Chịu trách nhiệm chứ, đương nhiên là phải chịu trách nhiệm, chịu một trăm lần trách nhiệm luôn.
Đoàn Sơn Nhu gần như là khiêng Long Cảnh về nhà. Về nhà của cậu.
Cha mẹ đã đi nước ngoài tận hưởng thế giới hai người, hiện giờ đến lượt cậu.
Thế giới hai người của Đoàn Sơn Nhu ngập tràn hương hoa nhài và Long Cảnh đang tỏa hương.
Long Cảnh ngồi sụp xuống sau cánh cửa, cổ cúi gục, mồ hôi nhỏ giọt dưới chân Đoàn Sơn Nhu.
Hơi thở Đoàn Sơn Nhu dồn dập. Cậu cõng Long Cảnh cả đường nên lúc này không còn sức mà kéo hắn nữa. Trong không gian bị bao phủ bởi hương nhài, Đoàn Sơn Nhu phải chống tay lên cửa để bản thân không quỳ xuống trước mặt Long Cảnh.
Alpha thường hứng tình cùng với cảm giác phẫn nộ.
Đoàn Sơn Nhu ngồi xổm xuống, cắn vai Long Cảnh: “Từ nay về sau, không… không được động dục ở bên ngoài. Nghe chưa, nghe rõ chưa hả Long Cảnh?”
Lời lẽ tức giận ẩn giấu sự khẩn khoản. Trên đường đưa Long Cảnh về, cậu biết những alpha đi ngang qua nhìn Long Cảnh với ánh mắt gì.
…
Muốn khiến hắn mang thai.
Muốn hắn nằm phủ phục xuống, nâng lối vào bí ẩn lên, hai tay banh ra để lộ những nếp uốn đỏ thắm, ướt đẫm bên trong.
Muốn hắn chuyển động eo, muốn dùng quy đầu tấn công điểm G khi hắn đang lơ là nhất.
Hắn cường tráng như vậy có lẽ thời gian lên đỉnh sẽ rất dài.
dương v*t của hắn sẽ run run, chảy ra một ít dịch trong suốt, bày tỏ rằng hắn đã chuẩn bị thật tốt cho việc mang thai.
Tuy nhiên những alpha kia chẳng có những suy nghĩ ướt át đến thế mà những ý định này thực ra chính là của Đoàn Sơn Nhu.
Tay Đoàn Sơn Nhu đè lại gáy Long Cảnh, hôn hắn.
Nụ hôn ấy mang ý cảnh cáo, không hề dịu dàng, thậm chí còn có vẻ bạo lực.
Đương nhiên là Long Cảnh không biết hôn. Thậm chí hắn còn chẳng biết mình làm sai điều gì mà bị đè ở đây, bị hôn đến mức không thở nổi.
Cảm giác khó thở khiến Long Cảnh co rúm lại trong bể dục. Đầu óc đau đớn, hắn dựa vào cửa, cố gắng thu mình lại. Hai chân khép chặt vào nhau, che lại sinh thực khí của mình. Lối vào phía sau đã nóng bỏng, ngứa ngáy đến tận tử cung.
Bình thường một mình Long Cảnh có thể đánh ba Đoàn Sơn Nhu sấp mặt.
Nhưng hiện giờ thì không thể. Đôi môi giờ đây dính đầy nước bọt của Đoàn Sơn Nhu. Hắn cảm nhận được uy lực mà cậu vô ý tỏa ra. Ánh mắt Long Cảnh dời xuống phía dưới quần Đoàn Sơn Nhu, thứ đó đã ngóc đầu dậy đầy hưng phấn.