩ:

"Một người thần bí."

"Vậy làm sao hai người quen nhau?"

Maki-chan lại hỏi.

Ương Ương nhớ lại thân ảnh trong ngọn lửa ở Lão Quân sơn:

"Con nít không nên hỏi nhiều như vậy."

"Vậy rốt cuộc khi nào chúng ta mới có thể tới Hokkaido?"

"Đến nhanh thôi, ta bay rất nhanh."

"Nhưng chúng ta đã lạc đường hai lần."

"Vậy ngươi nói ta bay có nhanh không."

Nhưng đúng vào lúc này, phương xa đã xuất hiện đường bờ biển mơ hồ.

Còn thấy những chiếc tàu thuỷ tiến về Hokkaido.

Chứng tỏ phương hướng lần này của họ là chính xác.

Ương Ương cúi đầu lúc quan sát phía dưới, thì thấy một đoàn xe màu đen chậm rãi leo lên boong thuyền một chiếc tàu thuỷ, đó là đội xe của Thần Bí Nghiệp Bộ!

Sau khi 12 chiếc xe nhanh chóng chạy lên trên boong tàu thuỷ, mười mấy tên thành viên Thần Bí Nghiệp Bộ súng ống đầy đủ, bắt đầu tiến hành cảnh giới trên xe, toả ra bầu không khí người sống chớ gần.

Trong chiếc xe nào đó, có một người thanh niên mặc kariginu màu trắng.

Ương Ương nhanh chóng tăng độ cao, để tránh bị người ta phát hiện.

Tàu thuỷ lên đường, sau khi đến Hokkaido đội xe phía sau liền phóng về hướng Sapporo nhanh như điện chớp, cũng mai phục quanh nhà mẹ Jinguji Maki.

Ương Ương nhíu mày:

"Ta phải nói cho sư phụ ngươi một tiếng, hắn vẫn chưa dụ hết bọn Thần Bí Nghiệp Bộ, xem ra là do người giết trước đó còn chưa đủ quan trọng, động tĩnh còn chưa đủ lớn."

Mấu chốt trong việc để Maki-chan gặp mẹ một lần, không phải là gần gặp kia, mà là sau khi gặp xong phải làm thế nào để mẹ cô bé không bị liên luỵ.

Nếu như không thể làm được điểm này, Ương Ương chỉ có thể mang cô bé theo tiếp tục chờ đợi, đợi đến khi Thần Bí Nghiệp Bộ triệt để từ bỏ.

"Chúng ta làm sao đây?"

Maki-chan hỏi.

Ương Ương nghĩ nghĩ, con mắt bỗng nhiên sáng lên:

"Ta dẫn ngươi đi tìm quán net chơi game đi, ta chơi đường giữa khá tốt."

Lúc trước, vị cô nương này so sánh một số Dị năng giả với dã quái, xem ra tất cả đều bắt nguồn từ kinh nghiệm của bản thân.

...

Bên ngoài toà thị chính hành phố Osaka.

Một đoàn xe màu đen sắp lái vào trong vòng phong tỏa. Lúc này bên ngoài vòng phong tỏa đang tổ chức hoạt động triển lãm Anime, nhiều nhân vật COSPLAY trang điểm lộng lẫy, trong đó có một con khủng long nhỏ màu xanh lá đặc biệt kỳ quái, nó cũng không tương tác với những nhân vật khác, chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm đội xe chạy qua.

Khi đội xe xuất hiện bên ngoài hiện trường buổi họp báo, các phóng viên thừa dịp đoàn xe tiến vào nhao nhao vây lại.

Lúc này, Khánh Trần nhận được một tin nhắn đến từ Ương Ương:

"Phát hiện có đoàn xe Thần Bí Nghiệp Bộ tiến về hướng Hokkaido, mai phục chung quanh nhà mẹ Maki – chan. Ta cảm thấy, mục tiêu của chúng có lẽ là Maki-chan, cô bé quá quan trọng với Jindai. Ta ở bên này cũng đang quan sát, nếu như bọn chúng có ý định ra tay bắt cóc mẹ Maki-chan, ta sẽ ra tay. Trong đám người mai phục có một tên mặc đồ kariginu trắng, có lẽ là Jindai Kura trong tình báo."

Khánh Trần nhíu chặt mày, hắn tuyệt đối không nghĩ tới sau khi mình giết người bên đường, Thần Bí Nghiệp Bộ còn tăng thêm nhân thủ ở Hokkaido.

Là Jindai Kura kia nhìn thấu kế hoạch của mình sao? Nếu thật sự là vậy, vì sao không trực tiếp bắt trói mẹ Maki-chan đi, dùng tính mạng bà ta uy hiếp Maki-chan xuất hiện.

Bây giờ đối phương chỉ mai phục gần đó, cũng không phù hợp với tác phong làm việc xem mạng người như cỏ rác của Thần Bí Nghiệp Bộ.

Kỳ lạ, chẳng lẽ chỗ đó có vấn đề?

Đối phương muốn làm gì?

Khánh Trần trầm tư một lát, hắn không thể quan sát nữa, mặc kệ đối phương định làm gì, mình cũng phải xuất thủ.

Sau khi đội xe tiến vào toà thị chính thành phố Osaka, nhân viên bảo an bắt đầu kiểm tra thẻ phóng viên, thả tất cả ký giả truyền thông tiến vào cửa kiểm tra an ninh.

Khánh Trần quay người đi vào, thản nhiên giang hai cánh tay tùy ý nhân viên bảo vệ kiểm tra.