Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1134: Ba Mươi Mốt Con Slime




Tại lầu ba trung tâm hội nghị, lúc này Trịnh Viễn Đông đang yên lặng nhìn đám Spider Man, Deadpool, Pikachu, Slime đi tới đi lui dưới lầu.

Còn có Bọ Cạp Tinh và Tê Tê...trong phim hoạt hình anh em Hồ Lô.

"Tư duy của người du hành đúng là vươn tầm vũ trụ.”

Lộ Viễn đứng bên nói.

Trịnh Viễn Đông hỏi:

"Có phát hiện Khánh Trần không?"

"Không có."

Lộ Viễn lắc đầu:

"Tên nhóc này biến mất, Nghê Nhị Cẩu canh giữ ở cửa ra vào tàu điện cũng không gặp được hắn, đứng trên đài cũng không có một ai."

Trịnh Viễn Đông dặn dò:

"Đứng ở cửa ra ga tàu cũng không bảo đảm lắm, lần họp sau, trực tiếp phái xe đến nhà hắn đón hắn."

"Ông chủ, ngươi nghĩ hắn sẽ đi đâu?"

Lộ Viễn có chút buồn bực:

"Hắn không trực tiếp tới trung tâm hội nghị, còn có thể làm gì?"

"Không biết.”

Trịnh Viễn Đông lắc đầu:

"Người bình thường không đoán được suy nghĩ của hắn."

"Nhưng ít ra thằng nhóc kia vẫn có giới hạn, ít nhiều gì cũng xem như là người tốt? Chúng ta có cần đề phòng hắn như thế không? Hắn chỉ có một mình. “

Lộ Viễn nghi hoặc.

"Ngươi xem phân bộ Future, Jindai, Kashima ở Châu Âu hiện giờ rối ren cỡ nào, liền biết có cần thiết hay không.”

Trịnh Viễn Đông quay người đi ra phía ngoài:

"Chú ý tin tức, bây giờ chỗ nào ở Trịnh thành có người du hành xảy ra chuyện, liền đi tới đó tìm hắn, nhất định không sai."

"...Được."

"Đúng rồi, những người khác của Bạch Trú đâu?”

Trịnh Viễn Đông hỏi.

"Ta xem đăng ký ở khách sạn, bọn hắn tổng cộng bốn người ký vào biên bản tham dự, Khánh Trần, Lưu Đức Trụ, Nam Canh Thần, La Vạn Nhai, trong đó ba người sau đã vào ở khách sạn.”

Lộ Viễn nói:

"Chỉ là không biết sau khi họ rời khỏi khách sạn thì đi đâu."

"Không phải nói họ giả dạng thành Slime sao?”

Trịnh Viễn Đông hỏi.

"Ông chủ, hiện tại bên trong trung tâm hội nghị có ba mươi mốt con Slime, không có cách nào phân biệt con nào là họ.”

Lộ Viễn vô tội nói.

Trịnh Viễn Đông gật gật đầu:

"Hai người này không quan trọng lắm, ngươi để ý kỹ La Vạn Nhai kia cho ta, đừng để hắn lôi kéo người trong trung tâm hội nghị...Trong Bạch Trú này, tại sao loại người gì cũng có nhỉ."

Lúc này, trong sảnh trung tâm hội nghị bắt đầu chuẩn bị trà chiều cho tất cả mọi người.

Ở ven sảnh bày mấy cái bàn thật dài, trên mặt bàn để các loại điểm tâm tinh xảo đẹp đẽ, cà phê, nước trái cây.

Các thành viên Ma Trận đứng cạnh bàn, cũng không ăn chỉ bắt chuyện với những người khác.

Một thành viên Ma Trận nhỏ giọng nói:

"Học trưởng, ngươi có cảm giác được hai con Slime cách chỗ mình không xa kia hình như vẫn đang theo dõi chúng ta không?"

Thành viên Ma Trận đối diện hắn sửng sốt, quay đầu nhìn về phía hai con Slime.

Nhưng khi hắn quay đầu qua, lại phát hiện Slime cũng không nhìn về hướng này.

"Có gì đâu, không phải chúng đang ngắm gái sao?”

Thành viên Ma Trận nghi ngờ nói.

"Không, ta cảm giác được hai người họ đang nhìn chúng ta, hai con Slime này vẫn theo dõi chúng ta, bên kia còn có một con khủng long nhỏ màu xanh lục đang nhìn họ."

"Nói cái gì tùm lum vậy..."

"Nhưng hội nghị liên hiệp lần này, Ma Trận và Hồng Diệp hẳn là chói mắt nhất, bị người ta nhìn lén cũng bình thường.”

Một nữ sinh vừa cười vừa nói.

Lời này lại không sai, hai ngày này bị chú ý nhiều nhất chính là Ma Trận và Hồng Diệp, họ hưởng thụ ánh mắt của những người du hành khác, ngẩng đầu ưỡn ngực bảo trì dáng vẻ của mình thật tốt.

Nhưng vào lúc này, một tên thành viên Ma Trận hơi nghi hoặc:

"Ta cũng cảm thấy hai con Slime kia dường như đang ngó chừng chúng ta."

Một thành viên Ma Trận khác thoải mái cười nói:

"Không sao, ta tới chào hỏi bọn hắn là biết có chuyện gì ngay."

Nói xong, hắn sải bước đi về hướng hai con Slime kia.

Hai con Slime ngồi chồm hổm trên mặt đất, Lưu Đức Trụ nhỏ giọng nói:

"Ngươi có thể làm việc đáng tin hơn được không?"

"Ta làm sao mà không đáng tin?”

Nam Canh Thần không vui.

"Lúc ta nói muốn đổi bộ đồ Slime này, ngươi nói ngươi có chuẩn bị phương án thay thế, kết quả phương án dự phòng của ngươi chính là đóng vai anh em Hồ Lô?”

Lưu Đức Trụ nói.

"Thì làm sao, quần áo anh em Hồ Lô không có giảm giá đâu, ta mua tốn mớ tiền đó. “

Nam Canh Thần trả lời.

"Nhưng quần áo anh em Hồ Lô nó không che mặt.”

Lưu Đức Trụ đau khổ nói:

"Còn có, sao ngươi lại nói việc giả mạo Hồ Tiểu Ngưu và Trương Thiên Chân cho họ?!"

"Tiêu chuẩn làm người của ta là lấy thành thật làm gốc, ngươi thì biết cái gì.”

Nam Canh Thần nói.

"Vậy làm sao bây giờ, thương lượng trước đi, nếu có người hỏi thân phận chúng ta thì chúng ta chế như thế nào? Hay ta giả mạo người của Côn Luân? Hoặc là người Cửu Châu cũng được."

Nam Canh Thần nghĩ nghĩ rồi nói:

"Làm vậy bị người ta phát hiện không phải sẽ rất xấu hổ sao, ta có cách."

"Đừng nói nữa, Ma Trận có người rời khỏi đội ngũ, khả năng hắn chính là người ông chủ muốn tìm...Ặc, là tới tìm chúng ta.”