Thiếu niên thở dài:
"Thật ngại quá, chắc là hù đến hai người rồi, bức tranh này tặng không, bàn vẽ cũng cho các ngươi nha."
Nói xong, hắn đứng dậy đưa bàn vẽ ra. Trên tờ giấy trắng đã vẽ xong hình của đôi tình nhân, giống người thật như đúc.
Đôi tình nhân nhìn bàn vẽ im lặng, họ nghĩ không ra vì sao sau khi đối phương giết người, vẫn còn có thể bình tĩnh trở về vẽ tranh như thế, đây rốt cuộc là ai?!
Tại sao có thể bình tĩnh như thế?
Chờ chút, đột nhiên họ thấy thiếu niên trông khá quen...Đây không phải là Takashima Ichimei bị Thần Bí Nghiệp Bộ truy nã sao?!
Đôi tình nhân vội ngẩng đầu lên, lại phát hiện thiếu niên đã biến mất không thấy tung tích, giống như chưa từng tới đây, cũng chẳng liên quan gì tới những việc vừa xảy ra nơi này.
Cùng lúc đó, hacker biến mất một ngày kia lại xuất hiện lần nữa. Lần này hacker cũng không lan truyền những đoạn ghi âm mới, mà tất cả tài khoản đều không ngừng đăng một câu duy nhất:
"Ta đã trở về, Thần Bí Nghiệp Bộ bẩn thỉu chuẩn bị kỹ càng để trả giá chưa?"
Câu nói này không ngừng truyền bá, video liên quan đến vụ án giết người trên Shinsai Bashi cũng bị người ta quay lại lan truyền trên mạng.
Video bắt đầu từ cảnh vụ giết người vừa mới kết thúc, trong video, dáng vẻ thiếu niên trở lại trước bàn vẽ tiếp tục vẽ tranh trông đặc biệt chăm chú.
…
"Cũng may không có ai bấm đồng hồ cho ngươi, nếu không sẽ phát hiện ngay là ngươi nhanh một giây."
Nhất thế giới ngoài gửi tin nhắn tới.
Khánh Trần mặt không thay đổi liếc nhìn tin nhắn:
"Ngươi đúng là rất rảnh rỗi..."
Đi trong đám người nhốn nháo, thiếu niên cởi áo khoác ra lật mặt, lại mặc vào một lần nữa, khuôn mặt cũng lặng yên không tiếng động thay đổi.
Giống như Diệp Vãn nói, chỉ cần vật cấm kỵ ACE-005 Đại Phúc còn nằm trong tay Khánh Trần, nếu hắn quyết tâm muốn trốn tránh, thì không ai có thể tìm ra hắn.
Trong một tòa thành thị có mấy trăm vạn nhân khẩu thường trú, tìm một người có thể thay đổi thân phận bất cứ lúc nào, thì còn khó hơn mò kim đáy biển.
Ít nhất khi ngươi mò kim đáy biển, hình dạng cây kim sẽ không thay đổi, cũng sẽ không chạy.
Kim cũng sẽ không giết người.
Nhất thế giới ngoài:
"Tại sao muốn ta quay video đăng lên mạng?"
Khánh Trần đáp:
"Ta vốn đã ngồi ở nơi đông người qua lại, để người ta phát hiện tên tội phạm truy nã này dám ngồi đó vẽ tranh. Ta không nghĩ tới hơn một tiếng đồng rồi mà không ai phát hiện ra ta...Họ đều mù rồi sao? Không quay cái video, ta sợ đám ngu xuẩn Thần Bí Nghiệp Bộ kia không liên tưởng đến ta."
Nhất thế giới ngoài:
"Cũng không đến mức ngu xuẩn như thế..."
Khánh Trần đi chuyến này, chuyện quan trọng nhất vẫn là hấp dẫn sự chú ý giúp Jinguji Maki và Ương Ương bên kia. Cho nên, hắn phải dùng một loại phương thức tương đối an toàn, lại rất kiêu ngạo, để kéo Thần Bí Nghiệp Bộ quay về.
"Bây giờ ngươi dự định làm gì?"
Nhất thế giới ngoài hỏi.
"Ăn bát mỳ Ramen Ichiran đi, nghe nói cũng không tệ lắm."
Khánh Trần nghĩ nghĩ rồi nói:
"Trước hết để cho Thần Bí Nghiệp Bộ khẩn trương một lúc, chờ ngày mai bọn hắn họp báo lại vào việc."
"Đúng rồi."
Khánh Trần đột nhiên hỏi:
"Trước đó ở trên mạng, người có theo dấu những người được chọn kia không, trong bọn chúng có ai tách nhóm không?"
"Có một người tên là Jindai Kura, thực lực không rõ."
Nhất thế giới ngoài đáp.
Khánh Trần suy tư một lát, cũng không nói chuyện nữa.
"Ngươi muốn giết tên tách nhóm này trước à?"
Nhất thế giới ngoài hỏi.
Khánh Trần:
"Không, giết những người khác trước đã."
"Vì sao?"
"Dưới loại tình huống này, biết rõ ta đã giết nhiều người bao gồm cả Jindai Unichi, mà vẫn dám hành động đơn độc, nhất định là không sợ hãi. Dê bò đi thành đàn, chỉ có mãnh hổ độc hành."
Khánh Trần nhìn về phía đường phố phồn hoa:
"Hãy để hắn lại cuối cùng."
...
Trên sân thượng khách sạn 60 tầng Nam Hải Thụy Cát bên cạnh Shinsai Bashi.
Jindai Kura mặc kariginu màu trắng yên lặng quan sát phía dưới, nơi đó chính là con đường Khánh Trần vẽ tranh, giết người ban ngày.
Vết máu trên mặt đất đã được lau rửa sạch sẽ, sau phát sinh sự kiện giết người, du khách nơi này còn nhiều hơn trước kia một chút.
"Thật đúng là một thế giới phồn hoa, còn phồn hoa hơn cả thành phố số 22."
Jindai Kura bình tĩnh nói.
Trong tay hắn cầm một bức tranh, trên giấy rõ ràng là đôi tình nhân kia, cũng không biết tấm phác hoạ rơi vào tay hắn từ khi nào.
"Là người mới học, ngay cả thói quen đi bút cơ bản nhất cũng chưa luyện được, không câu thúc lại có thể vẽ giống như đúc."
Jindai Kura lạnh nhạt nói:
"Thế nhưng tại sao hắn lại đột nhiên muốn học vẽ tranh?"
Theo cách nhìn của Jindai Kura, với thực lực của Khánh Trần muốn giết vài tên lâu la Thần Bí Nghiệp Bộ trên đường phố, căn bản không cần tiến hành ngụy trang, trực tiếp gặp mặt tấn công là được.