Lạc Thanh Chu: 【 Chúng ta là thần hồn chi giao, cũng không cần nghe ngóng chuyện hiện thực. Đúng rồi, ngươi biết Nguyệt tỷ tỷ là thể chất gì không? Xếp hàng thứ mấy? 】
Tiểu Nguyệt: 【 Ô ô, ca ca, muội muội không muốn chỉ là thần hồn chi giao cùng ca ca, muội muội còn muốn làm nhục thân chi giao với ca ca. Thể chất của sư tỷ rất khó lường, là băng cơ ngọc cốt linh thể, xếp hạng trước ba. Đúng rồi, thể chất này còn có một cái xưng hào, gọi xử nữ linh thể. Ý tứ chính là nếu như sư tỷ muốn tiến thêm một bước, nhất định phải bảo trì tấm thân xử nữ. Cho nên sư tỷ vì một lòng tu luyện liền lựa chọn loại công pháp vừa vô tình lại lạnh như băng. Bất quá ca ca, thần hồn của sư tỷ có thể không bị hạn chế 】 .
Lạc Thanh Chu: 【 Khó trách tính tình của nàng... Tốt, không tán gẫu nữa, ta ngủ đây 】
Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca ca ca, nhục thân và thần hồn thật ra có thể tách ra sinh hoạt nha, thần hồn ca ca không phải còn không có nương tử sao? Muốn hay không suy tính một chút... 】
Lạc Thanh Chu: 【 Đừng nói bậy, ở giữa ta và Nguyệt tỷ tỷ rất thanh bạch, chỉ là quan hệ bằng hữu, ngươi đừng vũ nhục nàng, cũng đừng vũ nhục ta 】
Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca, muội muội nói không phải sư tỷ! 】
Lạc Thanh Chu: 【 Ngủ ngon, không nhắn tin nữa đâu 】
- Ghê tởm!
Quân doanh, trong lều vải, thần hồn thiếu nữ một bộ váy đỏ ném mạnh bảo điệp đưa tin trong tay ra ngoài, lăn xuống trên mặt đất.
- Bản cung... Tiểu Nguyệt ta một ngày nào đó sẽ để cho chính ngươi ngoan ngoãn, cầu ta quỳ liếm ngươi.
- Ừm? Tựa hồ chỗ nào đó có chút không đúng?
- Lôi Linh chi thể? Có hắn, về sau gặp lôi kiếp, tỉ lệ ta đột phá liền có thể tăng lên thật nhiều...
Nàng lại tự lẩm bẩm một hồi mới bình phục tâm tình sôi động, sau đó bay qua, thần hồn trở về cơ thể.
Trước bàn.
Thiếu nữ một bộ váy áo hỏa hồng đang ngồi, mặt mũi tràn đầy lãnh ngạo, tiếp tục xem tin tức kinh đô truyền đến.
Lạc Thanh Chu ngủ ngon giấc.
Mười bốn tháng tám.
Lúc xế trưa.
Vương Thành của Thành Quốc phủ đột nhiên đi vào Tần phủ, ở ngoài cửa lớn đưa lên một phần thiệp cưới, sau đó rời đi.
Chu quản gia tiếp trong tay nhìn thoáng qua, lập tức vội vàng vào cửa.
Không bao lâu.
Tần Văn Chính và Tống Như Nguyệt đều trầm mặt vội vàng đi vào phòng.
Trong đại sảnh.
Tần Văn Chính lặp đi lặp lại nhìn chữ nhỏ bên trên thiệp cưới, thần sắc càng ngày càng ngưng trọng.
- Lão gia, Lạc Diên Niên lần trước không phải chính miệng nói, bọn hắn và Thanh Chu không còn có bất kỳ quan hệ gì sao? Làm sao còn muốn dây dưa không dứt? Nữ nhi của hắn thành thân, quản Thanh Chu chúng ta chuyện gì?
Tống Như Nguyệt nhíu lại mày ngài, mặt mũi tràn đầy giận dữ nói.
Sắc mặt Tần Văn Chính âm trầm, áp chế giận dữ nói:
- Phía trên này viết 【 Tiểu Lâu 】 , là nữ nhi của Nhị phu nhân Thành Quốc phủ kia.
- Căn cứ theo chúng ta đã từng điều tra, quan hệ giữa nữ hài này và Thanh Chu hẳn là rất tốt, lần trước vị Nhị phu nhân kia còn vụng trộm đến Tần phủ báo tin cho Thanh Chu.
- Mẫu nữ bọn họ hẳn là hai người Thành Quốc phủ mà Thanh Chu để ý nhất.
- Thanh Chu ngày mai sẽ phải đi thi Hương, bọn hắn lúc này lại phát thiệp cưới, quả thực dụng tâm ác độc.
Mặt mũi Tống Như Nguyệt tràn đầy nghi ngờ nói:
- Lão gia, phía trên này viết thời gian không phải mười tám tháng tám sao? Vừa lúc là sau khi Thanh Chu khảo thí, hẳn là sẽ không sinh ra ảnh hưởng gì đối với Thanh Chu chứ?
Mặt mũi Tần Văn Chính tràn đầy tức giận, chỉ chỉ danh tự bên trên thiệp cưới nói:
- Nàng xem một chút tiểu nữ hài kia muốn gả cho ai.
Tống Như Nguyệt nhìn kỹ, lập tức kinh ngạc nói:
- Công tử Phủ thành chủ Mạnh Tiên Hành?
Mặt mũi Tần Văn Chính tràn đầy rét lạnh nói:
- Mạnh Tiên Hành kia là phú nhị đại nổi tiếng tại của Mạc Thành, không chỉ có thích giết hại nữ tử, còn yêu thích nam phong.
- Mà lại thê thiếp trong nhà hắn sớm có hơn hai mươi người, nghe nói còn thường xuyên trao đổi nha hoàn tiểu thiếp cùng những hồ bằng cẩu hữu của hắn.
- Nữ hài kia gả đi làm thiếp, ngươi cảm thấy sẽ có ngày sống dễ chịu?
Tống Như Nguyệt nghe xong, sắc mặt đột biến:
- Bọn hắn chính là cố ý muốn nhiễu loạn tâm tư của Thanh Chu, để hắn ngày mai không có cách nào an tâm khảo thí?
Tần Văn Chính lạnh giọng nói:
- Chỉ sợ không chỉ như vậy. Thanh Chu mặc dù chất phác không thích nói chuyện, nhưng là người trọng tình trọng nghĩa, có ơn tất báo. Lúc trước vị Nhị phu nhân kia bốc lên nguy hiểm tính mạng, đến nói cho hắn biết chuyện phần mộ của mẫu thân hắn, hiện tại nếu để cho Thanh Chu nghe được chuyện này, chỉ sợ hắn sẽ không trơ mắt nhìn nữ hài kia như dê vào miệng cọp! Mặc kệ hắn là đi Thành Quốc phủ thương lượng, hay suy nghĩ biện pháp gì, rất có thể đều sẽ ảnh hưởng đến cuộc thi ngày mai, thậm chí sẽ không còn tâm tư để thi cử.