Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 993: Sút gôn, vôi nữ hiệp, thơm quá (5)




Không bao lâu.

Xe ngựa ngoặt vào hẻm nhỏ lá phong, đứng ở trước cửa Tần phủ.

Nam Cung Mỹ Kiêu xuống xe ngựa nói:

- Mộc di, dắt xe ngựa ra cửa sau đi, ngươi chờ một lúc cũng tiến vào ăn cơm nghỉ ngơi. Gia hỏa này nấu cháo rất ngon, chờ một lúc ngươi ăn nhiều thêm mấy bát.

- Vâng, tiểu thư.

Mộc di đáp ứng một tiếng, đánh xe ngựa tiếp tục chạy đến phía trước, ngoặt vào chỗ cửa sau trong hẻm nhỏ.

Lạc Thanh Chu nói:

- Quận chúa, ta hình như không có nói ta đêm nay sẽ nấu cháo nha?

Nam Cung Mỹ Kiêu đang đi lên bậc thang, quay đầu nhìn hắn nói:

- Vậy ngươi đến cùng có nấu hay không nấu?

Lúc này, Tống Như Nguyệt mang theo nha hoàn đi ra nghênh đón ra.

Lạc Thanh Chu quả quyết nói:

- Nấu!

Cho dù vì Thiền Thiền và nhị tiểu thư có thể ăn được một bát, hắn cũng muốn nấu.

Hắn trực tiếp đi phòng bếp.

Rất nhanh, tất cả mọi người Tần gia vây ở phía ngoài phòng bếp.

Nấu xong cháo, Lạc Thanh Chu trước đựng tràn một hộp cơm lớn, xách đi hậu viện.

Trước bới thêm một chén nữa cho Tiểu Điệp, lại đi Linh Thiền Nguyệt cung.

Nhị tiểu thư đã mang theo Châu nhi và Thu nhi đến bếp sau, tự nhiên có cái ăn.

Lần trước cho Tần đại tiểu thư một bát, không biết nàng ăn hay chưa, đêm nay lại xới một bát đem cho nàng.

Lần trước Bách Linh cũng không có ăn, đêm nay cũng lấy cho nàng một bát.

Còn lại, toàn bộ đều là của Thiền Thiền!

Trong lòng của hắn phân phối như vậy, đi tới cửa ra vào Linh Thiền Nguyệt cung, đưa tay gõ gõ cửa.

- Kẹt kẹt...

Cửa sân rất mau mở ra.

Bách Linh một bộ váy phấn, thanh tú động lòng người xuất hiện trong cửa, nhìn thấy hắn, mặt mũi tràn đầy biểu lộ không kịp chờ đợi nói:

- Cô gia, nhanh, mau vào đi, người ta đã chờ không kịp đây! Thật ngứa.

Lạc Thanh Chu: - ? ? ?

Bách Linh nói:

- Trong lòng thật ngứa, rất muốn nghe Quá nhi và Tiểu Long Nữ sinh hoạt ở trong cổ mộ đây, cô gia nhanh giảng cho chúng ta nghe đi, Thiền Thiền và tiểu thư đều thích nghe.

Lạc Thanh Chu mang theo giỏ cơm tiến vào sân nhỏ, nói:

- Đi lấy ba bộ bát muôi, ăn cơm trước.

Bách Linh nhìn thoáng qua giỏ cơm trong tay hắn, lập tức nhíu mày lắc đầu nói:

- Không muốn ăn cơm, người ta muốn nghe chuyện về Tiểu Long Nữ, cô gia để giỏ cơm xuống đi, Thiền Thiền và tiểu thư cũng sẽ không ăn.

Lạc Thanh Chu không có để ý nàng, tự mình đi vào phòng bếp cầm hai bộ bát muôi, nói:

- Ngươi không ăn vừa hay, để Thiền Thiền ăn nhiều một chút.

Bách Linh bĩu môi nói:

- Thiền Thiền mới không thích ăn những thức ăn này, nàng chỉ thích ăn màn thầu.

Lạc Thanh Chu mang theo giỏ cơm, đi hậu hoa viên.

Trong hậu hoa viên.

Tần đại tiểu thư một bộ váy áo tuyết trắng đang ngồi ở trong lương đình đánh đàn.

Mà Hạ Thiền thì mặc một bộ váy áo màu xanh nhạt, đang ở dưới cây nhẹ nhàng múa kiếm, tư thái ưu mỹ, kiếm chiêu nhu hòa, lại có chút cân đối cùng tiết tấu tiếng đàn.

Lạc Thanh Chu mang theo hộp cơm, đứng bên ngoài đình nghỉ mát, không có quấy nhiễu các nàng.

Đợi tiếng đàn dừng lại, Hạ Thiền thu kiếm, hắn mới đi vào đình nghỉ mát, mở ra nắp giỏ cơm, lấy ra hộp cơm, cầm chén lên, nói:

- Đại tiểu thư, Thiền Thiền, ta nấu cháo, các ngươi ăn một bát, ta lại kể chuyện xưa cho các ngươi nghe.

Hộp cơm vừa mở ra, một cỗ mùi thơm mê người lập tức bay đầy trong viện.

Bách Linh đi theo ở phía sau nói:

- Cô gia, đã nói với ngươi, tiểu thư và Thiền Thiền mới sẽ không ăn, ngươi vẫn là nhanh... A? Cái gì thế, thơm quá!

Lạc Thanh Chu múc hai bát, một bát đặt ở trên bàn đá cho Tần đại tiểu thư, một bát đưa cho Hạ Thiền đã thu kiếm đi tới.

Hạ Thiền lập tức tiếp vào trong tay.

Tần đại tiểu thư cũng nhìn về phía bát cháo đang tỏa ra hương thơm ngào ngạt trên bàn đá.

Lạc Thanh Chu đóng lại hộp cơm, cầm lên giỏ cơm đi ra đình nghỉ mát, nói:

- Ta đi trước xới một bát cho Tiểu Điệp, chờ một lúc lại tới.

Hắn sợ hắn ở chỗ này, đại tiểu thư và Hạ Thiền cũng không có ý ăn.

Thật ra Hạ Thiền đã bắt đầu cúi đầu ăn.

Bách Linh ngửi được mùi thơm nồng đậm mê người, nhìn Hạ Thiền đang mặt đầy hưởng thụ ăn cháo, nước bọt lập tức chảy ròng ròng, cuống quít đuổi kịp nói:

- Cô gia! Cô gia! Hình như ngươi đã quên một người...

Hậu hoa viên.

Ánh trăng trong sáng, hương hoa lưu động.

Lạc Thanh Chu ngồi trong lương đình, đang sinh động như thật kể cố sự của Quá nhi cùng Tiểu Long Nữ.

Tần đại tiểu thư ngồi đối diện.

Bách Linh cùng Hạ Thiền đứng bên cạnh.

- Tuổi Tiểu Long Nữ càng lớn, càng ngày càng trổ mã thanh lệ vô luân... Dương Quá càng ngày càng kính trọng sư phụ, ở chung hai năm, không làm một tý chuyện gì trái ý sư phụ... Tiểu Long Nữ vừa muốn làm chuyện gì, hắn không đợi sư phụ mở miệng, đã sớm trước làm tốt…