Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1197: Tài Phán Trưởng 3




Cảm giác này quá quỷ dị.

Tài phán trưởng* ngồi trong xe nhìn Lưu Lâm lâm trận bỏ chạy, nở nụ cười lạnh.

*Người phân định đúng sai (đại loại vậy, giống như thẩm phán vậy).

Hắn tự mình mở cửa xe, bình tĩnh tự nhiên đi xuống, đi từng bước một về hướng đội xe Khánh thị, cũng cao giọng nói:

"Ta là tài phán trưởng Sở thẩm phán số ba của Cơ Giới thần giáo, yêu cầu nói chuyện với người phụ trách đội xe, để hoá giải hiểu lầm vừa nãy."

Nhưng đúng lúc này, một bóng người bỗng nhiên vọt ra từ trong bóng tối.

Giữa bóng người đung đưa, tài phán trưởng thấy rõ, phía dưới mũ trùm kia là một cô bé xinh đẹp, thanh tú.

Nhưng tài phán trưởng cũng không buông lỏng cảnh giác, theo bản năng hắn duỗi hai cánh tay máy ra đỡ, đã thấy nữ hài tung ra một cú đấm móc, vừa lúc đập lên chỗ giao hội của hai cánh tay hắn:

"Lên!"

Tài phán trưởng cười lạnh, loại công kích cường độ này chẳng thể tạo ra ảnh hưởng gì với cơ thể hắn, thậm chí không thể phá hủy cánh tay người máy.

Nhưng một giây sau hắn liền phát giác có gì đó không đúng.

Trong khoảnh khắc một quyền này đánh tới, lực trường của thế giới dường như đã thay đổi, hắn cũng không thể đứng trên mặt đất nữa, sức hút địa cầu cũng không còn tồn tại.

Một tiếng ầm vang, vị tài phán trưởng toàn thân trên dưới đều là máy móc nặng đến mấy trăm kg này, đã bị một quyền đánh bay lên không vài trăm mét, tựa như một ngôi sao băng.

Khánh Văn ngồi trong xe yên lặng nhìn một màn này, hắn bị chấn động.

Lâm thúc cũng rất bất ngờ.

Dù là cao thủ cấp B ra tay đánh người bình thường, đánh đối phương văng mấy chục mét đã là không tầm thường, mà bây giờ một quyền này của sát thủ giống như là muốn đánh vị tài phán trưởng kia bay ra ngoài không gian.

Đây là chấn động thị giác thuần túy nhất, phá vỡ tất cả hiểu biết.

Họ không biết là, lần này sở dĩ Khánh Trần trở về, chính là vì biết được Cơ Giới thần giáo đã điều động cao thủ đến thành phố số 10.

Ảnh tử tiên sinh nói cho hắn biết, người tới là một vị tài phán trưởng cấp B, với loại cao thủ này Hội Phụ Huynh không thể dùng số lượng đối kháng, nhất định phải có cao thủ giải quyết hắn.

Bằng không, căn cơ của La Vạn Nhai ở thành phố số 10 còn thấp, căn bản không có khả năng trốn khỏi sự truy sát của đối phương.

Trước khi rời đi, Khánh Trần nhất định phải thanh trừ hết những tai hoạ ngầm mà Hội Phụ Huynh có thể phải đối mặt, về phần những chuyện khác chỉ là thuận tay làm.

Mà sở dĩ hắn dám trở về là vì Ương Ương.

Giống như lúc trước trên đường chạy đến khu cấm kỵ số 002, hắn cùng lão gia tử Lý Tu Duệ gặp phải hai cỗ máy chiến tranh kia, sức mạnh cơ khí ở trước mặt Dị năng giả trọng lực yếu ớt cứ như là một trang giấy.

Nếu như là cao thủ cấp B chân chính, vậy lực trường sinh mệnh của đối phương sẽ mạnh đến mức Ương Ương không có cách nào gây ảnh hưởng đến nó, giữa năng lực và năng lực sẽ sinh ra bài xích.

Nhưng cao thủ máy móc sản xuất bằng dây chuyền, gặp phải Dị năng giả trọng lực như là gặp thiên địch của mình.

Trước mặt Dị năng giả trọng lực, họ cũng chỉ là một đống kim loại mấy trăm kg mà thôi.

Nếu là lúc trước Khánh Trần sẽ không để Ương Ương xuất thủ, nhưng việc Hội Phụ Huynh đang làm bây giờ cũng có một chút trùng hợp với mục tiêu của Ương Ương, cho nên nàng cũng nên ra tay.

Chỉ thấy Vị tài phán trưởng kia kêu gào bay giữa bầu trời đêm, nhưng hắn cũng không hoàn toàn chờ chết.

Quần áo phía sau lưng hắn bỗng nhiên rách toạc, đằng sau rõ ràng xuất hiện tám cái máy đẩy tăng áp, ổn định thân hình trên không trung.

Giờ khắc này tài phán trưởng đã biết mình gặp cái gì, hắn hoảng sợ muốn vứt bỏ đội xe dưới mặt đất bay về phương Bắc.

Còn không chờ hắn bay xa, Ương Ương lđã phóng lên tận trời.

Máy đẩy tăng áp có linh hoạt thế nào, cũng không sánh bằng Dị năng giả trọng lực, vương giả chân chính trên bầu trời, chỉ thấy Ương Ương giật từng cái hoả tiễn tăng áp phía sau tài phán trưởng ném đi.

Ngay sau đó khống chế vị tài phán trưởng này bay về phương xa.

Chỉ để lại đám người Khánh Văn im thin thít trên mặt đất.

Bịch một tiếng, một cái máy đẩy tăng áp lẻ loi trơ trọi rơi xuống trên nắp động cơ của họ.

Khánh Văn: "..."

...

Trong ngục giam bí mật tổng bộ Cơ Giới thần giáo.

Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai.

Có người dùng roi ngâm nước muối không ngừng quất vào người phạm nhân, mỗi lần rút roi, liền để lại một rãnh máu thật sâu.

Trong phòng thẩm vấn, mùi máu tanh nồng lặng lẽ phiêu tán.

Một tên Hồng Y chấp sự tự tay cầm roi, nhìn về phía tù phạm bị treo trên thập tự giá, cười lạnh nói:

"Một tháng trước ngươi vẫn là tín đồ thành kính của Cơ Giới thần giá ta, bây giờ phản bội đi Hội Phụ Huynh mới được một tháng đã thành loại xương cứng này sao? Nói, thành viên Hội Phụ Huynh trong thành phố số 18 còn có ai?"