Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1133: Đã Nhận




Sợ là rất nhiều người cũng cảm thấy, người tài giỏi như Khánh Nguyên hẳn là nhân vật chính trong đám người du hành.

Ít ra thì những người trong công xã Long Hồ cũng nghĩ như vậy.

Trên thực tế, bên trong đội ngũ du hành có rất nhiều người cầm kịch bản nhân vật chính, ví dụ như Hà Kim Thu, Ương Ương, Trịnh Viễn Đông, Huyễn Vũ...Họ đều giống như người được ông trời lựa chọn.

Ngay cả Nam Canh Thần, những việc hắn gặp phải sau khi xuyên không, thật giống như đời trước từng cứu vớt Địa Cầu.

Nhưng Khánh Trần cảm thấy, đây cũng là chỗ thú vị của việc có một lượng lớn người xuyên qua.

Nói lại, khi hắn biết Khánh Nguyên đang ngụy trang trốn trong trung tâm hội nghị, hắn an tâm.

Nếu không ngộ nhỡ hai Khánh Nguyên bất ngờ chạm mặt, chẳng phải là vô cùng khó xử.

Khánh Trần để Lý Dịch đi đón người, bản thân thì chờ sau khi hắn rời đi, nhắn tin cho ba người Lưu Đức Trụ, Nam Canh Thần, La Vạn Nhai:

"Tập trung quan sát người của Ma Trận, cùng tất cả người mặc đồng phục Ma Trận. Nếu như trong Ma Trận có người lén rời đi, thì các ngươi theo sau, nghĩ cách biết số phòng của hắn. Ta cần tin tức của người này. Mặt khác, nếu có người của Hồng Diệp, Ma Trận, Bào Ca, Hồng Tán Tán, Tam Giang rời khỏi trung tâm hội nghị, cũng báo cáo với ta."

Lưu Đức Trụ:

"Đã nhận."

Nam Canh Thần:

“Đã nhận."

La Vạn Nhai:

“Đã nhận."

Theo Khánh Trần tính toán, mặc dù Khánh Nguyên có thể trà trộn vào trong đội ngũ Ma Trận, nhưng cũng sẽ có lúc phải rời đi, nếu không đợi hắn đi theo Ma Trận về phòng khách sạn sẽ lộ tẩy ngay.

Cho nên, bất kể là ai nửa đường rời khỏi đội ngũ, cũng có thể là Khánh Nguyên.

Lúc này, Lý Dịch mang theo hai mươi mốt người đến trước mặt Khánh Trần:

"Nhị lão bản, đây là người du hành phân tán tại các thành thị của tổ chức chúng ta, có chiến sĩ biến đổi gen, cũng có người bình thường. Vốn là còn năm thành viên có tay chân máy muốn tới, nhưng tay chân giả của họ đều không có điện, cho nên chỉ có thể ở trong nhà, đợi vài ngày sau xuyên không."

Sau khi xuyên qua thời gian, trở về thời gian siêu trường lại mang đến một việc tai hại khiến người ta không tưởng tượng nổi...

Thế giới ngoài không có Vân Lưu Tháp hình cây nấm lớn kia mà tất cả tay chân giả máy móc của thế giới trong lại đều dùng kỹ thuật sạc điện không giây đặc biệt.

Mà thân thể máy móc của mọi người ở thế giới trong luôn ở trong trạng thái nạp điện, sau khi trở lại thế giới ngoài, rốt cuộc đợi đến lúc hết điện mới nhớ tới vấn đề này.

Trước đó, thân thể máy móc của Giang Tuyết chỉ sử dụng cường độ cao vẻn vẹn có một lần đã gặp phải phiền phức hết điện, vẫn là Tiểu Đồng Vân nghĩ cách đổi một cánh tay người máy quân sự cho nàng, mới tránh được việc về sau lại xuất hiện loại tình huống lúng túng này.

Nhưng mà, người du hành khác thì không được may mắn như Giang Tuyết...

Đại bộ phận người du hành có thân thể máy móc đều dùng cấp bậc giống loại Giang Tuyết dùng ban đầu.

Rất nhiều người du hành vừa trở về bảy ngày liền thành tàn phế.

Có người cánh tay máy hết điện.

Có người chân máy sập nguồn.

Lại có người du hành toàn thân trên dưới đều là máy móc cải tạo, hiện tại đang nằm trên giường như bị liệt nửa người, nếu không quay lại thế giới trong sợ là sẽ xảy ra chuyện.

Sáng hôm nay còn có truyền thông đưa tin, có vài người du hành đã cải tiến chân máy móc được người ta đẩy xe lăn đưa tới...

Quá mạnh rồi.

Cho đến bây giờ, chỉ có một số ít tổ chức chế tạo ra thiết bị nạp điện cỡ nhỏ cho các bộ phận máy, đại đa số người du hành đều không có.

Cái món đồ chơi này kỹ thuật kỳ thật cũng không khó, nhưng mấu chốt ở chỗ không có khả năng hoàn thành sản xuất hàng loạt trong một tháng liền.

Đối với một số thương gia mà nói, còn cần cân nhắc đến vấn đề lợi ích khi sản xuất hàng loạt thiết bị sạc điện không dây của thế giới trong.

Phải biết, người du hành tổng cộng mới có ba năm vạn người, trong đó nhiều nhất là một phần năm thân thể có trang bị máy móc.

Nếu bán thiết bị nạp điện quá đắt thì rất nhiều người du hành mua không nổi, quá rẻ thì không đủ bù vào chi phí.

Cho nên việc này liền rất lúng túng, người du hành đành phải từ từ suy nghĩ biện pháp, tích lũy tiền bạc đổi máy móc trên thân thể thành loại cao cấp.

Dù như thế, cũng vẫn tồn tại một vấn đề, ngộ nhỡ lần nào đó thời gian trở về là một năm, dù cơ quan máy cao cấp có thể chống đỡ một tháng, nhưng mười một tháng còn lại cũng phải chịu cảnh co quắp.

Hoặc là lần nào đó sau khi trở về không còn xuyên không nữa, một số người du hành lại không mua nổi thiết bị nạp điện cao cấp, vậy thì chẳng khác gì bị liệt nửa người...

Khánh Trần đánh giá người du hành trước mặt, tính cả Lý Dịch là vừa đủ hai mươi hai người.

Số người này, đủ cho hắn làm một số chuyện.

Dùng người của người khác làm chuyện của mình thì có sao không? Không sao cả.

Lúc này, La Vạn Nhai nhắn tin:

“Tổ chức Tam Giang Khẩu ở Võ thành lái xe rời trung tâm hội nghị."