Sao đó tất cả đều rút súng rồi cố ý dồn nhân viên tình báo của Khánh thị bức vào trong phòng uống trà trên phi thuyền.
Có lẽ đối phương đó biết mình khó thoát nên định lao ra giết Khánh Trần, nhưng hắn còn chưa đi được đến cửa phòng trà thì đã bị hạm trưởng đá cho một nhát bay lại vào trong phòng.
Hạm trưởng đứng trước cửa phòng trà lạnh lùng hỏi:
"Ngươi là người của ai? Tại sao lại muốn giết Takahashi Toki."
Tại sao trong phi thuyền lại có người muốn ám sát 'Khánh Trần', dù đây chỉ là một sự cố nho nhỏ nhưng nó lại xảy ra trong chuyến bay này, mà chuyến bay này lại không phải chuyến bay bình thường gì, nên chuyện nhỏ này lập tức trở thành vấn đề lớn.
Nhân viên tình báo của Khánh thị lạnh lùng cười nói:
"Các ngươi làm sao mà hiểu được."
Sau đó đối phương lại định lao lên lần nữa.
Vừa thấy đối phương lao lên, tân hạm trưởng lại đạp hắn về chỗ cũ.
Hạm trưởng lạnh lùng nói:
"Để ta nói cho ngươi biết, sau khi đến căn cứ, ngươi sẽ phải đối mặt với những gì, đến lúc đó chắc chắn sẽ có người phụ trách thẩm vấn ngươi, thứ ngươi phải chịu lúc đó không phải chỉ là cái chết thôi đâu."
Tên chiến sĩ gien lập tức cười lạnh:
"Phương Bắc giòi bọ."
Sau đó hắn định lao vào vách tường phòng trà nhưng lại bị hạm trưởng kịp thời ngăn cản.
Hạm trưởng vừa kéo đối phương về phía phòng điều khiển vừa áy náy nói với Khánh Trần:
"Thật có lỗi, ta cũng không ngờ chuyện này lại xảy ra...."
Sau đó Hạm trưởng vừa vứt nhân viên tình báo của Khánh thị xuống sàn vừa nói với bọn thuộc hạ:
"Trước khi về đến căn cứ quân sự A02, chúng ta nhất định phải moi được chút thông tin nào đó từ miệng hắn, nếu không thì chắc chắn sẽ khó mà thoát được thẩm vấn chính trị."
Sau chuyến bay này, chắc chắn tất cả thuyền viên trên phi thuyền Takamagahara sẽ phải đối mặt với một đợt thẩm vấn chính trị rất khốc liệt, đến lúc đó các lãnh đạo sẽ xem xét xem trong họ, còn ai có khả năng là gián điệp nữa không, nếu không còn nghi ngờ gì thì mới được tha.
Nên Hạm trưởng mới muốn rũ sạch quan hệ với chuyện này.
Mấy tên chiến sĩ gien còn lại lập tức dùng kìm giật hết móng tay móng chân trên người nhân viên tình báo của Khánh thị.
Nhưng đối phương không những không khai mà còn tiếp tục chửi rủa họ.
Hạm trưởng lại ra lệnh bẻ hết răng hắn.
Sau khi bị bẻ răng, miệng đối phương lúc này đã be bét máu tươi.
Khánh Trần lặng lặng nhìn hắn.
Bây giờ phi thuyền Takamagahara đã bay ra biển.
Hắn không còn cơ hội trốn thoát nữa rồi.
Mà thân phận Takahashi Toki của hắn cũng sắp bị lộ rồi.
Nhưng có một số việc, hắn nhất định phải làm.
Khánh Trần hít sâu một hơi, sau đó quay sang nói với hạm trưởng:
"Vấn đề quan trọng nhất bây giờ không phải chuyện nay, mà là hộ tống ta đến căn cứ quân sự A02, nên ta yêu cầu các ngươi đưa tất cả số vũ khí trên người cho ta. Ta làm như vậy không phải vì không tin các ngươi, mà vì thân phận của ta bây giờ rất quan trọng, để tránh trường hợp ai đó trong các ngươi lại nhảy ra ám sát ta lần nữa nên ta mới bất đắc dĩ đưa ra quyết định này. Ai không giao nộp vũ khí thì người đó chính là gián điệp của Khánh thị!"
Tất cả những tên chiến sĩ gien trên phi thuyền lập tức quay sang nhìn hạm trưởng.
Sau khi suy nghĩ, hắn cũng cảm thấy phương án mà Khánh Trần vừa đưa ra rất có lí, nên chậm rãi gật đầu:
"Từ giờ đến khi đến căn cứ quân sự A02, các ngươi phải giao nộp tất cả vũ khi cho Takahashi Toki, ai không giao thì người đó chính là gián điệp của Khánh thị."
Dù không tình nguyện, nhưng tất cả những chiến sĩ gien trên phi thuyền đều giao súng cho Khánh Trần.
Ngay sau đó, Khánh Trần lại quay sang nhìn hạm trưởng.
Hạm trưởng: "...."
Khánh Trần nhíu mày:
"Hạm trưởng, ngươi muốn giết ta sao? Ta sẽ nói toàn bộ chuyện này cho thẩm tra viên."
Hạm trưởng vội nói:
"Không, ngươi hiểu lầm rồi."
Sau đó hắn cũng rút khẩu súng lục bên hông ra rồi đưa nó cho Khánh Trần.
Khánh Trần lập tức kéo cả đống súng lại gần mình.
Nhưng đúng lúc này, màn hình 3D trong phòng điều khiển bỗng sáng lên, Jindai Kumonaoi nghiêm túc nói:
"Đã xác nhận tin kế hoạch đoạt xá Khánh Trần thất bại, lập tức khống chế hắn, trước khi đến căn cứ quân sự A02, tất cả mọi người nhất định phải cảnh giác."
Tất cả các thành viên trên phi thuyền Takamagahara, kể cả hạm trưởng đều nhìn chằm chằm vào Jindai Kumonaoi, sau đó lại quay sang nhìn đống súng bên cạnh Khánh Trần....
CM ngươi!
Sao không nói sớm?!
Sao phải đợi lúc chúng ta vừa nộp súng xong rồi mới nói?!
Nghe đến đây, nhân viên tình báo của Khánh thị lập tức quay sang nhìn Khánh Trần thì mới phát hiện Khánh Trần đang nháy mắt với hắn.
Jindai Kumonaoi thấy không ai trả lời hắn thì nhíu mày nói:
"Các ngươi sao vậy?!"
Một giây sau, Khánh Trần đã đưa tay bắn về phía màn hình 3D trong phòng điều khiển.
Hạm trưởng thấy thế thì lập tức đưa tay vào túi tìm bảng điều khiển quả bom mini trên người đối phương.
Nhưng lúc này hắn mới phát hiện, dù hắn có nhấn nút cho nổ bao nhiêu lần thì quả bom đó vẫn chẳng có chút phản ứng nào.