Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1365: Sư Mẫu 1




Xe dã ngoại cũ nát lắc lư chạy trên đường lớn, Khánh Trần lái nó, trên điện thoại di động có hướng dẫn tuyến đường.

Jinguji Maki đang ngồi trên giường ở buồng xe phía sau xe dã ngoại, mở từng món quà của mình.

Hôm nay là một ngày vui vẻ nhất trong cuộc đời Maki-chan, cuộc đời giống như trời đông giá rét kia, rốt cuộc đã được ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi.

Mái tóc thật dài của bé xõa tung, giống như một thác nước màu đen sáng bóng.

Dung mạo cô bé xinh đẹp như một con búp bê.

Chỉ là mở một hồi, Maki-chan liền phát hiện có gì đó không đúng, cô bé cầm một món quà lên hỏi:

"Sư phụ, ngươi hỏi cô bé kia đã từng nhận món quà gì, sau đó ngươi mới mua đúng không?"

Khánh Trần đang lái xe cũng không quay đầu lại:

"Đúng rồi."

Maki-chan lộ vẻ nghi hoặc:

"Nhưng mà sư phụ ơi, thật sự có cô bé nào nhận được món quà là tạ tay màu hồng phấn ạ?"

Khánh Trần nghiêm túc gật gật đầu:

"Có chứ, người khác từng nhận, ta mới mua cho ngươi. Đi huấn luyện đi, hôm nay phải thêm nhiều nội dung huấn luyện...."

Maki-chan: "...."

Lúc này cô bé còn chưa ý thức được, nhánh truyền thừa mà mình bái sư này, tình thương của tất cả các vị sư phụ đều ‘ào ạt’ như là núi lở, chết người như chơi.

May là thế giới ngoài khó tìm chỗ đánh Hắc quyền, vả lại tuổi Maki còn quá nhỏ, nếu không có khi phải lên võ đài kiếm tiền cho sư phụ mình.

Nhưng Jinguji Maki không nói thêm gì nữa, rất kỷ luật quay về buồng xe tập luyện.

Điểm này cũng rất giống Khánh Trần, lúc trước hắn cũng rất kỷ luật với bản thân đến nỗi khiến Lý Thúc Đồng hồi ức lại thanh xuân, rồi tự cảm thấy hổ thẹn một phen.

Khánh Trần mở radio lên, sau đoạn âm thành rè rè bắt tín hiệu, truyền đến tiếng của người dẫn chương trình:

"Hôm nay, Thần Bí Nghiệp Bộ đuổi bắt hai kẻ tình nghi, tên là Takashima Ichimei và Jinguji Maki. Nếu có người phát hiện manh mối, xin mau chóng gọi điện thoại cho Thần Bí Nghiệp Bộ. Thần Bí Nghiệp Bộ đang treo giải thưởng là 80 triệu yên."

Maki-chan dừng tập luyện, đi tới cạnh Khánh Trần, thấy sư phụ nhà mình cau mày:

"Sư phụ, có phải hiện nay chúng ta rất nguy hiểm không?"

Khánh Trần lắc đầu:

"Tạm thời vẫn an toàn."

Maki-chan:

"Vậy vì sao sư phụ lại nhíu mày?"

Khánh Trần trầm mặc một hồi nói:

"Tại sao giải thưởng bắt ta lại thấp như vậy?"

Maki-chan:

"Hả?!"

Khi bé nghe mình bị treo giải thưởng 80 triệu, phản ứng đầu tiên là con đường sắp tới nhất định rất nguy hiểm, nhất định sẽ có vô số người muốn tìm được họ.

Cho nên căn bản không nghĩ tới, phản ứng đầu tiên của sư phụ nhà mình, lại là chê giải thưởng này quá thấp.

Phải biết, 80 triệu này là 80 triệu yên, quy đổi tương đương với nhân dân tệ phải hơn 4 triệu.

Khánh Trần cảm thấy Thần Bí Nghiệp Bộ hơi keo kiệt, trong vòng một đêm nhiều người bị giết như vậy, còn chết một đứa con cưng của Thập Thường Thị Jindai, vậy mà treo giải thưởng chỉ có một chút thế kia.

Khánh Trần đổi một kênh phát thanh khác, lại nghe trong radio nói:

"Thần Bí Nghiệp Bộ treo giải thưởng kếch xù đã khơi dậy sự nhiệt tình trong dân chúng, trước mắt trên các mạng xã hội lớn, các chủ đề liên quan tới giải thưởng này đều được bàn tán sôi nổi, xếp vị trí thứ nhất. Rất nhiều dân chúng cho biết có dự định xin công ty nghỉ phép, để đi tìm manh mối nhận tiền thưởng. Takashima Ichimei thì không thân không thích, sớm đã mất tích từ ba năm trước. Nhưng Jinguji Maki thì còn mẹ, đã tái giá đến Hokkaido. Trước mắt, bên ngoài nhà của mẹ Jinguji Maki, đã có rất nhiều người ngồi chờ, trong đó cũng có nhiều thành viên Thần Bí Nghiệp Bộ chờ kẻ tình nghi tự chui đầu vào lưới."

"Tuy vậy căn cứ số liệu, mẹ của Jinguji Maki có lẽ đã bỏ rơi cô bé, từ quận Gifu tái giá đến Hokkaido, mẹ con cũng nhiều năm không liên hệ. Nên không thể xác định, Jinguji Maki có liên lạc với mẹ mình không. Quần chúng muốn thu hoạch giải thưởng, cũng chú ý đến khu vực quanh quận Gifu hơn."

Tạch.

Khánh Trần tắt radio:

"Đừng nghe nữa, đi ngủ đi."

Maki-chan kinh ngạc đứng bên cạnh hắn, nhìn màn đêm cuồn cuộn bên ngoài kính chắn gió, bỗng nhiên cúi đầu nói:

"Sư phụ, chúng ta không đến gặp mẹ nữa."

"Vì sao? Sợ hãi?"

Khánh Trần hỏi.

"Không phải."

Maki-chan nói:

"Nhiều người như vậy chờ chúng ta đến, sư phụ sẽ gặp nguy hiểm.... Ta biết sư phụ rất lợi hại, nhưng bọn chúng chuẩn bị rất đầy đủ."

Khánh Trần cười cười:

"Yên tâm, nhất định sẽ để ngươi gặp mẹ trước khi rời khỏi đây."

"Nhưng mà nếu như chúng ta đi gặp mẹ, mẹ cũng sẽ gặp nguy hiểm."

Maki-chan thấp giọng nói.

Khánh Trần nhẹ giọng nói:

"Yên tâm, sẽ không để người khác biết ngươi đến."

Lúc này, xe dã ngoại chạy đến một đỉnh núi, nơi này đã từng xuất hiện trong bài Xuân Hạ Thu Đông, là một khu cắm trại náo nhiệt nhất ở quận Gifu.

Rất nhiều người sẽ lái xe dã ngoại tới đây, dựng lều vải, trải bạt trên mặt đất, chuẩn bị đồ ăn, sau đó ngẩng đầu nhìn bầu trời mênh mông trên đỉnh đầu.

Lúc này đang là mùa đông, dĩ nhiên là không có ai đến.

"Sư phụ, chúng ta sẽ ở lại đây à?"

Jinguji Maki hỏi.