Nhà Ta Nương Tử , Không Thích Hợp

Chương 626: Tỷ phu, Vi Mặc nhớ mẫu thân! (2)




Mà tỷ phu, hài lòng với sự phục vụ của Thu nhi không?

Tỷ phu không cần tiết chế, Vi Mặc đã sớm nói với Thu nhi, về sau để nàng làm nha đầu động phòng của tỷ phu, cho nên tỷ phu cứ để cho nàng thị tẩm, cứ nói thẳng với nàng là được.

Trưởng công chúa nơi đó, có lại làm khó tỷ phu hay không?

Hẳn là sẽ không.

Tỷ phu có tài hoa như vậy, lợi hại như vậy, không người nào dám khó xử tỷ phu.

Ngoại trừ mẫu thân không sợ tỷ phu, ai cũng sợ.

Tỷ phu, cần đối xử với mẫu thân tốt một chút, phải yêu mẫu thân giống như Vi Mặc yêu nàng như thế, biết không?

Tỷ phu, thời gian trôi qua rất nhanh.

Đợi sau khi tỷ phu thi Hương xong, Vi Mặc cho tỷ phu một kinh hỉ.

Đúng rồi, Mỹ Kiêu tỷ hai ngày trước ở bên ngoài đánh nhau với người ta, đối diện năm người, đều bị Mỹ Kiêu tỷ dùng vôi phấn làm cho bỏng con mắt và mặt, quận vương điện hạ rất tức giận, chất vấn nàng tại sao muốn dùng vung vôi thủ đoạn hèn hạ như vậy.

Những người ở trong phủ khác đều đang chê cười Mỹ Kiêu tỷ, nói Mỹ Kiêu tỷ là vôi nữ hiệp.

Tỷ phu, Mỹ Kiêu tỷ là học của ai?

Vi Mặc nhớ mẫu thân.

Tỷ phu, trong lòng Vi Mặc còn có thật nhiều thật nhiều điều muốn nói với tỷ phu, thế nhưng trong lúc nhất thời, lại không biết nên nói cái gì.

Lần sau đi, Vi Mặc sẽ còn viết thư.

Tỷ phu, an.

—— Vi Mặc yêu mẫu thân.

...

Lạc Thanh Chu xem hết phong thư này, run lên một hồi, lại nhìn một lần.

Xem ra Tần nhị tiểu thư ở kinh đô trôi qua rất tốt.

Hẳn là cũng không tiếp tục ho khan.

Tần nhị tiểu thư thật sự là liệu sự như thần, biết được vị mẫu thân đáng yêu kia của nàng khẳng định sẽ nhìn lén phong thư này, cho nên...

- Công tử, muốn tắm rửa chưa?

Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng hỏi của Tiểu Điệp.

Lạc Thanh Chu lấy lại tinh thần, ngẩng đầu, nhìn sắc trời bên ngoài một chút, nói:

- Được.

Tiểu Điệp và Thu nhi rất nhanh khiêng thùng tắm vào, đặt ở sau tấm bình phong.

Sau khi rót nước nóng vào trong thùng tắm, Lạc Thanh Chu lại nhỏ một giọt dược thủy luyện tạng vào.

Sau đó cởi sạch quần áo tiến vào trong thùng, ngâm vào trong nước.

Mặc dù đã ở Mai Hương uyển rất lâu, mặc dù Tần nhị tiểu thư cũng đã nói, Thu nhi về sau sẽ là nha đầu động phòng của hắn, nhưng khi hắn tắm, vẫn không có để Thu nhi đi vào.

Chuyện hắn tu luyện, không muốn lại để cho bất kỳ kẻ nào biết.

Tiểu Điệp cầm khăn mặt tiến đến, đứng ở phía sau, giúp hắn xoa lưng, lại nghển cổ hướng về trong thùng nhìn lén.

Đáng tiếc, trong thùng nước đều biến thành màu đỏ.

Bất quá những màu đỏ kia đang nhanh chóng trở thành nhạt.

Không bao lâu.

Lạc Thanh Chu đã hấp thu sạch sẽ toàn bộ dược thủy trong nước, lục phủ ngũ tạng và từng cái huyệt khiếu đều giống như có một cỗ nhiệt lưu kỳ dị đang lưu động.

- Công tử, qua tết...

Tiểu Điệp một bên giúp hắn đấm lưng, một bên thấp giọng nhắc nhở.

Lạc Thanh Chu nói:

- Nha.

Tiểu Điệp vểnh lên miệng nhỏ:

- Công tử, chính người nói, chờ qua hết năm, người liền... Người liền...

Lạc Thanh Chu mở mắt ra nói:

- Không phải còn đang ăn tết sao? Hôm nay mới là giao thừa, còn không có qua hết năm đây.

Tiểu nha đầu nghe xong, lập tức cao hứng trở lại, đỏ mặt nói:

- Công tử, nói như vậy, người sẽ không đổi ý?

Lạc Thanh Chu nói:

- Bản công tử giống như là người nói chuyện không tính toán gì hết sao?

Tiểu nha đầu quyệt miệng nói:

- Giống, công tử đã lừa người ta nhiều lần rồi.

Lạc Thanh Chu không có lại để ý đến nàng.

Tắm rửa xong, sau khi khiêng thùng tắm đi ra, hắn về tới thư phòng.

Vừa ngồi xuống, đột nhiên cảm thấy trong bụng dâng lên một cỗ nhiệt khí, toàn thân rất nhanh trở nên khô nóng.

Lúc Luyện Tạng, lục phủ ngũ tạng đều đang nhanh chóng vận chuyển, nhiệt độ toàn thân đang gia tăng, hỏa khí tràn đầy, có đôi khi huyết nhục toàn thân như hỏa diễm đang bốc cháy, cực kì khó chịu.

Lúc này liền muốn nghĩ biện pháp tháo lửa.

Chẳng lẽ vừa rồi giọt dược thủy luyện tạng kia sinh ra hiệu quả?

Lạc Thanh Chu lập tức trở về đến trên giường, nhắm mắt tĩnh tâm, bắt đầu hô hấp thổ nạp, vận chuyển nội công tâm pháp, lắng lại nội hỏa.

Thời gian một nén nhang đi qua.

Hắn không chỉ không bình tĩnh trở lại, ngược lại càng ngày càng xao động bất an.

Không đúng, không phải là mấy chén rượu trái cây kia đó chứ?

Đêm nay lúc ăn bữa cơm đoàn viên, hắn được vị nhạc phụ đại nhân kia nhiệt tình mời, uống chí ít năm chén rượu.

Rượu kia vừa vào miệng đã ngọt ngào, cảm giác không thấy có tửu kình gì.

Lúc ấy cảm thấy tựa như là nước trái cây, nhưng bây giờ suy nghĩ, tựa hồ có chút không đúng.

Nếu quả như thật không có một chút tửu kình và hiệu quả khác, chỉ là nước trái cây ngọt ngào, vị nhạc phụ đại nhân kia khẳng định sẽ không uống hưởng thụ như vậy.

- Không được...