Nhân Danh Bóng Đêm - Đệ Nhất Danh Sách 2 (Bản dịch)

Chương 1009: Giao Dịch 3




Cùng lúc đó, một tên sát thủ tham gia trận chiến trên phố Phong Tình đang ngồi trong ngục giam bí mật đôt nhiên mở mắt.

Hắn cẩn thận tiến lại gần cửa phòng giam của mình, nhẹ nhàng đẩy một nhát, cánh cửa sắt lập tức mở ra.

Đáng lẽ ra cánh cửa này phải bị khóa kín, nhưng không biết ai đó đã mở khóa ra từ bao giờ.

Lúc này, trong ngục giam bí mật không có một bóng người, những người thường hay canh gác ở đây chẳng biết đã đi đâu.

Tên sát thủ đi về phía cửa thang máy, bình tĩnh nhập mật mã, không ngờ một tên sát thủ vừa bị bắt vào đây lại có thể biết mật mã mở thang máy của ngục giam.

Cửa thang máy lập tức mở ra, hắn từ từ bước vào rồi nhấn nút lên tầng ba.

Lúc này, phòng làm việc của tổ 7 vắng lặng không một bóng người, tất cả đèn ở đây cũng đều tắt ngúm.

Sau khi nhập mật khẩu lên cửa phòng làm việc, hắn lập tức đi về phía nhà vệ sinh, tìm tòi một lúc thì tìm ra một cái túi bị giấu phía sau bồn rửa tay, trong túi là một bộ thiết bị nghe trộm tinh vi.

Sau khi bước ra khỏi nhà vệ sinh, tên sát thủ nhanh chóng đi về phía phòng làm việc của thanh tra.

Vừa mở của ra, cảnh tượng hiện ra trước mắt khiến hắn suýt ngã ngửa.

Lúc này, tất cả đèn trong phòng làm việc lập tức sáng lên, ngay trước mặt tên sát thủ là 4 thám viên đang chĩa súng thẳng vào đầu hắn.

Một giây sau, cả bốn người đồng loạt nổ súng về phía tên sát thủ khiến hắn biến thành cái sàng.

Khánh Trần muốn giải quyết tất cả nội gián trước khi diễn ra cuộc giao dịch này.

Hôm qua Khánh Chuẩn nói với hắn, đối phương cần một cơ hội để dụ đám nội gián đó xuất hiện.

Mãi đến tối nay, Khánh Chuẩn mới phát hiện ra manh mối về bọn chúng.

Lý do Khánh Chuẩn không thể tìm ra hai tên nội gián này là vì chúng không phải người của Jindai, Lý thị, Trần thị hay Kashima, mà là người của nhánh thứ nhất trong Khánh thị.

Nếu xét theo nghĩ rộng, cũng không thể nói hai tên thám viên đó là nội gián được, chẳng phải bọn chúng đang phục vụ cho Khánh thị sao, cũng vì lý do này nên lúc trước Khánh Chuẩn mới không tìm ra họ.

Bây giờ, đối với các thám viên của tổ 7 mà nói, nếu ai đó phục vụ cho người khác không phải thanh tra thì chắc chắn đó là nội gián.

…..

10 giờ đêm, trên đường Trường Ninh ở khu thứ năm, một thiếu niên ngậm kẹo que nhàn nhã ngắm nhìn xung quanh.

Hắn vừa đi vừa hào hứng nói vào tai nghe:

"Trưởng quan, thành phố thú vị như vậy, sao ngài không cho chúng ta chuyển đến đây. Ngài điều chúng ta về đây làm cảnh sát bình thường cũng được, chứ đừng bắt ta ở trên hoang dã nữa, ở đó còn chẳng có nổi một nữ binh nào! Nếu không, ngài điều chúng ta đến tiền tuyến đi, chúng ta thà đánh nhau với bộ đội đặc chủng của Jindai và Kashima còn hơn là ở mãi trên hoang dã!"

Thủ lĩnh ảnh tử:

"Xong chuyện này, ta sẽ cho các ngươi nghỉ xả hơi hai tháng….."

Lúc này, một người khác lại nói:

"Trưởng quan, ngài đừng lừa chúng ta nữa. Rõ ràng mấy hôm trước ngài bảo sẽ cho ta nghỉ phép dài hạn, thế mà ta còn chưa nghỉ được 2 ngày đã bị lôi ta đến đây rồi."

Thủ lĩnh ảnh tử nở nụ cười:

"Năng lực càng lớn trách nhiệm càng lớn, những lúc nguy cấp thế này, ta còn dám tin ai ngoài các ngươi? Khánh Dã, ngươi đã đến khu vực chỉ định chưa."

Khánh Dã tùy tiện nói:

"Vẫn chưa, chắc khoảng 13 phút 20 giấy nữa ta mới đến, rõ ràng bây giờ đã đến thời gian đâu…Đúng rồi, trưởng quan, chẳng lẽ lần này ngài định để bọn phế vật ở khu 1 đi giao dịch thật sao, họ làm được không vậy?"

Khánh Dã là một trong những thức tỉnh giả tinh nhuệ nhất dưới chướng thủ lĩnh ảnh tử.

Trong 9 năm nay, hắn đã thực hiện tổng cộng 131 nhiệm vụ bí mật, trong đó không có nhiệm vụ nào thất bại cả.

Trong mắt những người như hắn, kẻ chỉ biết đi bắt người như các thám viên ở khu 1 không khác gì 'phế vật'.

Trong mắt người bình thường, thám viên ở khu 1 được mệnh danh là Diêm Vương Sống, những trong mắt những người như hắn, hành động của họ không khác gì trò trẻ con.

Dù sao thực lực của những thám viên đó cũng không cao, nếu giao nhiệm vụ cấp cao cho những người đó, có lẽ họ khó mà hoàn thành.

Hơn nữa, trong một lần thực hiện nhiệm vụ khoảng nửa năm trước, thanh tra tổ 7 lúc đó còn suýt làm lộ thân phận của hắn.

Tên thanh tra đó cũng đã chết.

Chuyện này càng khiến ấn tượng của Khánh Dã đối với khu 1 trở nên tệ hơn.

Lần này thủ lĩnh ảnh tử cười nói:

"Có lẽ sau lần này khu 1 sẽ thật sự trở thành Diêm Vương Sống đấy."

Khánh Dã sửng sốt, từ trước đến giờ, người hắn sùng bài nhất chính là thủ lĩnh ảnh tử, khi thấy thủ lĩnh ảnh tử khen ngợi người khác, hắn vội nói:

"Có phải ngài đưa tên yêu nghiệt nào đó vào khu 1 rồi?"

"Xem ra từ lúc vào thành phố số 10 đến giờ ngươi chơi rất vui, vui đến mức quên cả việc nghe ngóng tin tức.”