Sau khi ở một tháng trong thế giới trong, cảm nhận đầu tiên của Tần Thư Lễ là...Bạch Trú rất lợi hại.
Lợi hại đến mức, trong thành phố số 18, không có chuyện gì mà Bạch Trú không giải quyết được.
Tần Thư Lễ nói tiếp:
"Có lẽ thời gian tới cuộc sống của chúng ta sẽ khá hơn rất nhiều, so với lợi nhuận mà nhà máy mang lại, vận chuyển thuốc ở thế giới trong ra thế giới ngoài còn kiếm được nhiều tiền hơn."
"Ngươi bình an là được.”
Trương Uyển Phương và Tần Thư Lễ vừa đi vừa nói, bầu không khí thoải mái bây giờ khiến cái lạnh mùa đông cũng bớt đi phần nào.
Khi đến trước cổng biệt thự số 11, Tần Thư Lễ còn quay sang nhìn biệt thự số 12 của Bạch Trú.
Nhưng sau khi nhìn một lúc, hắn mới phát hiện hôm nay số lượng nhân viên bảo vệ xung quanh biệt thự đã tăng lên gấp đôi so với những ngày trước.
Hơn nữa biểu cảm trên mặt còn họ còn rất nghiêm túc, những cây gậy trên tay họ trước đây đã được đổi thành đao, thậm chí có người còn đặt tay lên hông giống như những điệp viên chuẩn bị rút súng trong phim hành động vậy.
"Xin chào...Ta muốn gặp La tổng.”
Tần Thư Lễ vừa nói vừa đưa ra hai bình Mao Đài.
Nhưng nhân viên bảo vệ lại bình tĩnh nói:
"Các vị về đi, hôm nay La tổng không tiếp khách."
Nhưng đúng lúc này, Tần Thư Lễ bỗng thấy một chiếc Mercedes-Benz Maybach cấp S đang đi ra từ trong sân biệt thự của Bạch Trú.
Người đang ngồi trên ghế lái vẫn là La Vạn Nhai, mà phía sau xe vẫn kéo rèm kín mít như cũ.
Ngay khi xe chạy ngang qua chỗ Tần Thư Lễ và Trương Uyển Phương, vốn La Vạn Nhai cũng không định dừng lại, nhưng Khánh Trần lại nói:
"Dừng lại một chút."
Chiếc xe lập tức dừng lại, bầu không khí trong xe cũng trở nên yên tĩnh.
Khánh Trần quay sang nhìn hai người đang đứng ngay bên cạnh xe, nhìn nụ cười trên mặt Tần Thư Lễ và Trương Uyển Phương, không hiểu sao hắn bỗng cảm thấy họ và hắn không phải người trong cùng một thế giới.
Tần Thư Lễ không biết vì sao La Vạn Nhai lại sẵn sàng cứu hắn, cũng không biết người đứng sau Bạch Trú là ai, lại càng không biết trong khi hắn đang bận hưởng thụ cuộc sống thì Khánh Trần đang phải chịu những gì.
Khánh Trần cười nói:
"Lái xe ra sân bay đi."
Vốn dĩ Tần Thư Lễ và Trương Uyển Phương tưởng La Vạn Nhai cố ý dừng xe ở chỗ này để chào hỏi họ vài câu, nhưng họ đợi mãi mà vẫn chẳng thấy hắn nói gì.
La Vạn Nhai do dự một lúc mới nói:
"Ông chủ, không hiểu sao, nhìn họ vui vẻ như vậy, ta lại cảm thấy rất khó chịu."
Khánh Trần vừa cười vừa nói:
"Không sao."
Lúc này, Khánh Trần lại nghiêm túc nói:
"Lão La, ta muốn nhờ ngươi một việc."
"Ngài nói đi.”
La Vạn Nhai nói.
Khánh Trần nói:
"Ta hi vọng từ nay về sau, ngươi sẽ không tẩy não bất cứ người nào nữa, sau này Hội Phụ Huynh sẽ phát triển theo đúng tiêu chí của nó. Đó là chân thành giúp đỡ mọi người vượt qua khó khăn."
La Vạn Nhai sửng sốt:
"Sao chúng ta phải làm như vậy, ông chủ, nếu làm như vậy thì tốc độ phát triển của Hội Phụ Huynh sẽ chậm hơn bây giờ rất nhiều."
Khánh Trần nói:
“Đôi khi, vì để đạt được mục đích trong khoảng thời gian ngắn nhất, chúng ta sẽ vô thức hợp lý hóa những thủ đoạn bẩn thỉu, thậm chí còn có thể tìm thật nhiều cái cớ để biện hộ cho hành động này của mình, nhưng ngươi cũng biết làm như vậy là không đúng. Lão La, ta muốn một Hội Phụ Huynh thật sạch sẽ, khi đó chúng ta mới có thể ngẩng cao đầu khi mang nó đến phương bắc."
La Vạn Nhai lập tức run lên:
"Ông chủ, ta hiểu rồi."
Cuối cùng thì hắn cũng hiểu được Bạch Trú hôm nay có gì khác biệt rồi.
Trước đây Bạch Trú không hề có mục tiêu, nếu có thì cũng chỉ là để bảo vệ những thành viên khỏi nguy hiểm rồi ẩn mình rồi từ từ phát triển.
Còn bây giờ, Khánh Trần đã tìm ra được mục tiêu của mình rồi.
Không phải dã tâm.
Mà là mục tiêu.
Hơn nữa, có vẻ mục tiêu này còn rất sạch sẽ.
...
Trong nhóm chat của Hà Tiểu Tiểu.
Thủ lĩnh Ma Trận Trần Tuế có ID là 'Hải thành Ngô Ngạn Tổ' nói:
"Trong lần xuyên qua này, Ma Trận đã mang được động cơ của kỹ thuật giả lập từ thế giới trong về, nói không chừng chỉ một thời gian nữa thôi, thế giới ngoài cũng sẽ xuất hiện thế giới giả lập...Mọi người hay gọi nó là cái gì nhỉ, đúng rồi, là nguyên vũ trụ!"
"Oa, thật sao.”
Thủ lĩnh Hồng Tán Tán là 'Kiến Thủ Thanh' lập tức nói:
"Lúc ở thế giới trong, ta rất thích vào thế giới giả lập, ở trong đó thích làm gì cũng được, chỉ cần ngươi có thể nghĩ ra thì thế giới đó sẽ tạo ra cho ngươi, rất thần kì."
Thật ra mọi người đều biết, Trần Tuế nói như vậy không phải để thông báo với mọi người, mà để khoe khoang thân phận của hắn ở thế giới trong rất cao, những thành viên của Ma Trận khác trong nhóm cũng lên tiếng khen hắn.
Chỉ thiếu mỗi lên tặng hoa nữa thôi.
Đúng lúc này, Sấm Vương bỗng nói:
"Lúc nào rồi mà còn nói mấy chuyện nhỏ nhặt này. Nhỏ, quá nhỏ."