Tống Như Nguyệt vừa vào cửa đã nói:
- Vi Mặc, lần này ngươi đoán sai. Tiểu tử kia lựa chọn không đi, cũng mặc kệ, hắn nói hiện tại quan trọng nhất chính là khảo thí. Ta đã nói, đôi mẹ con kia với hắn mà nói, đã là người ngoài. Sao hắn lại có thể vì các nàng, mà từ bỏ khảo thí của mình? Hắn là người đọc sách, biết được cái gì nhẹ cái gì nặng.
Tần Vi Mặc nghe vậy giật mình, nói:
- Mẫu thân, tỷ phu lúc ấy nói những lời kia?
Tống Như Nguyệt đi đến bên trên hành lang, nói:
- Thành Quốc phủ Nhị phu nhân cũng tới, cầu hắn hỗ trợ, hắn ở ngay trước mặt của người ta lừa người ta nói sẽ đi, đợi người ta đi, hắn lại nói không đi...
Nói rồi thuật lại một lần chuyện vừa rồi phát sinh trong đại sảnh.
Tần Vi Mặc có chút nhíu mày, trầm mặc.
Tống Như Nguyệt nhìn thoáng qua sắc mặt của nàng, nói:
- Thế nào, thất vọng đối với tiểu tử kia rồi? Thật ra mẫu thân cảm thấy, hắn như thế mới có thể làm đại sự. Vì hai người ngoài, mà trì hoãn tiền đồ và hạnh phúc của mình, không đáng giá.
Tần Vi Mặc trầm ngâm một chút, ánh mắt nhìn về phía các nha hoàn ma ma đứng hầu bên trên hành lang bên cạnh, dừng một chút, ôn nhu nói:
- Mẫu thân, trời nóng nực, để tất cả các nàng đi xuống nghỉ ngơi đi. Nơi này có Châu nhi và Mai nhi là đủ rồi.
Tống Như Nguyệt nhìn những hoàn kia ma ma nha một chút, phân phó:
- Đều lui ra đi, Mai nhi lưu lại là được.
- Vâng, phu nhân.
Mấy tên nha hoàn ma ma cung kính khom người, lau mồ hôi, lui ra.
Tần Vi Mặc thấy các nàng rời đi, xoay người nói:
- Mẫu thân, vào nhà. Trong phòng có khối băng, mát mẻ một chút.
Tống Như Nguyệt đi theo nàng vào, đột nhiên hậu tri hậu giác (Sau khi xem xét kỹ càng mới phát hiện ra) nói:
- Có gian tế?
Tần Vi Mặc vào trong nhà, không có trả lời ngay.
Sau một lúc lâu, nói với Châu nhi đứng hầu chỗ cửa:
- Châu nhi, đi gọi Thu nhi tới đây, nhớ kỹ, đừng để cô gia phát hiện.
- Vâng, tiểu thư.
Châu nhi lập tức vội vàng rời đi.
Tần Vi Mặc lúc này mới nói khẽ:
- Mẫu thân, tỷ phu làm như thế, khẳng định có đạo lý của hắn. Chỉ là Vi Mặc tin tưởng, nếu như chuyện Thành Quốc phủ kia là thật, tỷ phu tuyệt đối sẽ không ngồi yên không để ý đến.
Tống Như Nguyệt nhếch miệng nói:
- Hắn là một giới thư sinh, chỉ biết một chút mưu kế, có thể làm sao? Hai nhà người ta đều đồng ý, một bên là Thành Quốc phủ, một bên là phủ thành chủ, cho dù Thánh thượng tới, cũng không tiện cưỡng ép cản trở người ta thành thân.
Tần Vi Mặc mỉm cười, không có lại nói tiếp.
Nàng tin tưởng tỷ phu, nhất định có thể suy nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này.
Nàng vừa rồi đứng bên trên hành lang suy nghĩ, thay mình vào tỷ phu, dựa theo ý nghĩ cùng hành vi mà tỷ phu giải quyết những chuyện trước kia, cẩn thận suy tư một chút.
Nàng cảm thấy, chuyện này bên ngoài không có khả năng giải quyết.
Tựa như mẫu thân nói, một cái là Thành Quốc phủ, một cái là phủ thành chủ, đều là thế lực lớn nhất Mạc Thành, hai nhà người ta cam tâm tình nguyện thông gia, ai có thể ngăn cản?
Về phần trực tiếp đi Thành Quốc phủ dẫn người đi, càng không thể nào, không danh không phận cướp người, đó chính là hành vi bạo lực cướp đoạt, xử tử cũng không đủ.
Cho nên, biện pháp duy nhất, cũng chỉ có thể âm thầm hành sự.
Vụng trộm mang người đi?
Phương pháp này cũng không có khả năng, Mạc Thành lớn như vậy, có thể giấu ở nơi nào?
Mà lại người ta đã chủ động thông báo, tự nhiên đã sớm chuẩn bị, đoán chừng bên trong Thành Quốc phủ sớm đã xếp đặt cạm bẫy cùng mai phục, chỉ còn chờ tỷ phu đi qua bước vào.
Tỷ phu thông minh như vậy, chắc chắn sẽ không làm như thế.
Như vậy, cũng chỉ có một biện pháp.
Biện pháp này đoán chừng ngay cả Thành Quốc phủ căn bản cũng sẽ không nghĩ đến, không riêng Thành Quốc phủ sẽ không nghĩ, phủ thành chủ cũng sẽ không bao giờ nghĩ đến.
Nếu như bại lộ, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Tỷ phu chỉ là một thư sinh, sao lại vì hai mẹ con là người ngoài mà tự hủy tương lai, nguy hiểm đến tính mạng?
Mà người ở bên ngoài thấy, hắn cũng không có năng lực kia.
Cho nên, biện pháp này nếu như hành động, tuyệt đối là đánh lúc đối phương không phòng bị, nhưng lại có thể giải quyết vấn đề nhanh nhất.
Nếu như nàng là tỷ phu, nàng có thể sẽ dùng biện pháp này.
Nàng vừa rồi chỉ suy nghĩ và suy đoán, bất quá bây giờ nàng nghe được mẫu thân nói về thái độ của tỷ phu vừa rồi trong đại sảnh, trong lòng nàng đột nhiên lập tức xác định được.
Tỷ phu đã sớm bắt đầu rũ sạch quan hệ của mình, sớm nói cho địch nhân biết hắn hiện tại một lòng khảo thí, tuyệt đối sẽ không vì hai người ngoài mà trì hoãn khảo thí.
Cho nên về sau bên ngoài bất kể phát sinh bất cứ chuyện gì, cũng không có quan hệ gì với hắn.
Bất quá...
Trong lòng nàng rất hiếu kì, tỷ phu giống như rất chắc chắn, có người sẽ truyền đi thái độ của hắn vừa rồi.