Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 107: Chắc Sẽ Rúng Động




Lúc này, Lâm Tiểu Tiếu lại từ trong túi quần móc ra hai thiết bị màu đen mỏng mỏng, to khoảng nửa bàn tay, giống như là điện thoại phiên bản thu nhỏ.

Hắn nhét vào trong tay Khánh Trần, Khánh Trần khó hiểu, hỏi:

"Đây là cái gì?"

"Một cho ngươi, một cho Lưu Đức Trụ. Thứ đồ chơi này là trạm truyền tin giả, có thể làm ra một kênh thông tin độc lập, kênh dự đoán thông tin, cân đối, kiểm tra, dịch mã, phản hồi CSI, tạo mã hóa, điều chế, kênh mã hóa năng lực. Có điều công năng sử dụng rất đơn nhất, chỉ có thể gửi văn bản qua lại, thế giới bên trong thường chỉ có gián điệp mới dùng để tránh bị người từ trạm dữ liệu lấy ra tin tức. "

Lâm Tiểu Tiếu trả lời.

Diệp Vãn nói bổ sung:

"Nhưng ngươi cần thiết phải chú ý, cái này dùng công nghệ sạc điện không dây của thế giới trong, ngươi ở thế giới ngoài không có cách nào sạc điện cho nó. Mỗi lần xuyên không nhớ mang nó về, cái của Lưu Đức Trụ cũng giống vậy."

"Làm sao ngươi biết ta cần cần cái này?"

Khánh Trần hỏi Lâm Tiểu Tiếu.

"Không phải ta đưa cho ngươi, là ông chủ bảo ta đưa cho ngươi. "

Lâm Tiểu Tiếu nhún vai:

"Ông chủ nói, làm sư phụ dù sao cũng phải có một số việc nên cân nhắc trước cho học sinh. Đồ chơi này có thể giúp ngươi che giấu tung tích tại thế giới ngoài, dựa vào tính cách của ngươi, chắc chắn cần. Nhưng ông chủ cũng nói, cái đồ chơi này đổi lấy một lần cơ hội giao dịch cuối cùng của ngươi, sau đó lại muốn để ông chủ giúp ngươi thì lấy đồ ở thế giới ngoài đến đổi. Về phần đồ gì có giá trị ở thế giới bên ngoài, tự ngươi cân nhắc."

Giao dịch, giống như là Lý Thúc Đồng với tư cách là sư phụ cùng chơi với học sinh một trò chơi nhỏ.

Hắn biết Khánh Trần có lòng tự trọng cao, không muốn trở thành kẻ không có lòng tự tôn, mà hắn cũng cam tâm tình nguyện bảo vệ loại tự tôn này.

Khánh Trần nhìn thiết bị truyền tin trong tay một chút, sau đó quay đầu hỏi:

"Dựa vào tính cách của ta khẳng định cần. . . Tính cách ta thế nào?"

Diệp Vãn một bên đột nhiên nói:

"Có thể là ông chủ cảm thấy ngươi tương đối nham hiểm.”

Khánh Trần:

". . ."

Sau một hồi im lặng, Khánh Trần nhìn thì chỉ còn lại 1 phút đếm ngược:

"Xem ra hắn sẽ không tự mình tiêm, động thủ đi."

Trong khi nói chuyện, Lưu Đức Trụ mồ hôi đầm đìa gần như mệt lả đi, trơ mắt nhìn cánh cổng chợp kim lần nữa mở ra.

Sau đó Diệp Vãn và Lâm Tiểu Tiếu cùng xông vào.

"Đừng, đừng! Có việc cũng phải thương lượng đã!"

Lưu Đức Trụ gào lên.

Ngay sau đo, Diệp Vãn gắt gao đè hắn lên giường, mà Lâm Tiểu Tiếu thì cầm lấy ống tiêm, hung hăng đâm vào trên mông của hắn.

“Đậu má!”

Thân thể Lưu Đức Trụ nằm ở trên giường, một chút liền thẳng băng!

Không chỉ có như thế, thừa dịp lúc hắn há mồm kêu rên, Diệp Vãn lại trực tiếp nhét thiết bị truyền tin vào trong miệng hắn. . .

Thời gian đếm ngược 00:00:00.

Lưu Đức Trụ thậm chí còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm ở thế giới trong, tất cả người du hành thời gian chìm vào bóng tối.

Đau đớn sẽ không bị bóng tối nuốt chửng, nó sẽ luôn đi theo Lưu Đức Trụ trở lại thế giới ngoài.

Khánh Trần tin tưởng, lời nói sau khi đối phương trở về tuyệt đối có thể làm cho toàn bộ hàng xóm trong khu nhà đều giật mình tỉnh giấc.

Đêm nay đối với đám paparazzi của Lạc Thành mà nói, nhất định là một đêm không ngủ.

...

“Hắn ta không cục mịch và lỗ mãng như những người ở thế giới trong”

tiếng Nhật

“Không biết hắn có thô lỗ, dã man giống những người ở thế giới trong hay không?”

Đây là lần thứ hai Jindai Sorane dùng tiếng Nhật để nói chuyện.

Khánh Trần sau khi trở lại thế giới ngoài thì đã phiên dịch ra được như vậy.

Nói thật, hắn cũng không hiểu được mục đích của cô gái này là gì.

“Cần phải học tốt một chút tiếng Nhật mới được”.

Khánh Trần thở dài.

Đối phương luôn nói mấy câu vặt vãnh này ngay dưới mí mắt mình, vậy mà đến tận khi trở lại thế giới ngoài mình mới hiểu được ý tứ của đối phương. Điều này khiến khánh Trần cảm thấy bản thân đang ở thế bị động.

Theo như tin tức trước mắt, dường như chỉ có người Nhật Bản và Hàn Quốc là xuyên đến liên bang của hắn.

Những người ngoại quốc khác đều đã xuyên đến thế giới bên kia bờ đại dương.

Mọi người bị ngăn cách bởi Biển Cấm, nên cũng không thể có tàu thuyền qua lại.

Hiện tại, vẫn chưa xuất hiên trường hợp người ngoại quốc nào xuyên qua lãnh thổ trung Quốc. Theo như các phương tiện truyền thông, có không ít người ngoại quốc muốn về nước và có thể họ còn vượt qua “Open Beta”.

Khánh Trần tìm kiếm những tin tức liên quan đến Jindai Sorane, tạm thời vẫn chưa có người ở thế giới ngoài phát hiện nàng là người du hành thời gian.

Điều này có chút khó hiểu, cô gái Nhật Bản ấy là một minh tinh, cho dù là một minh tinh nhỏ thì vẫn là minh tinh.

Làm sao lại không có ai biết đến nàng?