Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 782: Một tờ hưu thư (1)




Lúc chạng vạng tối.

Lạc Thanh Chu tắm rửa ở dưới đáy hồ, đi lên.

Ai ngờ vừa nổi lên mặt nước, đột nhiên thấy một thân ảnh đang ngồi xổm bên bờ đang mở to hai mắt ngơ ngác nhìn hắn.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Lạc Thanh Chu mở miệng hỏi:

- Thiền Thiền, muốn xuống chơi một lát không?

Hạ Thiền không nói gì, hai con ngươi lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm trong chốc lát, sau đó đứng dậy rời đi.

Lạc Thanh Chu nhìn bóng lưng nàng lạnh lùng mà đơn bạc, trong lòng đột nhiên có chút trở nên nặng nề.

Lên bờ, mặc xong quần áo.

Về tới Mai Hương uyển.

Thu nhi bưng tới bữa tối cùng hoa quả phong phú.

Sau khi Lạc Thanh Chu cơm nước xong, lại ngâm một lần dược thủy tắm, cảm giác nội lực bên trong đan hải càng thêm nồng đậm, toàn bộ thân thể tràn đầy lực bộc phát.

Nhật Nguyệt bảo kính đặt lên bàn, trên mặt kính đã ngưng kết hai giọt linh dịch.

Lạc Thanh Chu thu lại linh dịch, lật lại một mặt của tấm gương.

Nhìn bên ngoài, sắc trời đã tối.

Hắn nghĩ nghĩ, ra khỏi gian phòng, đi đến trước cửa căn phòng cách vách nói:

- Thu nhi, có ở đây không?

Thu nhi rất mau mở cửa phòng đáp.

- Cô gia, ở đây.

Lạc Thanh Chu nói:

- Bít tất và giày đã làm xong chưa?

Thu nhi nghe vậy, vội vàng trở về phòng lấy ra, nói:

- Đều làm xong, giày hai đôi, bít tất dài ngắn các loại hai đôi, cô gia nhìn xem như ý không?

Lạc Thanh Chu tiếp trong tay, chăm chú nhìn lại.

Giày rất mềm mại, kim khâu cũng rất tốt, một đôi màu xanh nhạt, một đôi màu hồng.

Hai cặp vớ lưới dài dài ngắn ngắn đủ đến một nửa bắp chân, một đôi màu tuyết trắng, một đôi màu đỏ; dài ngang gối, một đôi xanh nhạt, một đôi màu trắng, chỗ miệng vớ đều có chạm rỗng đường viền, nhìn qua vô cùng xinh đẹp.

Nắm ở trong tay, vải vóc mềm mại mỏng manh, xúc cảm tơ lụa tinh tế tỉ mỉ, đặc biệt mỏng, vô cùng thích hợp mặc mùa này.

Tiểu Điệp chẳng biết lúc nào đi đến sau lưng, hỏi:

- Công tử, đẹp chứ?

Lạc Thanh Chu lại vuốt ve vớ lưới trong tay một chút, yêu thích không buông tay nói:

- Rất tuyệt, cũng rất xinh đẹp. Thu nhi, Tiểu Điệp, vất vả. Bất quá... Không có màu da kia sao?

Thu nhi sửng sốt một chút, vội vàng nói:

- Cô gia, nô tỳ ngày mai liền làm.

Lạc Thanh Chu không có nói thêm nữa, dặn dò hai người một tiếng, ra cửa.

Rất nhanh, đi tới Linh Thiền Nguyệt cung.

- Đông! Đông! Đông!

Gõ cửa một cái, chờ đợi trong chốc lát, không ai mở cửa.

Hắn lại gõ cửa mấy lần, mở miệng nói:

- Hạ Thiền, mở cửa, cô gia mua cho ngươi lễ vật.

- Kẹt kẹt...

Cửa sân mở ra.

Bách Linh một bộ váy phấn, lạnh mặt xuất hiện trong cửa.

Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, vội vàng lấy ra đôi giày màu hồng, đưa tới nói:

- Bách Linh, cô gia cũng mua lễ vật cho ngươi, mặc một chút nhìn xem.

Ánh mắt Bách Linh sáng lên, lập tức tiếp tới, vuốt ve một chút, trong trong ngoài ngoài nhìn một lần, lập tức nở nụ cười xinh đẹp, vui vẻ nói

- Thật xinh đẹp! Tạ ơn cô gia!

Nói rồi vội vàng đi đến trước bàn đá trong viện ngồi xuống, chuẩn bị thay đổi.

Lạc Thanh Chu đi vào theo, thấy nội viện không có những người khác, vội vàng nói:

- Bách Linh, ngươi đừng nhúc nhích, cô gia giúp ngươi thay.

Nói rồi đi qua ngồi xổm ở trước mặt của nàng, rất ân cần giúp nàng cởi bỏ giày, lại giúp nàng mang giày mới vào trên chân.

Bách Linh một mặt nghi ngờ nhìn hắn nói:

- Cô gia, có phải ngươi muốn thừa cơ sờ chân người ta hay không?

Lạc Thanh Chu nghiêm mặt nói:

- Nói cái gì đó, chân có cái gì tốt mà sờ, cô gia nếu muốn sờ, trực tiếp sờ mặt ngươi là được.

Bách Linh vẫn như cũ hoài nghi nhìn hắn một cái, lúc này mới đứng người lên, cúi đầu đi vài bước, lập tức hưng phấn nói:

- Rất vừa chân, giày thật mềm rất thoải mái.

Lập tức đột nhiên hỏi:

- Cô gia, làm sao ngươi biết tađi giày lớn nhỏ như nào?

Lạc Thanh Chu đáp.

- Đoán.

Bách Linh quyệt miệng nói:

- Gạt người. Cô gia khẳng định vụng trộm quan sát, đúng hay không?

Lạc Thanh Chu nói:

- Ta đã từng ôm ngươi lên giường, giúp ngươi cởi giày, sờ qua chân ngươi, có cần phải còn vụng trộm quan sát?

Bách Linh nghe vậy trì trệ, suy nghĩ lại nàng bị hắn khi dễ nhiều lần, lập tức tức giận nói:

- Hừ, sắc cô gia.

Lạc Thanh Chu hỏi:

- Hạ Thiền đâu?

Bách Linh cúi đầu nhìn giày mới của mình, nói:

- Ở phía sau luyện kiếm, tiểu thư cũng ở đó.

Lạc Thanh Chu nhìn về phía đằng sau, có chút do dự.

Bách Linh nhìn hắn nói:

- Cô gia, ngày mai sẽ có kết quả khảo thí của ngươi. Nếu cô gia trúng cử nhân, có phải liền muốn tách ra với tiểu thư nhà ta hay không?

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nhìn nàng nói:

- Trước đó không phải đã nói rồi sao?

Bách Linh ngồi xuống, cởi xuống giày mới trên chân, mang lại giày của mình, trả lại giày mới cho hắn.