Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 693: Thần hồn thăm dò phiến mộ địa




Sau đó ở bên trong tu luyện nội công tâm pháp và luyện tập thổ nạp.

Mặc dù da thịt hắn bây giờ đều đã tu luyện đến cực hạn của cảnh giới Võ Sinh, vết thương khôi phục sẽ rất nhanh, nhưng hôm nay thụ thương quá nghiêm trọng, đoán chừng chí ít cũng cần ba đến năm ngày mới có thể khôi phục như lúc ban đầu.

Cho nên mấy ngày nay, hắn phải cẩn thận, không thể bị phát hiện, miễn cho để hai tiểu nha đầu lo lắng.

Trời tối trở về là tốt nhất, không dễ bị phát hiện.

- Sưu ——

Hắn vừa tiến vào thông đạo, hai bé thỏ trắng lập tức lại nhảy nhót đi qua, mỗi bên một cái, lại cắn giày hắn.

Toàn thân xương cốt Lạc Thanh Chu đau đớn, không có để ý bọn chúng, kéo lấy bọn chúng, đi vào thông đạo bên cạnh.

Lập tức lấy ra chăn mền từ trong túi trữ vật, trải xuống một góc, nằm xuống.

Hai bé thỏ trắng vẫn như cũ cắn giày của hắn, không nhúc nhích, giống như hai dép lê lông xù.

Lạc Thanh Chu nằm trên mặt đất, trằn trọc ngủ không được.

Trong lòng hắn đột nhiên hiện lên một ý niệm trong đầu.

Không biết phải chăng có thể thần hồn xuất khiếu trong lòng đất này?

Nghĩ đến chỗ này, hắn lập tức nhắm mắt lại, tĩnh tâm ngưng thần, thần hồn trong cơ thể dùng sức xông ra đỉnh đầu.

- Bạch!

Ngoài ý định, vậy mà không trở ngại chút nào thoát xác mà ra.

Ban đầu ở phía trên, thần hồn của hắn không cách nào tiến vào lòng đất, nhục thân hắn hiện tại ở trong lòng đất, lại có thể lập tức đi ra, chẳng lẽ có quan hệ với nhục thân?

Thần hồn và nhục thân khoảng cách gần, liền có thể ra?

Hắn không có nghĩ nhiều, nhẹ nhàng lượn một vòng ở bên trong thạch thất, sau đó bay ra ngoài, quan sát bốn phía ở trong đường hầm.

Lúc đi vào ngã ba đường, hắn nhìn về phía đầu thông đạo ở giữa kia, trong lòng nói thầm: ‘Mỗi lần lúc ban ngày, nhục thân đi qua, nhìn thấy chỗ kia đều là không gian mộ địa, nếu như thần hồn đi qua, có thể nhìn thấy không gian khác biệt hay không?’

Nghĩ đến chỗ này, hắn lập tức hướng về phía thông đạo ở giữa đã được đả thông đi vào.

Xe nhẹ đường quen.

Không bao lâu, đi tới cửa hang.

Nhìn cửa hang sáng lên tia sáng ảm đạm, trong lòng hắn lập tức thất vọng.

Nhìn qua, bên ngoài vẫn như cũ là phiến mộ địa kia.

Thế nhưng khi hắn bay ra khỏi cửa hang, đột nhiên thấy được một phen cảnh tượng khác.

Không gian trước mắt hoàn toàn chính xác vẫn là không gian phiến mộ địa kia.

Nhưng giờ phút này thần hồn nhìn thấy hoàn toàn khác biệt với lúc trước nhục thể thường xuyên nhìn thấy.

Mỗi ngôi mộ, hắn đều có thể nhìn thấy hài cốt bên trong và bên trên phần mộ quanh quẩn một cỗ hắc khí.

Có hài cốt trong phần mộ đã hóa thành bột phấn, hắc khí bên trên phần mộ phi thường ảm đạm.

Có hài cốt trong phần mộ vẫn như cũ hoàn hảo, hắc khí bên trên phần mộ như mây, cực kì nồng đậm.

Lạc Thanh Chu khu sử phi kiếm, cẩn thận từng li từng tí vờn quanh bay đi bên trong đám hắc khí trên mộ phần.

Có trong phần mộ lại còn quan tài.

Hài cốt trong quan tài, phần lớn còn bảo tồn hoàn hảo.

Từ bộ dáng những hài cốt này nhìn lại, mai táng ở nơi này đều không phải là nhân loại, hẳn là thành viên yêu tộc.

Đột nhiên, ánh mắt Lạc Thanh Chu ngưng tụ, nhìn về phía một tòa phần mộ phía trước cách đó không xa.

Vẻ ngoài phần mộ kia nhìn qua không khác biệt gì với những phần mộ khác, nhưng hắc khí quanh quẩn đỉnh đầu nó lại có thanh thế cực kì to lớn.

Những hắc khí kia ngưng tụ thành một đoàn mây đen to lớn, bao phủ ở phía trên.

Đồng thời, bốn phía toà mộ phần đều hiện lên một loại hình dạng chúng tinh củng nguyệt (đám sao vây quanh mặt trăng) chen chúc nó vào giữa.

Lúc trước Lạc Thanh Chu đi vào, cũng không có đặc biệt quan sát, bây giờ trong tầm mắt thần hồn, nhìn càng rõ ràng.

Phần mộ kia cũng là bắt mắt nhất.

Lạc Thanh Chu lập tức trôi đến chỗ cao nhất, ở trên cao nhìn xuống dưới.

Vừa xem xét, vậy mà phát hiện tất cả phần mộ trong mảnh không gian này vậy mà hợp thành một thứ gì đó có hình thể rất to lớn, lại càng giống như là đồ án một loại động vật nào đó.

Về phần là động vật gì, hắn nhận không ra, chỉ cảm thấy răng nanh, cái đuôi, lân giáp các loại, mọi thứ đều đủ.

Hẳn là một con yêu thú.

Mà phần mộ ở trung tâm bắt mắt nhất kia thì là bộ phận trái tim của yêu thú.

Lạc Thanh Chu ở giữa không trung cẩn thận quan sát một hồi, thúc đẩy phi kiếm, cẩn thận từng li từng tí bay xuống.

Đi vào chỗ gần, cũng không cảm thấy khác thường.

Hắn mới xuyên qua một đoàn mây đen kia, tiến vào trong phần mộ.

Ở bên ngoài nhìn không lớn, nhưng tiến vào bên trong mới phát hiện phần mộ này có động thiên khác, lại giống như một tòa cung điện hoa mỹ.

Bốn phía có tượng đá yêu thú chôn cùng, trên bậc thang có chỗ ngồi vàng son lộng lẫy, trên cây cột thô to cũng điêu khắc mãnh thú bay lượn.