Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1214: Cho Thịt




"Sao ngươi hỏi vậy?"

Lý Khác nghi hoặc, tại sao tự dưng đối phương lại hỏi sư phụ của hắn là ai.

Tần Dĩ Dĩ ngẩn ngơ nhìn lên bầu trời.

Nàng là người của Tần gia, mà Tần gia có một bí mật không muốn người khác biết, đó là người bác đã mất tích của nàng từng kề vai chiến đấu với Kỵ Sĩ.

Cho nên sau khi chứng kiến thực lực của Lý Thúc Đồng, người của Tần gia đều đã lờ mờ nhận ra thân phận của người đàn ông trung niên và thiếu niên xin đi nhờ xe là gì.

Đây cũng là lí do vì sao Tần Dĩ Dĩ không đi cùng người nhà về thành phố số 18 để nhận món quà của Lý Thúc Đồng, mà chọn đi tha hương.

Dù rất nhớ cha mẹ và các anh chị em, dù suýt chết trên Tây Nam tuyết sơn, nhưng nàng chưa bao giờ hối hận vì quyết định này cả.

Tần Dĩ Dĩ lại quay sang nhìn Lý Khác, người này...Chẳng lẽ là sư đệ của thiếu niên kia sao?

Lý do Tần Dĩ Dĩ nghĩ đến khả năng này đầu tiên vì nàng biết tuổi của Khánh Trần còn quá nhỏ, nên nàng mới không nghĩ đến khả năng đối phương đã thu đồ đệ.

Nàng hỏi:

"Sư phụ của ngươi là Lý Thúc Đồng sao?"

Lý Khác lắc đầu.

Bây giờ thân phận Kỵ Sĩ của của sư phụ hắn vẫn là bí mật nên Lý Khác sẽ không nói tên đối phương ra đâu.

Đại trưởng lão kỳ quái hỏi:

"Chẳng lẽ là Trần Gia Chương, Vương Tiểu Cửu? Họ đã biến mất bao nhiêu năm rồi mà, không ngờ bây giờ ta lại được gặp đồ đệ của họ ở đây."

Lý Khác vẫn kiên quyết lắc đầu:

"Đừng đoán nữa, ta sẽ không trả lời câu hỏi này đâu."

Lúc này, Tần Dĩ Dĩ như nghĩ ra gì đó nên vội vàng đi vòng qua đống lửa rồi ngồi xổm xuống trước mặt Lý Khác để chắn ánh mắt mọi người, sau đó nàng lại viết một chữ Khánh xuống đất:

"Là hắn sao?"

Lý Khác giật mình.

Tần Dĩ Dĩ cũng choáng, ngay cả nàng cũng không ngờ suy đoán nhất thời của mình lại đúng, người đang ngồi trước mặt nàng thật sự là đồ đệ của thiếu niên đó sao?!

Nghĩ đến đây, Tần Dĩ Dĩ lập tức tháo balo chất đầy táo trên lưng xuống, sau đó nhẹ nhàng đưa cho Lý Khác.

Lý Khác ngơ ngác nhận lấy balo.

Sau đó hắn lại thấy Tần Dĩ Dĩ quay người đưa tay ra trước mặt Đại trưởng lão.

Đại trưởng lão lại ngơ ngác hỏi:

"Sao thế?"

"Cho họ chút thịt bò đi.”

Tần Dĩ Dĩ nói:

"Cho hắn chút thịt Thần Ngưu đi!"

Đại trưởng lão tức giận nói:

"Sao ta phải cho họ, ta có quen biết gì họ đâu."

"Bây giờ trời lạnh như vậy, ăn thịt bò có thể giữ ấm.”

Tần Dĩ Dĩ thấy Đại trưởng lão không nhúc nhích nên quay sang nói với một người Hỏa Đường khác:

"Nhanh lên."

Đại trưởng lão đau lòng nói:

"Không phải hôm nay là lần đầu tiên ngươi gặp họ sao, sao lại cho họ thứ quý giá như vậy! Hơn nữa, một người Hỏa Đường như ngươi sao có thể tùy tiện tặng quà cho người liên bang như vậy!"

Tần Dĩ Dĩ ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:

"Không phải ta là Thần Nữ của Hỏa Đường sao, chẳng lẽ ta không được cho đồ đệ của người quen chút quà à. Nếu ngài đưa thịt bò cho ta thì ta sẽ cho ngài mượn đao của ta chơi 3 tháng, được không?"

Đại trưởng lão bó tay rồi, hắn vô thức đưa tay lên sờ vỏ đao treo bên hông.

Trong lòng hắn bắt đầu cảm thấy tủi thân.

Rõ ràng trước kia đó là đao của hắn, nhưng từ khi Thần Minh bảo hắn đưa đao cho Tần Dĩ Dĩ, mỗi lần hắn muốn chạm vào nó đều phải đi hỏi mượn nàng...

Thôi, dù sao đây cũng là quyết định của Thần Minh, hắn không nên làm trái...

Người trẻ tuổi phụ trách cầm thịt Thần Ngưu quay sang nhìn Đại trưởng lão, một lúc sau, Đại trưởng lão mới chán nản phất tay.

Thấy hắn đồng ý, người đó mới dám lấy ra một túi nhỏ bằng da hươu đưa cho Tần Dĩ Dĩ.

Thật ra lúc này Lý Vân Kính đã hiểu vì sao thiếu nữ này lại tự nhiên nhiệt tình với Lý Khác như vậy, hóa ra là vì Khánh Trần.

Nghĩ đến đây hăn lại càng cảm thấy kì quái, tại sao lãnh tụ của Kỵ Sĩ đời tiếp theo lại quen Thần Nữ của Hỏa Đường được?

Không những thế, có vẻ quan hệ giữa hai người này còn rất thân thiết.

Hơn nữa, từ việc này có thể thấy thái độ của Đại trưởng lão đối với Thần Nữ của Hỏa Đường có vẻ khá đặc biệt.

Lý Vân Kính nhớ trước kia Hỏa Đường cũng từng xuất hiện Thần Nữ, tuy số lượng các nàng không nhiều nhưng cũng không đến mức để Đại trưởng lão cưng chiều đến mức này.

Dù số lượng ít nhưng địa vị của họ cũng chỉ ngang bằng với Thần Tử mà thôi.

Nhưng có vẻ địa vị của Thần Nữ này có vẻ không giống những người khác.

Có phải vì nàng từng được Thần Minh khai kỳ không?

Lý Vân Kính trầm tư suy nghĩ.

Bây giờ Lý Khác cũng đã hiểu ra một vấn đề...Có lẽ vị tỷ tỷ này có quan hệ rất tốt với sư phụ hắn.

Nếu không thì sao sau khi biết mình chính là đồ đệ của Khánh Trần, đối phương đã ngay lập tức tặng táo và thịt bò.

Nếu mọi chuyện đúng như những gì hắn đang nghĩ thì hắn nên gọi đối phương là gì được?