Dương Húc Dương vui vẻ đáp:
“Cảm ơn ông chủ!”
Chờ sau khi Dương Húc Dương rời đi, Khánh Nhất nghiêm túc nói:
“Tiên sinh, Cơ Giới thần giáo xui xẻo tám đời mới đắc tội với ngươi.”
Dương Húc Dương rời khỏi phòng làm việc, trên gương mặt hiện rõ vẻ mừng rỡ.
Khánh Hoa đang xử lý văn kiện nhìn hắn:
“Có chuyện gì vui hả?”
“Khụ khụ, không có, không có gì đâu.”
Trong lòng Dương Húc Dương tự nhủ hiện giờ mình vẫn chưa thăng chức, không nói ra trước thì tốt hơn:
“Hoa ca, Khánh Hoa ngẫm nghĩ, sau đó nói với người ở phía sau:
“Các anh em tổ 2 đi theo Dương thanh tra.”
Dương Húc Dương nhăn nhó nói:
“Hả? Dương thanh tra gì chứ? Hoa ca đừng nói linh tinh.”
Khánh Hoa chỉ vào văn phòng:
“Đừng giả vờ nữa, ông chủ đã gửi tin tức bảo ta viết báo cáo việc thăng chức cho ngươi rồi. Làm tốt việc ông chủ sai bảo đi, đừng để có điều gì sơ suất.”
“Ôi! Được rồi!”
Dương Húc Dương mặt mày hớn hở dẫn theo hơn chục thành viên tổ 2 đi xuống.
Sau khi đi xuống dưới nhà, hắn nhìn tên Hồng y chấp sự kia:
“Hồng y giáo chủ ở thành phố số 10 của các ngươi đâu rồi hả? Bảo hắn tới phòng tình báo số 1, chỉ phái một tên Hồng y chấp sự tới đây là có ý gì?”
Tên Hồng y chấp sự kia nghẹn lời, mặt đỏ bừng:
“Hồng y giáo chủ của chúng ta bị Hội Phụ Huynh bắt đi rồi!”
Dương Húc Dương ngẩn người, ấy chết, hắn cũng không ngờ tên Hồng y giáo chủ bị Hội Phụ Huynh bắt đi là từ phía bên này đi tới đó.
Trong lòng hắn đã có quyết định, không kìm được nói với Hồng y chấp sự:
“Cơ Giới thần giáo các ngươi không tự xử lý chuyện của mình được hả? Chẳng lẽ một tổ chức nhỏ như Hội Phụ Huynh mà các ngươi cũng không xử lý được? Chúng ta xử lý cũng được thôi, nhưng kinh phí công tác của chúng ta có hạn, còn có rất nhiều vụ án trước đây phải xử lý nữa.”
Sắc mặt Hồng y chấp sự biến đổi.
Vốn hắn cũng chỉ tới đây thử một lần mà thôi, cho dù tổ chức tình báo PCA không quan tâm tới chuyện này thì bọn hắn cũng muốn nhét Hội Phụ Huynh vào sổ đen.
Bị đám Diêm Vương sống này chú ý tới chẳng phải chuyện tốt lành gì cả.
Nhưng hắn không ngờ rằng mọi chuyện thuận lợi tới mức vậy.
Dương Húc Dương nói kinh phí công tác có hạn chính là mở miệng đòi tiền đó.
Với tình hình ở Liên Bang trong mấy năm gần đây, nếu như cục tình báo PCA dễ dàng nhận lời xử lý Hội Phụ Huynh giúp bọn hắn thì bọn hắn sẽ cảm thấy chuyện này có vấn đề.
Nhưng đối phương tìm mình đòi tiền trà nước, vậy khả năng cao là chuyện này sẽ thành công!
Chỉ cần đối phương đồng ý lên tiếng, Cơ Giới thần giáo bọn hắn nhiều tín đồ như vậy, chẳng lẽ lại thiếu tiền hay sao?
Hồng y chấp sự khách khí nói:
“Về phương diện phí công tác thì Cơ Giới thần giáo chúng ta nguyện ý bỏ chút sức mọn…”
“Sức mọn thì không được đâu.”
Dương Húc Dương từ tốn đáp.
Trong lòng Hồng y chấp sự tự nhủ mình chỉ đang khiêm tốn một chút thôi mà, hắn cắn răng nói:
“Cơ Giới thần giáo chúng ta nguyện bỏ ra một khoản tiền lớn…”
“Được.”
Dương Húc Dương tùy tiện nói:
“Ngươi tập trung cốt cán của Cơ Giới thần giáo tới, mở một cuộc họp, mang toàn bộ tài liệu về Hội Phụ Huynh mà các ngươi có tới đây, chúng ta sẽ tìm hiểu thông tin.”
Hồng y chấp sự cảm thấy khá kỳ lạ, nhưng “phí công tác” đã xóa bỏ tất cả nghi ngờ của hắn.
Dù sao đám Diêm Vương sống này chỉ muốn kiếm chút tiền ăn tết mà thôi, chuyện này có lỗi gì đâu?
Lúc này Hồng y chấp sự gọi điện thoại cho vài cốt cán của Cơ Giới thần giáo tới, còn xách một chiếc va li xách tay nhỏ đến.
Tổng cộng có 13 người đến, Hồng y chấp sự tươi cười, mở chiếc vali xách tay kia ra:
“Đây là kinh phí Cơ Giới thần giáo kiếm cho phòng tình báo số 1.”
Bên trong chiếc vali kia chính là từng thỏi từng thỏi vàng nặng 1kg xếp chồng lên nhau.
Dương Húc Dương gật đầu:
“Được rồi.”
Hắn quay đầu lại nói với nhân viên tình báo tổ bảy:
“Đưa toàn bộ người của Cơ Giới thần giáo tới ngục giam bí mật đi.”
Hồng y chấp sự ngẩn ra, nhưng ở trong địa bàn của PCA thì hắn không dám phản kháng lại, chỉ hỏi với thái độ khó tin:
“Sếp đang làm gì vậy hả?”
Dương Húc Dương nghiêm túc nói:
“Chẳng phải sự an toàn của các ngươi bị uy hiếp sao, cục tình báo PCA có nghĩa vụ bảo vệ các ngươi. Yên tâm đi, các ngươi ở đó tuyệt đối không bị sao đâu, chờ sau khi Hội Phụ Huynh bị tiêu diệt, phía bên này sẽ thả các ngươi ra ngoài.”
Hồng y chấp sự:
“???”
Trước đây bọn hắn nghe đồn phòng tình báo số 1 vô cùng hiểm độc, không ngờ rằng lại ác tới mức vậy, vừa cầm tiền lại vừa bắt người?!
Dương Húc Dương thầm nghĩ, chỉ bắt một tên sao xứng đáng với báo cáo thăng chức của ông chủ chứ?
Từ xưa tới giờ, Diêm Vương sống thuộc phòng tình báo số 1 bắt người đều bắt nguyên nhóm.
Điều khó tin nhất của hành động lần này chính là Cơ Giới thần giáo không chỉ tự đưa mình tới cửa mà còn mang vàng thỏi theo.