Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 723: Chiến đấu cùng Lạc Ngọc (2)




Đao tỷ nói:

- Ngươi mới bị đánh nổ! Sở Phi Dương, ngươi đến cùng là nghĩ như thế nào? Vì cái gì luôn muốn chủ động đi trêu chọc người ta?

Lạc Thanh Chu một mặt vô tội nói:

- Không có nha, ta chỉ tiện đường đi vào mà thôi. Con đường bên trong Hắc Mộc lâm, tất cả mọi người có thể đi, Lạc nhị công tử hắn có thể đi, Sở Phi Dương ta lại không thể đi rồi?

Đao tỷ nhìn hắn thật sâu một cái, nói:

- Đừng ba hoa, nói thực ra, có phải ngươi có thù với hắn hay không? Mỗi lần hắn xuất hiện, ta đều thấy ngươi nhìn chằm chằm người ta. Lần trước ngươi bị nữ tử to lớn truy sát, đoán chừng cũng là ngươi cố ý trêu chọc?

Lạc Thanh Chu không có tiếp tục nhắc đến cái đề tài này, xích lại gần nàng, hạ thấp giọng hỏi:

- Đao tỷ, hỏi ngươi một chuyện. Ngươi lần trước không phải nói, ngươi có sư phụ dạy ngươi sao? Vậy ngươi nơi đó có nội công tâm pháp chuyên môn cho Võ Sư không?

Đao tỷ giật mình, nhìn hắn kinh ngạc hỏi lại:

- Ngươi cũng đã là Võ Sư, bây giờ còn chưa có nội công tâm pháp?

Lạc Thanh Chu có chút xấu hổ đáp:

- Không có.

Ánh mắt Đao tỷ lập tức cổ quái nhìn hắn, nói:

- Sở Phi Dương, đừng nói với ta, ngươi không có sư phụ hoặc trưởng bối dạy bảo, từ Võ Sinh đến cảnh giới Võ Sư bây giờ, đều là ngươi một thân một mình tu luyện tới?

Lạc Thanh Chu nhún vai một cái nói:

- Đích thật là dạng này.

Đao tỷ: - ...

Hứa Thất đang ngủ gật trên xe ngựa rốt cục nhịn không được đứng lên nói:

- Sở huynh đệ, một mình ngươi tu luyện liền có thể tu luyện nhanh như vậy. Nếu như lại tìm sư phụ chỉ đạo, chẳng phải là trực tiếp lên trời? Nếu thật là dạng này, vậy ta khuyên ngươi nhanh đi tìm môn phái hoặc sư phụ đi, lấy thiên phú của ngươi, một người không đầu không đuôi tu luyện, thật sự quá lãng phí, đơn giản phung phí của trời.

Đao tỷ phụ họa nói theo.

- Thất ca nói rất đúng, Sở Phi Dương, lấy thiên phú của ngươi, nếu có sư phụ chỉ đạo và dẫn ngươi tu luyện, có thể né qua rất nhiều chướng ngại, tốc độ tu luyện khẳng định sẽ nhanh hơn.

- Ngươi muốn nội công tâm pháp cảnh giới Võ Sư, những người khác khẳng định không có khả năng cho ngươi, trừ phi ngươi đi bái sư, hoặc là gia nhập môn phái nào đó. Lại hoặc là, gia tộc của ngươi có.

- Loại vật này, cho dù ngươi có tiền, cũng không nhất định mua được, dù sao cũng là công pháp truyền thừa của từng gia tộc môn phái. Sư phụ ta nơi đó ngược lại có, nhưng ta cũng không có khả năng giúp ngươi lấy tới.

Lạc Thanh Chu trầm mặc một chút, nói:

- Tụ Bảo các không có bán sao?

Hứa Thất cười khổ nói:

- Sở huynh đệ, loại vật này chúng ta cũng không dám bán. Nội công tâm pháp cảnh giới Võ Sư, mỗi một kiện đều có xuất xứ và có lai lịch rất lớn, trừ phi chán sống, nên không ai dám bán?

Trong lòng Lạc Thanh Chu tràn đầy thất vọng.

Gia nhập môn phái và bái sư đoán chừng là không còn kịp.

Không có khả năng ngươi vừa gia nhập, người ta còn chưa có thăm dò lai lịch của ngươi, còn không biết ngươi có trung thành hay không liền truyền thụ loại công pháp này cho ngươi?

Còn có biện pháp gì khác không?

Hắn nhớ tới Tần nhị ca, không biết nội công tâm pháp của Tần nhị ca, là có được từ nơi nào, là Tần gia tổ truyền?

Đáng tiếc Tần nhị tiểu thư không có ở nhà, bằng không, hắn có thể trực tiếp đi hỏi.

Không bao lâu.

Sở Tiểu Tiểu, Ngô Khuê cùng Chu Bá Ước đều lần đi ra khỏi Hắc Mộc lâm.

- Đi thôi.

Đao tỷ thấy bọn họ cũng không có thu hoạch, trực tiếp lên xe.

Lạc Thanh Chu vừa muốn lên xe, đột nhiên nhìn thấy một đạo thân ảnh quen thuộc đi ra từ trong rừng cây, đi đến một chiếc xe ngựa khác.

Lạc Ngọc quay đầu, cũng nhìn về phía hắn.

Đối phương tựa hồ cũng không có để hắn vào mắt, chỉ nhàn nhạt nhìn thoáng qua liền lên xe ngựa.

Lạc Thanh Chu biết, vị Lạc nhị công tử này hiện tại toàn tâm toàn ý tu luyện, tất cả tâm tư đều đặt ở bên trên khảo thí một tháng sau, đối với chuyện khác, hẳn sẽ tạm thời buông xuống.

Dù sao đến lúc đó Long Hổ học viện khảo thí, liên quan đến tất cả vinh quang cùng tiền đồ của hắn và toàn bộ Thành Quốc phủ.

Lạc Thanh Chu lên xe ngựa, tâm sự nặng nề.

Đao tỷ nhìn hắn một cái, do dự hồi lâu, đợi xe ngựa vào thành mới lên tiếng nói:

- Sở Phi Dương, nếu không, ngươi đi làm tiểu sư đệ của ta đi? Thế nào?

Vừa nghe lời này, những người khác sững sờ.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói:

- Đa tạ Đao tỷ, bất quá không cần, ta sẽ có biện pháp.

Bái sư khẳng định là không còn kịp.

Mà lại bái sư khẳng định phải để lộ ra thân phận chân thật của mình rồi gia cảnh các loại, hắn tạm thời còn chưa muốn bộc lộ thân phận.

Hắn quyết định đêm nay đi hỏi vị Nguyệt tỷ tỷ kia cùng vị Nguyệt muội muội kia một chút, nhìn các nàng có biện pháp hay không.