Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 769: Khoa cử khảo thí (2)




Vương Thành vội nói:

- Trường thi truyền đến tin tức nói, lúc tiểu tử kia tiến vào trường thi, bước chân rất chậm, lung la lung lay, lúc cởi quần áo tiếp nhận kiểm tra, còn ngã một phát, nhìn qua vô cùng suy yếu.

Trong mắt Vương thị lấp lóe hàn mang.

Vương Thành ngẩng đầu nhìn nàng một chút, nói:

- Phu nhân, dược hiệu khẳng định vẫn còn, tiểu tử kia đoán chừng ráng chống đỡ chuẩn bị đi thi, lấy loại trạng thái kia của hắn, khẳng định thi không khá.

- Mà lại trận khảo thí này cần ở bên trong liên tục ba ngày, ăn uống ngủ nghỉ đều ở trong một gian phòng nho nhỏ, thời tiết nóng bức như thế, lấy thân thể tiểu tử kia, khẳng định chống đỡ không nổi, đột nhiên chết ở bên trong cũng có thể.

Bộ ngực Vương thị phập phồng lúc này mới dần dần chậm lại.

Mặt mũi nàng tràn đầy âm lệ nói:

- Để những phế vật kia ở bên ngoài trường thi xem kỹ, có biến lập tức trở về đến bẩm báo. Lần này nếu lại phạm phải sai lầm, bảo để bọn hắn đừng trở về nữa.

- Vâng, phu nhân.

Vương Thành cuống quít đáp.

Vương thị lại lạnh lùng nhìn hắn vài lần mới quay người tiến vào buồng trong, một lần nữa nằm xuống giường.

Vương Thành tự mình ra cửa.

Trong trường thi.

Mỗi thí sinh đều ngồi bên trong một căn phòng chật hẹp.

Trong phòng vô cùng đơn sơ, ngoại trừ bàn ghế ra còn có một cái giường nhỏ do hai khối tấm ván gỗ ghép thành và thùng gỗ dùng để tiểu tiện.

Trong ba ngày khảo thí, ngoại trừ mảnh không gian này, chỗ nào cũng không thể đi.

Ăn uống ngủ nghỉ, toàn bộ đều ở chỗ này.

Một vài thí sinh thể cốt yếu, có khả năng không kiên trì được.

Cơ hồ hàng năm khảo thí đều có người sinh bệnh thậm chí té xỉu.

Trước khi phát bài thi, nhân viên tuần tra lần nữa kiểm tra từng phòng.

Lạc Thanh Chu ngồi trong phòng, tự mình chậm rãi mài mực.

Bên ngoài trời nắng chang chang, lòng hắn vẫn như cũ yên tĩnh như nước.

Rất nhanh, tiếng chuông vang lên, bắt đầu phát bài thi.

Nhân viên tuần tra bắt đầu vừa đi vừa về không ngừng tuần tra quan sát ở toàn bộ trường thi.

Lạc Thanh Chu cầm tới bài thi, cũng không vội vã đi xem, lại tĩnh tâm mài mực trong chốc lát mới mở ra bài thi, định mắt nhìn lại.

Đề thứ nhất là chép lại Lý Nhân thiên bên trong « Luận Ngữ ».

Lạc Thanh Chu hơi chút suy tư, nâng bút chấm mực.

- Tử viết: “Lý nhân vi mỹ, trạch bất xứ nhân, yên đắc tri?

(Khổng tử viết: Ở nơi có nhân đức là tốt đẹp, sống nơi thiếu nhân đức sao gọi là hiểu biết ?)

- Tử viết: Bất nhân giả bất khả dĩ cửu xứ chung, bất khả dĩ trường xứ lạc. Nhân giả an nhân, tri giả lợi nhân.

(Khổng tử nói: Kẻ bất nhân không ở lâu cảnh cùng khốn được, cũng không thể ở lâu nơi sung sướng được. Người có nhân yên tâm sống làm điều nhân, người hiểu biết làm lợi cho đức nhân.)

...

Lưu loát, rất nhanh đã viết xong.

Vừa cẩn thận kiểm tra hai lần mới nhìn về một đề phía dưới.

Đề thi thứ hai là về ‘Đại Học’, đề mục:

Giải thích cùng đối đãi như thế nào về đoạn ‘Cổ chi dục minh minh đức ư thiên hạ giả, tiên trị kì quốc; Dục trị kì quốc giả, tiên tề kì gia; Dục tề kì gia giả, tiên tu kì thân; Dục tu kì thân giả, tiên chính kì tâm; Dục chính kì tâm giả, tiên thành kì ý; Dục thành kì ý giả, tiên trí kì tri, trí tri tại cách vật.’

(Điều mong muốn của người xưa là làm tỏ đức sáng trong thiên hạ, do vậy trước tiên họ phải lo liệu, sắp xếp nước mình (trị quốc);

Muốn trị quốc, trước hết phải sửa sang, sắp đặt nhà mình (tề gia);

Muốn tề gia, trước hết phải hàm dưỡng và rèn luyện bản thân (tu thân);

Muốn tu thân, trước hết phải giữ cho lòng mình ngay thẳng (chính tâm);

Muốn chính tâm, trước hết phải chân thật với điều mình nghĩ (thành ý);

Muốn thành ý, trước hết phải suy xét đến cùng những điều mình biết (trí tri); mà sự hiểu biết cặn kẽ nằm ở chỗ nghiên cứu, xem xét sự vật đến cùng.)

Lạc Thanh Chu hơi chút trầm ngâm, nâng bút chấm mực, đáp:

- Người xưa dạy rằng nếu muốn thiên hạ thì phải phát dương quang minh chính đại người có phẩm đức, trước muốn trị lý tốt quốc gia của mình...

Đề thi thứ ba là đề bên trong Trung Dung

Lạc Thanh Chu sớm đã thuộc làu, tự nhiên không uổng phí quá nhiều đầu óc, đều giải đáp hết.

Đề mục sau đó cũng không phải là học thuộc mà có thể giải đáp.

Lựa chọn một đề giữa Lễ Ký và « Mạnh Tử », sau đó bắt đầu kết hợp thời sự chính vụ hiện tại, viết xuống nghị luận hoặc là kiến giải của mình.

Đáp xong cái đề này đã là buổi chiều.

Sau đó là, lấy ‘Hoa sen’ làm đề, làm một bài thơ, không hạn chế thể thơ ngũ ngôn hay thất ngôn, sau đó lại làm một bài văn chương.

Lạc Thanh Chu hơi chút trầm ngâm, trước làm thơ:

- Hà diệp la quần nhất sắc tài, Phù dung hướng kiểm lưỡng biên khai. Loạn nhập trì trung khan bất kiến, Văn ca thuỷ giác hữu nhân lai.