Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1018: Biết Ơn 1




Mãi đến khi nhìn thấy bãi chiến trường trước mặt, Tôn Sở Từ mới có vài manh mối về thân phận thật sự của Khánh Trần. Hắn biết không phải nhân vật nào trong thành phố số 10 này cũng có quyền chỉ huy cuộc chiến quy mô lớn như này.

Thành phố số 10 đâu phải một thành phố bình thường, nó là thủ đô của cả liên bang.

Tôn Sở Từ không nghĩ thêm về vấn đề này nữa mà quay sang nói với Đoàn Tử:

"Mau lái xe của chúng ta đến, tất cả. Một chiếc không đủ chở chỗ vũ khi này đâu."

Sau khi nhìn thấy số vũ khí ở đây, Đoàn Tử không những không sợ hãi mà còn cảm thấy rất vui vẻ.

Một người khác thì thầm với Tôn Sở Từ:

"Nếu ôm được cái đùi này thì không biết sau này chúng ta có thể trở thành một tổ chức như Bạch Trú không?"

Tôn Sở Từ ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:

"Tuy hơi khó, nhưng dù sao cũng phải thử thì mới biết."

Trong một câu lạc bộ tư nhân nào đó ở khu thứ hai, Diêm Xuân Mễ đang ngồi trên ghế dài, cầm 1 ly cocktail "Địa Ngục Liệp Khuyển" màu đỏ tươi như máu.

Nàng nói:

"Ngươi nghe nói đến trận đấu trên đường Phấn Đấu hôm nay không?"

Một người đàn ông trẻ tuổi ngồi trên hàng ghế phía sau nàng cười nói:

"Sao ta có thể không biết gì được, không ngờ ông chủ của chúng ta lại lợi hại như vậy. Rõ ràng hắn chỉ mới đến thành phố số 10 mấy ngày mà mối quan hệ đồng minh của Jindai và Kashima đã tan thành mây khói. Không những thế, hắn còn đón được cả Khánh Chu về nhà."

Diêm Xuân Mễ bình tĩnh nói:

"Người mà ông chủ muốn đổi hôm nay không phải Khánh Chu, theo những gì ta biết, trong khi ông chủ công khai giao dịch, một Diêu Chuẩn dưới chướng thủ lĩnh ảnh tử trước kia là Khánh Chuẩn đã đi đổi Jindai Yasushi, xem ra ông chủ định mang Jindai Yasushi đi đổi Khánh Mục về nhà."

Người đàn ông đang ngồi sau lưng nàng lập tức sửng sốt, sau đó dần trở nên kích động.

Diêm Xuân Mễ nói tiếp:

"Đừng vui vội, có lẽ bây giờ ngươi cũng cảm nhận được sự lợi hại của ông chủ rồi. Hơn nữa, ngươi không cảm thấy thủ lĩnh ảnh tử cố ý sắp xếp hắn vào khu 1 để cho hắn cơ hội thực chiến sao. Ta cảm thấy ảnh tử tiên sinh đang muốn bồi dưỡng hắn, nhưng vấn đề chính là ở đây. Rõ ràng chuyện tối nay quan trọng như vậy mà ông chủ lại không nói câu nào với chúng ta, đây chẳng phải là biểu hiện của không tin tưởng à."

Người đàn ông im lặng một lúc:

"Chúng ta nên làm gì bây giờ?"

"Chúng ta nhất định phải khiến ông chủ chú ý đến mình, nếu ông chủ cảm thấy những Diêu Chuẩn như chúng ta có hay không cũng không quan trọng thì có lẽ kết cục của chúng ta sẽ không tốt lành gì đâu.”

Diêm Xuân Mễ nói:

"Lập tức đi theo dõi Khánh Hạnh 24/24 cho ta, nếu chúng ta không thể điều tra ra vật cấm kỵ mà ông chủ muốn là gì, có lẽ ta và ngươi nên chuẩn bị sẵn tinh thần đi."

Hắn nghĩ một lúc rồi nói:

"Nhưng chẳng phải Khánh Hạnh cũng có 12 vị Diêu Chuẩn sao."

Khánh Hạnh cũng là thành viên Mật Điệp ti. Đã thế, chắc chắn dưới chướng Khánh Hạnh cũng có 12 Diêu Chuẩn, nhân viên tình báo dưới chướng hắn cũng là những người được đào tạo bài bản, cực kỳ giỏi điều tra, phản điều tra, ám sát, thẩm thấu, ngụy trang.

Diêm Xuân Mễ lạnh lùng nói:

"Bây giờ là lúc quan tâm hắn có Diêu Chuẩn sao? Nếu ông chủ đã theo phe Khánh Nhất, sớm muộn gì chũng ta cũng phải chạm trán với Diêu Chuẩn của Khánh Hạnh thôi. Cách tốt nhất là chúng ta tìm ra Diêu Chuẩn của Khánh Hạnh trước khi họ tìm ra chúng ta, sau đó giết tất cả."

Người đàn ông trẻ tuổi nói:

"Nhưng chúng ta không có bất kì manh mối gì về Diêu Chuẩn của hắn, không biết chừng bên cạnh ông chủ bây giờ cũng có một tên trong số đó đấy."

"Nếu chúng ta không thể hoàn thành nhiệm vụ khó thì ông chủ còn cần chúng ta làm gì?"

Diêm Xuân Mễ uống một hơi cạn sạch ly rượu trong tay:

"Ít nhất thì chúng ta cũng phải cho hắn biết những Diêu Chuẩn của hắn đều không phải đồ vô dụng. Hơn nữa, người không cần lo những người được chọn khác sẽ sai Diêu Chuẩn của mình đi giết ông chủ, nếu ông chủ có thể đón Khánh Mục về thì chẳng khác nào có được bùa hộ thân. Đến lúc đó, ai dám động đến hắn nhất định sẽ hứng chịu sự trả thù của tất cả nhân viên tình báo Khánh thị."

Thủ lĩnh ảnh tử giao Khánh Trần làm việc này không chỉ để chiếm lấy niềm tin của tất cả những nhân viên tình báo, mà còn để củng cố địa vị của hắn trong gia tộc.

Sau khi biết hắn chính là người sai các thám viên của khu 1 đến khu 3 trắng trợn cướp người, đã có rất nhiều người trong Khánh thị bất mãn với hành động của hắn.

Ngoại trừ họ, những người được chọn khác cũng rất muốn loại trừ một người đã công khai ủng hộ cho Khánh Nhất như hắn.

Nhưng nếu hắn thật sự có thể đón Khánh Mục về, dù những người đó có muốn giết hắn đến mức nào thì cũng phải gác lại ý nghĩ này.

Nếu ra tay giết Khánh Trần thì chắc chắn họ sẽ phải đối mặt với sự trả thủ của cả hệ thống tình báo.