- Lưu lại yêu thú.
Ai ngờ đúng vào lúc này, Tần Xuyên không cam tâm yêu thú bị đoạt, đột nhiên từ bên cạnh lao đến, ‘Oanh’ một quyền đánh vào trên vai của hắn ta.
Thanh niên dáng lùn trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Bất quá hắn ta không hổ là tu vi Võ Sư, vừa rơi xuống mặt đất liền lập tức từ dưới đất nhảy dựng lên, đang muốn tiếp tục chạy trốn, ‘Phốc phốc phốc’ lại là vôi phấn liên tiếp vung về phía hắn ta.
Thanh niên dáng lùn vừa sợ vừa giận, đành phải lại ra quyền đánh tới.
- Phù phù!
Quyền kình đánh tan những vôi phấn kia, dưới chân hắn ta đột nhiên mềm nhũn, bị một cây dây leo nằm ngang ở trên đất chắn ngang trượt chân té xuống đất.
Đúng vào lúc này, một túi lớn vôi phấn đột nhiên từ trên trời giáng xuống, ‘Phốc’ một tiếng, túi lớn vỡ tan, số lượng lớn vôi phấn vương vãi xuống, biến hắn ta thành một người vôi tại chỗ.
Hắn ta nhắm mắt lại, cắn chặt răng nhảy dựng lên.
Đang muốn tiếp tục chạy trốn, sau lưng đột nhiên lóe lên hàn mang, một thanh chủy thủ sắc bén của võ giả ‘Xùy’ một tiếng trực tiếp cắm vào ‘phía sau’ của hắn ta.
Hắn ta đột nhiên cứng đờ, hai bên cái mông căng cứng, mở to hai mắt, há to mồm ‘A’ kêu thảm một tiếng, ‘Oanh’ một quyền đánh về phía sau, lại đánh hụt.
Chuôi chủy thủ sắc bén đã cắm vào phía sau của hắn ta, nhưng người cầm chủy thủ, sớm đã không còn ở sau lưng.
- Oanh!
Một tiếng bạo hưởng.
Đúng vào lúc này, nắm đấm to lớn mang theo một đạo lôi điện màu tím đột nhiên từ chính diện hắn ta đập tới, trực tiếp đập vào mặt của hắn ta.
Thanh niên dáng lùn bị đánh mạnh vào đầu, đặt mông ngồi trên mặt đất.
Chủy thủ cắm vào phía sau hắn lần nữa ‘Xùy’ một tiếng, toàn bộ tay cầm cắm sâu vào trong.
- Ngao ——
Hắn cuối cùng phát ra một tiếng hét thảm, hàn mang lóe lên trước người, một cây chủy thủ khác trong nháy mắt cắt đứt cổ họng của hắn, sau đó bằng tốc độ nhanh nhất thối lui lại.
- Oanh! Oanh! Oanh.
Hắn đột nhiên nhảy lên, mặt mũi tràn đầy vặn vẹo, dùng hết chút sức lực cuối cùng của toàn thân, hung hăng đánh ra ba quyền về phía trước.
Nhưng vẫn như cũ đập vào khoảng không.
- Hồng hộc... Hồng hộc...
Hắn đứng tại chỗ, nặng nề thở hổn hển, trên cổ phun ra máu tươi, cái mông phía sau nhuộm đỏ một mảnh.
Hắn trừng to mắt, há hốc mồm, lại đứng thẳng mấy tức, hai chân mới mềm nhũn, ngã trên mặt đất, triệt để mất mạng.
Đường đường là Võ Sư, biệt khuất mà chết.
Lại qua một lát.
Lạc Thanh Chu mới đi ra từ đằng sau một cây đại thụ cách đó không xa.
Hắn cẩn thận từng li từng tí tiếp cận, nhặt lên nhánh cây trên đất chọc chọc thi thể đối phương mấy lần, lại ném thêm mấy đợt vôi phấn đi qua, thấy đối phương thật đã triệt để chết không thể chết hơn mới đi tới, bắt đầu dò xét toàn thân.
Hắn tìm được một túi trữ vật.
Túi trữ vật này, vừa sờ chất liệu đã cảm thấy là vật càng tốt hơn của hắn, hơn nữa thoạt nhìn còn lớn hơn.
Hắn lập tức thu lại, lại đi tới trước thi thể của thanh niên cao gầy, cẩn thận sờ soạng một lần ở trên người hắn, vậy mà cũng mò thấy một túi trữ vật.
Bất quá túi trữ vật này giống như túi trữ vật của hắn, đều là túi trữ vật rẻ nhất, không gian nhỏ nhất.
Lập tức đạt được hai cái túi trữ vật, trong lòng hắn rất kích động.
Hắn đứng người lên, ánh mắt nhìn về phía Tần nhị công tử ngồi dưới tán cây, đang cuống quít uống vào nước thuốc giải độc.
Tần nhị công tử thấy hắn nhìn qua, cơ hồ không có chút do dự gì, cuống quít giơ lên túi trữ vật của mình, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ run giọng nói:
- Cho ngươi, đừng giết ta... Đừng đâm cái mông của ta...
Vụt!
Lạc Thanh Chu không để ý tới hắn ta, quay người bay ra ngoài, biến mất trong khu rừng rậm rạp.
Tần Xuyên nhìn bóng lưng hắn rời đi, lại tựa ở dưới cây sửng sốt một hồi, mới thu hồi chủy thủ trong tay.
Một lát sau.
Thân thể hắn cảm giác khó chịu dần dần biến mất.
Hắn vịn đại thụ sau lưng, chậm rãi đứng lên, nghỉ tạm một hồi mới cảm giác khôi phục không ít thể lực.
- Tiểu tử kia lần trước giúp ta, lần này lại giúp ta, lúc giết hai người kia, hắn không chút nào nương tay, nhưng căn bản không nhìn ta một chút... Mấu chốt là, lần trước ta còn giúp Mỹ Kiêu giáo huấn hắn.
- Xem ra, hắn và Mỹ Kiêu quan hệ không đơn giản.
- Mỹ Kiêu luôn miệng nói tiểu tử này khi phụ nàng, muốn đem tiểu tử này chém thành muôn mảnh, nhưng hôm trước ta muốn giúp nàng phế đi tiểu tử này, nàng lại ngăn cản ta.
- Không sai, tiểu tử kia hẳn là thích Mỹ Kiêu, biết được ta và Mỹ Kiêu có quan hệ sâu xa, cho nên mới giúp ta...
- Đáng tiếc, đoán chừng tiểu tử này không biết Mỹ Kiêu đã đi, càng không biết, Mỹ Kiêu có thân phận quận chúa, căn bản không có khả năng để ý đến hắn.