Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1286: Trên Khoang Thuyền




Sau đó, người này lập tức đứng dậy.

Rồi đi mất...

Khánh Trần nghĩ mãi mà vẫn không thể hiểu nổi vì sao đối phương lại làm như vậy, chẳng lẽ hắn chỉ đến đây để tiêm cho mình một liều thuốc thôi sao?!

Rồi cứ thế mà đi sao, chuyện quái gì đang diễn ra vậy?!

Nhưng đúng lúc này, hắn lại nghe thấy tiếng bước chân, nhưng lần này không phải một người mà là rất nhiều người đang chạy về phía hắn.

Lúc này, ý thức của Khánh Trần đã rất yếu, nhưng trước khi chìm vào bóng tối, hắn vẫn nghe được có người nói:

"Báo cáo trưởng quan, đã tìm thấy mục tiêu, đối phương còn sống. Nhưng... Chúng ta không tìm thấy Jindai Yunhe trưởng quan."

"Được rồi, lập tức mang mục tiêu đến điểm tập trung, ta cho các ngươi 20 phút, 20 phút sau chúng ta sẽ rời khỏi đây..."

Sau đó hắn lại bình tĩnh nói:

"Chúng ta sẽ lập tức khởi hành, đường đi về phương bắc đã được thông, chúng ta sẽ áp giải mục tiêu thẳng đến căn cứ quân sự."

"Tuân lệnh."

"Độ cao phi hành 7807m, rađa chưa phát hiện đối tượng khả nghi, tiến vào trạng thái tuần tra."

"Hạ xuống độ cao 1000m, tiến vào trạng thái tuần tra, 8 tiếng sau tới căn cứ quân sự A02."

"15 phút sau tiếp tục tiến hành tiêm thuốc an thần cho 'Chim sẻ'."

Bên trong một chiếc phi thuyền cấp A đang bay về phía bắc, cùng với tiếng dòng điện xoẹt xoẹt, tiếng báo cáo của người điều khiển vang lên.

Chiếc phi thuyền này vô cùng to lớn, bên trong như một căn nhà rộng tới năm sáu trăm mét vuông, vô cùng rộng rãi.

Bốn người điều khiển ngồi trong khoang điều khiển rộng rãi, trước mặt là hình ảnh 3D 3600, hai người chịu trách nhiệm điều khiển phi thuyền, một người chịu trách nhiệm vũ khí tấn công chính, một người chịu trách nhiệm hệ thống vũ khí phụ trợ.

Chiếc phi thuyền ổn định di chuyển trên bầu trời, không hề có chút dao động dù là nhỏ nhất.

Khánh Trần nằm ở trong khoang thuyền ở đằng sau, dần dần tỉnh lại, nhưng hắn không mở mắt ra mà kiểm tra trạng thái của bản thân.

Trên người lại bị băng vải quấn chặt, mùi nước thuốc vô cùng nồng nặc, chắc hẳn là đã có ai đó băng bó cho hắn.

Vết thương không còn đau đớn như trước, mấy chiếc xương sườn bị gãy đã được chỉnh lại.

Bên ngoài cung điện ký ức trong đầu bị hồ quang điện màu vàng bao phủ, lực lượng giác tỉnh bị tiêu hao cũng đã khôi phục lại rất nhiều.

Số lượng người máy Nano trong cơ thể giảm bớt hơn một nửa, những những người máy còn sót lại trong người hắn vẫn đang hoạt động sôi nổi.

Điều kỳ lạ chính là Khánh Trần đã bị khóa cổ tay và ngón tay lại, hạn chế sự tự do của tay hắn.

Cơ thể hắn bị một chiếc áo tù nhân màu đeo bó chặt lại, Khánh Trần tựa như bị mọt cặp cánh dơi khổng lồ bao bọc, hai cánh tay không thể cử động được.

Khánh Trần biết thứ này là gì, đây là áo khống chế để phòng ngừa siêu phàm giả dưới cấp B tự sát, sau khi phạm nhân mặc vào thì hoàn toàn không thể trốn được.

Nhưng có một điều quái lạ đó chính là Jindai Yunhe đã nhìn thấy mình lặng lẽ mở khóa cổ tay và khóa ngón tay ra, vì sao đối phương vẫn dùng khóa cổ tay và khóa ngón tay với mình?

Rõ ràng là thứ này không thể khống chế được mình.

Từ từ đã.

Khánh Trần đột nhiên hiểu ra một điều, quá trình Jindai Yunhe và bộ đội Jindai chịu trách nhiệm tiếp ứng tập hợp với nhau không được thuận lợi, do vậy đối phương không thể thông báo những điều đã biết cho tập đoàn Jindai.

Vậy nên bộ đội của tập đoàn Jindai mới làm theo lẽ thường, dùng khóa cổ tay và khóa ngón tay để hạn chế hành động của hắn.

Mặc khác, tóc trên đầu Khánh Trần cũng không hề bị cạo đi, nếu Jindai Yunhe ở đây, e rằng tóc mình không thể còn nguyên như vậy.

Đối phương đã bị hắn dùng tóc cắt đứt nửa cánh tay.

Dựa theo suy luận này thì hiện giờ tập đoàn Jindai cũng không hề biết việc hắn không thể bị đoạt xá, mấy người Jindai Yunhe cũng không có cơ hội truyền tin tức này ra bên ngoài.

Khánh Trần nhắm mắt trầm tư.

Jindai Yunhe chết chưa? Chẳng lẽ người tới cứu mình đã làm thịt được hắn?

Bất kể là có chuyện gì xảy ra, Jindai Yunhe đã không thể tập trung với bộ đội tiếp ứng của tập đoàn Jindai, đây chính là cơ hội của hắn.

Tình cảnh của hắn bây giờ là:

Đầu tiên, bị áo khống chế hạn chế hành động.

Thứ hai, khả năng cao trong bộ đội tiếp ứng sẽ không xuất hiện một cao thủ cấp A. Theo lý thuyết, Jindai Yunhe sẽ cùng rút lui với hắn, vị cao thủ cấp A này chính là người chịu trách nhiệm chỉ huy hành động lần này.

Điều động một cao thủ cấp A cùng với nhiều sức người, sức của như vậy để bắt cóc một người cấp C đã là huy động quá nhiều tài nguyên rồi.

Cuối cùng, giữa hắn và tập đoàn Jindai có thông tin sai lệch tồn tại.

Không thể không thừa nhận Jindai Yunhe là cao thủ cấp A đầu tiên mà hắn chiến đấu trực diện, quả nhiên đúng như lời Ảnh Tử, cao thủ đạt tới cấp độ này rất khó giết chết, cũng không phải nhân vật một tên cấp C như hắn có thể chọc vào.

Hắn mượn thiên thời địa lợi, tính toán kỹ càng mọi chuyện, thậm chí đánh liều giác tỉnh cũng chỉ chắt đứt được một cánh tay của đối phương mà thôi.

Điều này khiến Khánh Trần kiên định với suy nghĩ nếu như hắn có thể sống trở về thế giới ngoài, như vậy việc đầu tiên hắn muốn làm tiếp theo chính là hoàn thành khiêu chiến cửa ải sinh tử tiếp theo.

---

Hôm nay sẽ lên 10 chương, tiết lộ về thân thế thật sự của Khánh Trần. Những chương tiếp theo, Khánh Trần sẽ trở thành Khánh Mục bị tra tấn trong chuồng heo thế nào thì mời các bạn đón xem!