Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1170: Không Còn Chút Nhân Tính?




Mọi người thường nói, nếu muốn tìm đường ở thành phố số 5 thì tốt nhất đừng tin vào bản đồ, vì chỉ khi đích thân đặt chân đến đây, ngươi mới nhận ra một vấn đề, rất có thể địa điểm mà trên bản đồ chỉ xa tít tắp lại ở ngay trên tòa nhà đối điện tầng thượng tòa nhà mà ngươi đang sống, ngươi chỉ cần bước vài bước qua chiếc cầu nối hai tòa nhà là có thể đến nơi thôi.

Trang viên Ngân Hạnh không nằm trong trung tâm thành phố mà ở sườn một ngọn núi.

Nếu đứng từ trong thành phố để ngắm nhìn nó thì ngươi sẽ nghĩ nó là một tòa nhà trên không, chứ không phải trên sườn núi nữa.

Trong căn phòng nào đó, mười ba người đại diện cho mười ba phe phái lớn trong Khánh đang ngồi im tại chỗ, không ai biết họ đang nghĩ gì.

Lúc này, Ám Ảnh Chi Môn bỗng xuất hiện trong phòng.

Ngay khi cánh cửa cúa nó mở ra, căn phòng đang sáng rực rỡ bỗng tối sầm lại.

Thủ lĩnh ảnh tử bước ra khỏi cửa, sau đó nhàn nhã ngồi lên chiếc ghế ở chính giữa:

"Gia chủ đâu? Hắn không định đến chủ trì hội nghị hôm nay sao, ngày nào cũng tu luyện, hắn muốn trường sinh sao? Thiên phú của hắn có ra gì đâu mà đòi trường sinh."

Có vẻ những người đang ngồi đây đã sớm quen với cuộc họp tối om như thế này nên chẳng có ai phàn nàn gì cả.

Chỉ là ngay khi đèn tắt, bầu không khí lập tức thay đổi.

Một người bình tĩnh nói:

"Nếu xét theo địa vị gia tộc, một kẻ làm thủ lĩnh ảnh tử như ngươi sao có thể nói những lời bất kính như thế với gia chủ, còn nếu xét theo bối phận, kẻ làm con như ngươi cũng không được phép nói những lời như vậy về cha mình."

Thủ lĩnh ảnh tử vui vẻ nói:

"Nếu ngươi muốn dùng lí do này để công kích ta thì không cần nói nữa. Nói chuyện chính đi, lần này 13 vị gọi ta đến đây là muốn thương thảo về vấn đề gì."

Người đàn ông trung niên ngồi bên phải hắn nói:

"Tại sao ngươi lại tốn công tốn sức để đón Khánh Mục về, chẳng qua hắn chỉ là một người thực vật thôi, có đón được hắn về cũng chẳng để làm gì, nếu để hắn ở phương bắc thì có lẽ còn chút tác dụng khích lệ tinh thần mọi người, chẳng lẽ ngươi không biết chiến tranh liên bang chuẩn bị tiếp tục nổ ra sao, một kẻ làm thủ lĩnh ảnh tử như ngươi còn không biết làm gì có lợi nhất cho gia tộc sao."

Thủ lĩnh ảnh tử cười nói:

"Chẳng lẽ các ngươi không còn chút nhân tính nào sao? Bao năm qua, Khánh Mục đã hi sinh cho gia tộc nhiều như vậy, bây giờ hắn sắp chết rồi, chẳng lẽ các ngươi muốn nhìn hắn chết ở nơi đất khách quê người sao."

"Vậy tại sao trước đây ngươi không đón hắn, bây giờ lại nhất quyết đón hắn về bằng được?"

Có người nói:

"Ta nghi ngờ ngươi đang lợi dụng khu 1 và giao dịch của Khánh Mục để công kích các thành viên trong gia tộc. Dạo gần đây khu 1 đã bắt hơn mười nhân vật quan trọng của Khánh thị, tại sao đến bây giờ họ vẫn chưa thả người?"

Thủ lĩnh ảnh tử chậm rãi nói:

"Vì mười người này chẳng cống hiến chút gì cho gia tộc mà chỉ mang tiền vào túi một số người thôi. Ta biết mọi người đều muốn giành lợi ích về mình, thậm chí ta còn biết có người định nâng một tên võ si lên làm thủ lĩnh ảnh tử để tiện khống chế. Có lẽ đây chính là bệnh chung của tất cả các gia tộc đi. Nhưng các ngươi nên nhớ, gia tộc còn thì các ngươi mới còn."

Bầu không khí trong phòng lập tức trở nên nghiêm trọng, mọi người đều không dám nói gì.

Thủ lĩnh ảnh tử cười híp mắt nói:

"Không cần khẩn trương, ta biết những người ngồi đây đều tham gia ít nhiều vào cuộc chiến tranh giành thủ lĩnh ảnh tử, nhưng không sao, từ trước đến nay, mọi người đều được tự do chọn ứng cử viên mà. Ta chỉ muốn nhắc nhở mọi người một câu, tuy tập đoàn đã tồn tại hàng trăm năm nhưng không có nghĩa là nó sẽ không sụp đổ, ta hi vọng mọi người sẽ không vì lợi ích trước mắt mà đưa ra quyết định sai lầm cho tương lai."

Một người phụ nữ trung niên ngồi cuối bàn nói:

"Vậy tại sao người lại thông qua khu 1 để giúp Khánh Nhất? Ngươi cũng biết Khánh Nhất còn quá nhỏ, nếu hắn trở thành thủ lĩnh ảnh tử thì hợp lí sao? Hoặc chuyện này còn bí mật gì đó mà ngươi cố ý không nói cho chúng ta biết?"

Cha của Khánh Nhất đột nhiên mở miệng:

"Ngươi thì biết cái gì, sao con ta không thể trở thành thủ lĩnh ảnh tử được? Thế nào, không thấy ta ra tay giúp hắn nên các ngươi nghĩ hắn yếu sao, có các ngươi giúp mà sao mấy người được chọn khác vẫn chẳng làm được gì thế, ta đã sớm nói với Khánh Nhất rồi, nếu hắn không thích làm thủ lĩnh ảnh tử thì cứ chạy về thành phố số 5, ta sẽ bảo vệ hắn. Đừng để ta phát hiện người nào dùng thủ đoạn bỉ ổi lên người con ta, nếu nó chết, ta sẽ đi hỏi tội từng người ngồi đây đấy."

Bầu không khí trong phòng họp lập tức trở nên lúng túng.