Khánh Trần cõng cô bé đứng trên đỉnh núi phương Bắc, thanh niên trẻ tuổi thần bí kia cùng Momijigari lại đứng trên ngọn núi đối diện, đối mặt với họ.
Giữa hai bên là thung lũng và khe núi, nhưng cảm giác áp bách lại khiến cho không khí giữa hai ngọn núi như cô đặc lại.
Người trẻ tuổi cao khoảng một mét bảy, mà Momijigari thì cao hơn hắn cả một cái đầu, trông cao lớn lạ thường.
Bộ kimono xanh đỏ giao nhau kia giống như áo cưới, nhưng lại rách tả tơi.
Âm Dương sư là một truyền thừa tu hành đặc biệt thần bí trong liên bang, chỉ mình Jindai có.
Gia tộc Jindai luôn bị liên bang lên án, nhưng các tập đoàn khác phải thừa nhận một chuyện, đó chính là trong phương diện bảo tồn văn hóa, truyền thừa của mình, Jindai quả thực hơn xa các gia tộc khác.
Đối với việc bảo hộ truyền thừa và văn hóa, bọn họ thậm chí đạt đến trình độ bướng bỉnh, điên cuồng.
Cho nên, trong gia tộc Jindai kỳ thật vẫn luôn có hai nhánh truyền thừa tu hành...
Một nhánh là mạch của gia chủ, dùng hô hấp thuật đặc biệt phụ trợ, giống như Chuẩn Đề Pháp thích hợp tu hành trong quân đội.
Một nhánh khác là truyền thừa Âm Dương sư của lão tổ tông Jindai, chỉ một ít người có thể tu hành, nhánh này phụ trách cúng tế trong gia tộc.
Nhóm Âm Dương sư rất ít xuôi nam, phần lớn thâm cư không ra ngoài, người ngoài cũng không biết nhiều về họ.
Ngay cả trong tổ chức tình báo Hồ thị, tình báo về Âm Dương sư cũng đều là một chút tư liệu cơ bản, còn có một số tin đồn thú vị.
Dựa theo lý giải của tổ chức tình báo Hồ thị, sở dĩ số lượng Âm Dương sư ít, là vì số lượng Shikigami có hạn, quá ít để phân chia...
Căn cứ theo số Shikigami đã từng xuất hiện của gia tộc Jindai, thì tổng số Shikigami vào khoảng 330-430, mỗi một Shikigami đều là độc nhất vô nhị.
Ngụ ý là, giả dụ như Shikigami chỉ có 430 vị, vậy thì...
Nếu như hiện tại, 430 Shikigami đã biết đều được triệu hoán xong, như vậy cho dù người kế tiếp có tu hành truyền thừa này, cũng phải xếp hàng chờ lãnh Shikigami.
Âm Dương sư mà không có Shikigami, chỉ chẳng khác gì bộ binh cao cấp.
Mà từ trước đến nay tuổi thọ của siêu phàm giả rất dài, có khả năng chờ đợi ròng rã hơn một trăm năm.
Cho nên, truyền thừa này nhất định không thể để quá nhiều người tu hành, vì không thể chia của đồng đều.
Trong tư liệu của tổ chức tình báo Hồ thị, người tu hành truyền thừa này đạt tới cấp C mới có thể triệu hoán Shikigami đầu tiên trong cuộc đời mình.
Cấp B, có thể đồng thời có được ba vị.
Cấp A, có thể đồng thời có được sáu vị.
Lúc cấp S, có thể đồng thời có được mười hai vị.
Âm Dương sư Abe no Seimei nổi danh nhất chính là người đồng thời có được mười hai Shikigami, cho nên thực lực Abe no Seimei phải đối ứng với Bán Thần cấp S.
Nghĩ tới đây, Khánh Trần suy tư, liệu gông xiềng thế giới ngoài có phải đã từng mở ra không.
Thế giới Thần Phật đầy trời kia kỳ thật đã từng tồn tại, chỉ là về sau chẳng biết tại sao lại điêu linh?
Nếu không phải vậy, vì sao Chuẩn Đề Pháp của thế giới trong, thế giới ngoài lại giống nhau như đúc.
Mấy năm trước khi Jindai mới tới mảnh đại lục này, gia tộc Jindai vì gia tăng ố lượng Âm Dương sư, cưỡng ép phân phối Shikigami một cách công bằng.
Ví dụ như cấp B mặc dù có thể đồng thời có được ba Shikigami, nhưng gia tộc mệnh lệnh tất cả Âm Dương sư cấp B đều chỉ có thể triệu hoán một Shikigami.
Cứ như vậy, số lượng Âm Dương sư cấp B có được Shikigami, liền có thể tăng gấp ba.
Nhưng về sau Âm Dương sư bị Tần Sênh cầm đầu tổ chức Kỵ Sĩ làm một đợt tấn công, Jindai chợt phát hiện ra một vấn đề, năng lực tác chiến cá nhân của tổ chức Kỵ Sĩ quá mạnh, chúng phân tán Shikigami còn dễ xảy ra chuyện hơn.
Jindai vốn là muốn người người chia đều, mỗi bát nước đều giữ thăng bằng, lại phát hiện thiếu chút nữa tất cả bát chén gì đó đều bị Kỵ Sĩ đập.
Cho nên chúng cần đội quân tinh giản hơn, sức mạnh cường đại hơn để đối mặt với quân đoàn Kỵ Sĩ mười hai người.
Về sau Jindai liền dùng chính sách tinh binh, tất cả đại cao thủ đều triệu hồi đủ số lượng Shikigami, triệu hoán đến mức cao nhất mà bản thân có thể tiếp nhận.
Có thể triệu ba vị liền triệu ba vị, có thể triệu sáu vị liền triệu sáu vị.
Cho nên, Khánh Trần nhìn chung quanh, vị người được chọn này dám chặn đường, ít nhất cũng phải cấp B.
Mà nếu như người được trời lựa chọn này thật sự đã bị đoạt xá ngược lại, như vậy bên người ít nhất cũng phải có ba Shikigami.
Hắn đã thấy Momijigari, hai Shikigami còn lại có thể ở đâu?!
Khánh Trần nhìn ra sau, bên trái mình, quả nhiên, trên đỉnh núi có một con hồ ly màu đỏ như lửa, bàn chân đầy lông tơ giẫm trên một ngọn lửa màu xanh.
Hắn từng nhìn qua đồ giám Bách Quỷ Dạ Hành của Hồ thị, trước tiên liền nhận ra Shikigami "Kitsunebi" xếp hạng 191.
Lại nhìn ra sau chếch về mé phải, trên đỉnh núi có một con khỉ nhỏ kỳ quái đang vò đầu bứt tai.
Toàn thân khỉ nhỏ màu trắng, thân thể chỉ có một mét, hai tay lại lớn như hai cái chiêng đồng.
Đây là Shikigami "Yamawarawa" xếp hạng 317.
Khánh Trần quay đầu nhìn về phía người trẻ tuổi kia, cao giọng cười nói:
"Thân phận địa vị cũng không thấp, sao dám đến đây mạo hiểm?"
Giọng nói truyền ra thật xa, người trẻ tuổi nghe Khánh Trần nói vậy, liền nhíu mày, hắn tự mình đến đây, thiếu niên không chỉ không hề hoảng hốt còn cho rằng hắn đang mạo hiểm.
Loại cảm giác này không tốt lắm.
Jinguji Maki nằm trên lưng Khánh Trần nhỏ giọng hỏi:
"Anh ơi, hắn lợi hại không?"
Khánh Trần nghĩ nghĩ, nhẹ giọng nói:
"Maki - chan ngươi nhớ kỹ, hiện tại dưới cấp A….ta không có đối thủ."
"Hở?"
Bé con nghe không hiểu, ngay cả cái gì là cấp A, cấp B cô bé cũng không biết:
"Anh ơi, ngươi nói chuyện nhỏ giọng như vậy làm gì?"
"Ta ít khi tự đề cao mình nên hơi xấu hổ."
Khánh Trần cười nói.
Jinguji Maki: "..."
Nhưng Maki - chan cũng nhớ kỹ một câu, ừ, anh trai không có đối thủ.