Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1277: Thử Một Lần




Bỗng nhiên Khánh Trần nghĩ đến một vấn đề, nếu như có một ngày mình thật sự có thể giết chết Jindai Yunhe, vậy hẳn là nên tìm một chỗ không người, chôn đối phương xuống.

Sau đó chờ mấy chục năm, thu hoạch vật cấm kỵ do đối phương sinh ra.

Tác dụng của vật cấm kỵ này, sợ là sẽ phát huy hiệu quả vào thời khắc mấu chốt.

Ảnh tử có thể dùng siêu phàm giả trồng trà, mình dùng kẻ thù trồng vật cấm kỵ, hẳn là không có vấn đề gì đâu nhỉ?

Đương nhiên làm như vậy cũng có tai hoạ ngầm, khu cấm kỵ do cấp A hình thành sợ là uy hiếp quá lớn, chỉ sợ Toà án Cấm kỵ cũng sẽ không cho phép mình làm như thế.

Hai người dọc theo động đá vôi đi thẳng xuống phía dưới, thời gian dần trôi qua, Khánh Trần nghe được tiếng nước chảy xiết.

Trong động đá vôi, thạch nhũ treo ngược ngưng kết hơi nước, từng giọt từng giọt rơi trên mặt đất.

Lúc này, Jindai Yunhe móc từ trong túi ra một cây phát sáng dạ quang để thắp sáng, nơi này đã bày sẵn tám bộ dụng cụ lặn!

Hắn lại cắt cổ tay mình lần nữa, mặc cho huyết dịch nhỏ vào mạch nước ngầm.

Trong lòng Khánh Trần dâng lên dự cảm bất thường lần nữa, chỉ thấy dưới ánh sáng của thanh chiếu sáng kia, sâu trong mạch nước ngầm, tựa hồ đang có một con quái vật khổng lồ đang tuần tra.

Có tứ chi, hình thể như kỳ nhông, khủng bố mà dữ tợn.

Jindai Yunhe nhìn về phía Khánh Trần cười nói:

"Ngươi đoán xem, nếu như ta mang theo ngươi bơi hơn trăm cây số dưới sông ngầm, những người cứu ngươi kia còn có thể tìm tới ngươi không?"

Trong động đá vôi tối đen âm u, những thạch nhũ lởm chởm kia không biết đã trải qua bao nhiêu thời gian, mới hình thành nên hình dạng hiện giờ.

Giống như ác ma giương nanh múa vuốt, bị nhốt trong lòng núi, đang giãy dụa muốn thoát khỏi trói buộc, chui từ trong vách núi ra.

Quái vật khổng lồ dưới nước dần dần trồi lên, nó leo từng tý lên bờ sông, dài đến sáu mét.

Đến lúc này, rốt cuộc Khánh Trần mới thấy rõ bộ mặt của nó, rõ ràng là con Kỳ Nhông Bá Vương, một loài săn mồi đỉnh cấp sinh hoạt dưới lòng đất.

Mắt con Kỳ Nhông kia đã thoái hóa, đồng tử đục ngầu nhìn về phía Khánh Trần.

Khánh Trần đứng trước mặt nó, cảm thấy mình đặc biệt nhỏ bé, giống như bị một con ác quỷ đến từ Địa Ngục để mắt tới.

Cái cảm giác áp bách hung ác kia, rất ít thấy trong cuộc đời hắn.

Jindai Yunhe đến gần con Kỳ Nhông Bá Vương này, mãnh thú trong thủy vực kia lại không hề lộ thái độ công kích, chỉ đờ đẫn dừng lại, giống như đã trở thành sủng vật của vị cường giả cấp A này….

Trên người con Kỳ Nhông Bá Vương đeo dây xích kim loại như yên ngựa.

Có Kỳ Nhông Bá Vương bảo vệ, sinh vật dưới nước cũng sẽ không tiếp tục công kích họ.

Jindai Yunhe vỗ vỗ làn da thô ráp như nham thạch của Kỳ Nhông Bá Vương, sau đó quay đầu vừa cười vừa nói với Khánh Trần:

"Đây là chỗ cách mặt đất 700m, cho dù thiết bị thăm dò sinh mệnh của cứ điểm trên không cũng không có khả năng tìm được ngươi. Dù người cứu ngươi có lợi hại hơn nữa, dọc theo con đường này có mấy trăm cái lối rẽ và cửa hang, nếu không có nhân lực hơn ngàn người thăm dò ba ngày ba đêm, thì không thể nào tìm tới đây."

Jindai Yunhe nói tiếp:

"Chờ chúng tìm tới đây, ta đã mang theo ngươi chạy đến lối ra khác cách đây hơn trăm cây số. Ngẫm lại cũng thấy thú vị, nhiều đại nhân vật tới cứu ngươi như vậy, cuối cùng lại chỉ có thể về tay không."

Khánh Trần bình tĩnh nhìn Jindai Yunhe:

"Làm khó các ngươi chuẩn bị đầy đủ như vậy, ta lại cảm thấy bố cục của tập đoàn tư bản Jindai quá tầm thường, vì một mình ta mà bại lộ nhiều thứ."

Jindai Yunhe lắc đầu:

"Lúc trước ta cũng cho rằng ngươi không đáng. Nhưng về sau nhiều người như vậy chạy đến nghĩ cách cứu viện, ngươi lại thể hiện ra tiềm chất không thể bị đoạt xá. Mới khiến ta cảm thấy ngươi có đủ giá trị xứng với nhiều tài nguyên như thế."

Nói xong, Jindai Yunhe đi tới mang dụng cụ lặn cho Khánh Trần.

Khánh Trần lui về sau một bước.

Jindai Yunhe cười nói:

"Phản kháng cũng không có ích lợi gì, dù ngươi không phối hợp, ta cũng sẽ kéo ngươi vào trong nước, đến lúc đó ngươi ở dưới nước không thể thở nổi, thua thiệt vẫn là bản thân ngươi."

Khánh Trần bình tĩnh nói:

"Ta chết rồi, vẫn còn có giá trị sao?"

"Đương nhiên là có."

Jindai Yunhe nói:

"Ta sẽ mang thi thể của ngươi về Jindai, xé đầu của ngươi ra nhìn xem vì sao không ai có thể đoạt xá ngươi."

Khánh Trần nói:

"Có lẽ là cấp bậc của họ quá thấp, nếu không chúng ta trở về thử một lần đi, nói không chừng ngươi có thể đoạt xá ta."

Jindai Yunhe cười lắc đầu:

"Ngươi coi ta là đồ ngốc sao, đi nhanh lên đi. Có lẽ ngươi còn không biết, ngay lúc toàn thế giới tìm kiếm ngươi, Khánh Hoa và Dương Húc Dương đã bị chúng ta bí mật bắt, cũng sẽ nhanh chóng bị đưa đến phương Bắc. Nếu như ngươi không muốn liên lụy bọn hắn, liền thành thật theo ta đi."