Giữa vùng núi Hida Takayama, thân ảnh của một thiếu niên cõng theo một cô bé con, nhảy ra khỏi núi non trùng điệp.
Với tố chất thân thể Khánh Trần sau khi tấn thăng cấp B đỉnh phong, giúp hắn đi lại ở đây như giẫm trên đất bằng.
Tổng cộng Thần Bí Nghiệp Bộ thành lập hơn mười nhóm tìm kiếm trong Hida Takayama, kết quả trong thời gian một ngày đã bị hắn giết mất ba nhóm.
Chỉ cần mấy vị người được chọn của Thần Bí Nghiệp Bộ không dám ra tay, vậy sẽ không ai có thể ngăn cản Khánh Trần lúc này.
Bé con nằm trên lưng Khánh Trần, lúc đầu thấy anh trai bay vọt trong núi còn hơi sợ sệt, sau khi quen dần lại biến thành phấn khích.
"Anh ơi, lúc nào ta mới có thể giống như ngươi?"
Jinguji Maki hỏi.
Khánh Trần trả lời:
"Vẫn còn sớm, mấy năm này ngươi chỉ có thể rèn luyện thân thể trước, sớm nhất cũng phải đợi đến năm 12 tuổi mới bắt đầu tu hành. Trong ba năm này, ngươi ngoan ngoãn đi học cho ta."
"Ồ?"
Mộng đẹp của Jinguji Maki tan vỡ, bé còn tưởng rằng mình sẽ sớm có thể tu hành.
Việc này khiến bé hơi thất vọng.
Khánh Trần cũng không có lừa bé, dù sao khiêu chiến Sinh Tử Quan rất cần tố chất thân thể, nếu không đủ sức mạnh thì Sinh Tử Quan nào cũng khó.
Nếu như kiên trì huấn luyện ba năm, thì nhiều nhất cũng chỉ bắt đầu khiêu chiến dạng Sinh Tử Quan như nhảy cầu từ độ cao 70 mét, cũng chính là cửa 'Tuyệt đối tín nhiệm' này.
Nhưng điều Khánh Trần chưa nói, đó là hắn biết khu ấm kỵ chi địa có những thứ thần kỳ, ví dụ như ăn chín con Long Ngư có thể tăng cường xương cốt, thoặc như liên tục uống Cảnh Sơn Trà có thể sáng mắt.
Khu cấm kỵ nhất định còn có những thứ có thể tăng cường sức mạnh cơ bắp, trợ giúp bé con sớm có được tư cách khiêu chiến.
Ngay lúc hắn hoàn thành nhiệm vụ đạp xe trên lưng núi, Khánh Trần phát hiện một việc, viên đạn bắn trúng bắp đùi hắn lẽ ra phải xuyên qua xương đùi, ít nhất cũng phải tạo thành một chút nứt xương.
Nhưng trên thực tế, dù hắn triển khai nghịch hô hấp thuật, cũng không hề ảnh hưởng đến sự cải biến mà chín con Long Ngư mang tới cho xương cốt hắn.
Cho nên đạn bắn vào xương, căn bản không gây ra bất cứ thương tổn gì cho xương cốt.
Việc này chứng minh, sự tăng trưởng mà đồ ăn trong khu cấm kỵ tác động lên thân thể Kỵ Sĩ không ảnh hưởng đến khiêu chiến.
Khánh Trần thậm chí muốn sau khi xuyên qua thoát khốn được rồi thì trước tiên phải đi khu cấm kỵ số 002, xem Leng Keng chuẩn bị cho hắn đồ ăn thần kỳ gì...
Nếu có cơ hội, hắn sẽ mang một chút đồ ăn từ thế giới trong trở về, xem có giúp các thành viên Bạch Trú cải biến thể chất được không.
Ít nhất, hắn cũng biết Long Ngư ở đâu, để cải thiện thể cốt của thành viên Bạch Trú, vớt vài con Long Ngư cũng không quá đáng chứ? Lý Khác cũng còn thiếu một con mới có thể hoàn thành việc lột xác xương cốt.
Khánh Trần không có ý định nói chuyện này cho Maki – chan quá sớm, chỉ hỏi: "Trước đây tâm nguyện lớn nhất của ngươi là gì?"
Hắn cảm thấy mình như đang đi trên con đường cũ của Lý Thúc Đồng, những thứ mà sư phụ từng cho hắn lúc trước, bây giờ hắn cũng muốn cho cô bé này.
Nhưng bé con cũng không trả lời vấn đề này, chỉ nằm trên lưng Khánh Trần thấp giọng:
"Bí mật."
Nhưng đúng vào lúc này, Khánh Trần bỗng nhiên dừng bước, đứng sừng sững tại một chỗ trên đỉnh núi.
Phóng mắt về xa, trên ngọn núi đối diện có một người thanh niên đang đứng, bên cạnh hắn còn có một người phụ nữ mặc kimono xanh đỏ giao nhau, cúi thấp đầu.
Hai tay người phụ nữ buông xuống bên người, lộ ra bàn tay trắng bệch như tuyết.
Ngay sau đó, nàng bỗng nhiên ngẩng đầu lên, người phụ nữ này gương mặt như vẽ, đẹp như người ở trong mộng mới có.
Nhưng đôi mắt nàng lại có màu đỏ ngòm, trong con mắt kia không có chút tình cảm nào, bên cạnh nàng, có lá phong màu đỏ xuất hiện từ hư không, rơi lả tả.
Jinguji Maki nằm trên lưng Khánh Trần cẩn thận từng li từng tí:
"Anh ơi, sao dì này trông giống như là Momijigari trong truyền thuyết..."
Hồng Diệp Thú, là đại yêu quái có tên trên Bách Quỷ Dạ Hành Đồ của Nhật Bản.
Trong truyền thuyết, Momijigari nguyên danh Ngô Diệp, bị Thiên Ma Vương thứ sáu nhập vào người trở thành yêu quái.
Mà bây giờ thứ họ nhìn thấy, chỉ sợ là Shikigami trong truyền thừa của Jindai.
Đây là truyền thừa chính thống nhất của Jindai, nghe nói vị lão tổ tông thâm cư không ra ngoài kia của Jindai có 12 Đại Yêu hộ thân, mỗi lần xuất hiện màn trời đều âm trầm, tựa như Bách Quỷ Dạ Hành.
Trong Jindai, chỉ có cực ít người có thể nhận được truyền thừa này, rất khó tu hành.
Lúc này, Khánh Trần nghĩ nghĩ rồi:
"Đừng kêu nàng là dì, gọi như vậy sẽ làm bối phận chúng ta thấp xuống."
"Hả?"
Jinguji Maki không nghĩ tới, Khánh Trần lại đi chú ý chuyện này!