Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1315: Rubic




Trong phòng chờ tại phi trường Phổ Đông Hải thành.

Một thiếu niên im lặng ngồi yên trên ghế.

Mắt hắn nhìn về phía trước, hai tay trái phải đều cầm một khối rubic 3x3.

Theo sự chuyển động của ngón tay thon dài mảnh khảnh, hai khối rubic bị xáo trộn nhanh chóng xoay tròn, cứ vài giây đồng hồ sẽ dừng lại một giây, sau đó lại nhanh chóng tiếp tục chuyển động.

Kỳ lạ là, hai khối rubic này đến bây giờ vẫn chưa được phục hồi như cũ.

Giống như một người chỉ tùy ý xoay xoay, chứ vốn không biết chơi rubic.

Phi trường quốc tế Phổ Đông tại Hải thành người đến người đi, thiếu niên ngồi trong quanh cảnh rộn ràng kia, càng thêm tĩnh mịch và cô độc.

Tất cả ồn ào náo động ở đây, đều không liên quan gì đến hắn...

Cách phòng chờ máy bay không xa, vài người trẻ tuổi cùng đi Nhật Bản tham gia giải đấu Texas hold 'em thấy cảnh này, lập tức dừng bước.

Còn chưa tới lúc xét vé, nên mọi người cũng không cần vội vàng lên máy bay.

"Có người đang chơi khối rubic 3x3."

Một người thanh niên cười nói.

Đám người nghe vậy quay đầu nhìn thiếu niên, chỉ nhìn một lúc đã nhàm chán quay đầu đi:

"Mới chơi thôi."

"Ừm, nếu không xếp được khối rubic 3x3 trong khoảng SUB-10, thì chưa thể gọi là nhập môn. Một khối còn chưa giải thuần thục đã học cách dùng hai tay xoay hai khối rubic, chưa học đi đã muốn học chạy."

Một người trong đó nói.

Cái gọi là SUB-10, chính là trong vòng mười giây phục hồi khối rubic về nguyên trạng, là một từ chuyên nghiệp để chỉ cách chơi rubic.

Dường như những người này có chơi rubic, nhưng cũng không để ý lắm đến trình độ xoay rubic của thiếu niên. Họ là tinh anh trong giới sinh viên Hải thành, lần này đến Nhật Bản tham gia giải thi đấu Texas hold 'em, sau đó thuận tiện đến "Hida Takayama"tham gia một chuyến đi bộ đường dài, tắm suối nước nóng.

Hida Takayama còn gọi là núi Alpes ở phương Bắc.

Cái tên này cũng rất kỳ diệu.

Năm 1896 nhà truyền giáo người Anh Weston tự dưng lại so sánh dãy núi Takayama đẹp như núi Alpes tại trời Âu. Nên Nhật Bản bắt đầu lấy tên núi Alpes để quảng bá cho dãy Takayama...

Về sau, Nhật Bản trực tiếp xây công viên quốc gia Minami Alpes ở đây.

Những người thanh niên khác đều tìm chỗ ngồi xuống.

Chỉ là, một thanh niên trong nhóm vẫn nhìn thiếu niên chăm chú như cũ.

Hắn luôn cảm thấy kỳ quái.

"Nhậm Nham, đừng xem nữa, người ta sẽ khó chịu đấy. "

Một người nói.

Nhưng mà cậu thanh niên tên Nhậm Nham kia cũng không quay đầu lại. Hắn chợt phát hiện ra một vấn đề, khối rubic trong tay thiếu niên kia mặc dù chưa từng phục hồi hình dạng ban đầu, nhưng mỗi khi dừng lại, hình ảnh trên mặt đều giống nhau.

Giống nhau như đúc.

Mà tiết tấu khi thiếu niên dùng một tay xoay khối rubic cũng rất kỳ diệu, giống như là một giai điệu lặp đi lặp lại.

Lúc đầu Nhậm Nham cũng nghĩ là thiếu niên này đang DNF.

Cái gọi là DNF, cũng là thuật ngữ chuyên ngành rubic, khi tuyển thủ chuyên nghiệp cảm thấy mình không thể đưa khối rubic về hình dáng ban đầu trong thời gian quy định, liền bỏ cuộc xáo tung nó lên.

Nhưng về sau Nhậm Nham phát hiện không phải.

Nếu là người bình thường chơi khối rubic, mục tiêu chính là khiến cho màu sắc mỗi một mặt đồng đều, mà mục tiêu của thiếu niên này chính là mỗi lần ngừng lại thì khối rubic trở về một hoa văn phức tạp giống nhau như đúc.

Loại hành vi này, giống như đối phương sợ mình chơi quá kinh thế hãi tục, cho nên cố ý khiến người khác cho rằng mình chỉ là tay mới.

Nhậm Nham nhìn đồng hồ điện tử trên cổ tay mình, yên lặng tính thời gian.

4.983 giây.

Tốc độ 'Phục hồi như cũ' bằng một tay của thiếu niên này là 4.983 giây.

Nếu vậy, bình quân 5 giây thiếu niên có thể dùng một tay đưa khối rubic về lại hình dạng cũ, mà còn dùng hai tay tiến hành cùng lúc, rất kỳ lạ.

Phải biết, kỷ lục xoay rubic bằng một tay trên thế giới hiện nay là 4. 693 giây.

Nhậm Nham nhìn thiếu niên thật lâu.

Sau đó hắn đi đến trước mặt thiếu niên, hiếu kỳ nói:

"Ngươi đã từng tham gia tranh tài trong cuộc thi rubic chưa, tại sao ta chưa từng gặp ngươi tại giải thi đấu rubic. Ngươi có muốn tham gia tranh tài không, ta có thể giới thiệu cách báo danh cho ngươi. Xin tự giới thiệu, ta là phó hội trưởng hiệp hội chơi rubic trong nước, tên là Nhậm Nham."

Thiếu niên mặt không thay đổi nhìn hắn một cái, sau đó vẫn vẫn tiếp tục làm việc của mình.

Lúc này, Nhậm Nham bỗng chú ý tới, hai tay thiếu niên phủ kín những vết tích bị tổn thương do giá rét, những vết tím xanh kia một khi đã hình thành, không đến mùa hè thì không biến mất.

Hắn không rõ, rốt cuộc ở tình huống nào, mới có thể khiến một đôi tay đông lạnh đến mức này.

"Xin các hành khách chú ý, chuyến bay HO1333 từ sân bay Hải thành đến phi trường Kansai Osaka bắt đầu kiểm vé..."

Thiếu niên đứng dậy, không hề hoang mang đi đến quầy soát vé, đi vào lối ưu tiên dành cho khoang hạng nhất.

Hoàn toàn không để ý đến thanh niên kia.

Bạn của Nhậm Nham cười nói:

"Người ta chỉ chơi đại cho vui thôi, ngươi mời hắn làm gì?"

Nhậm Nham lắc đầu:

"Hắn không phải chơi đại."

Kỳ lạ là, người đã chơi khối rubic đến cảnh giới này, tại sao đến giờ cũng không tham gia giải thi đấu rubic?