Hai người sóng vai mà bái.
Nam Cung Hỏa Nguyệt xuyên thấu qua rèm châu, nhìn thân ảnh hai người sóng vai mà đứng, dừng một chút, đứng người lên, mặt mũi tràn đầy nhiệt tình nói:
- Tiên sinh, Tần nhị tiểu thư, mau tiến vào.
Nàng tự mình đi lên nghênh đón.
Dưới váy đỏ, chân ngọc tuyết trắng lúc ẩn lúc hiện bước đi, một đầu tóc dài mềm mại đen nhánh có chút dập dờn ở giữa cái eo nhỏ nhắn như nước chảy.
Lạc Thanh Chu và Tần nhị tiểu thư cởi giày, cúi đầu đẩy ra rèm châu, vào phòng, lần nữa ngừng chân thăm viếng.
Nam Cung Hỏa Nguyệt dừng ở trước mặt hai người, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt:
- Tiên sinh và Tần nhị tiểu thư hôm nay không mời mà tới, hẳn không phải vì chuyện « Ba nước cố sự » đó chứ?
Hai người cúi đầu, nhìn thảm đỏ trên đất, ánh mắt có thể rõ ràng nhìn thấy chân ngọc tuyết trắng phía trước váy đỏ.
Tần nhị tiểu thư thấy thế thì len lén nhìn người nào đó bên cạnh một chút.
Lạc Thanh Chu nhìn thảm đỏ trên mặt đất, nhìn không chớp mắt, cung kính nói:
- Điện hạ, hôm nay đến đây quấy rầy, đích thật là có chuyện khác.
Nam Cung Hỏa Nguyệt cười nhạt một tiếng, có chút cúi đầu, chấp đệ tử chi lễ (dùng lễ đệ tử), đưa tay nói:
- Tiên sinh, mời.
Lạc Thanh Chu cúi đầu chắp tay, đi đến án đài.
Nam Cung Hỏa Nguyệt đi ở phía sau hắn, đi đến trước bàn ngồi xuống, bưng lên ấm trà trên bàn.
Sớm có nha hoàn lấy ra chén trà.
Nam Cung Hỏa Nguyệt tự dâng trà châm nước cho hắn, ánh mắt sáng rực mà nhìn chằm chằm vào hắn, quan sát tỉ mỉ, Tần nhị tiểu thư khom người đứng ở bên cạnh không lọt nổi vào mắt.
Lạc Thanh Chu khom người ngồi quỳ, chắp tay nói:
- Điện hạ, tại hạ có một chuyện muốn nhờ, hi vọng điện hạ có thể giúp một tay.
Nam Cung Hỏa Nguyệt để bình trà xuống, mỉm cười nói:
- Tiên sinh có chuyện gì, cứ việc giảng.
Lạc Thanh Chu cung kính nói:
- Một cặp mẫu nữ trong Thành Quốc phủ từng có ân đối với tại hạ và mẫu thân tại hạ, lần này xảy ra chuyện, chỉ sợ sẽ liên lụy đến các nàng. Cho nên tại hạ muốn mời điện hạ hỗ trợ, nhìn phải chăng có thể cứu ra mẫu nữ các nàng hay không.
Nam Cung Hỏa Nguyệt nâng lên chung trà, nhấp một miếng, cũng không có trả lời ngay.
Lạc Thanh Chu lại nói:
- Điện hạ, tại hạ nhất định sẽ viết xong « Ba nước cố sự », ngoại trừ « Ba nước cố sự » cùng « Tam thập lục kế » ra, tại hạ nơi này còn có một bộ binh thư, tên là « Thái Công Lục Thao ».
Ngừng tạm, lại nói:
- Điện hạ nếu như cảm thấy còn chưa đủ, tại hạ nơi này còn có một bộ binh thư, tên là « Tư Mã binh pháp ».
Nước trà trong tay Nam Cung Hỏa Nguyệt có chút nhộn nhạo.
Gương mặt nàng vẫn đầy bình tĩnh, từ từ đặt chén trà xuống, ngẩng đầu nhìn hắn nói:
- Tiên sinh, tội mưu phản cũng không phải tội phổ thông. Mà thân phận bản cung mẫn cảm, không nên nhúng tay việc này. Trong triều đình rất nhiều người đều nhìn chằm chằm bản cung.
Lạc Thanh Chu trầm mặc một lát, nói:
- Điện hạ, ngài có thể cho ra một điều kiện.
Nam Cung Hỏa Nguyệt nhìn hắn chằm chằm trong chốc lát, mềm mại nói:
- Bản cung xem tiên sinh là tri kỷ, là lão sư, « Ba nước cố sự » cùng « Tam thập lục kế » của tiên sinh đều để bản cung đạt được ích lợi không nhỏ.
Bản cung làm việc vì tiên sinh, hẳn là nên, chỗ nào sẽ còn nhắc tới điều kiện gì. Thật sự là chuyện này liên quan trọng đại, bản cung không tiện nhúng tay, không phải là tiên sinh cho không đủ.
Lạc Thanh Chu lại trầm mặc trong chốc lát, quay người chắp tay nói:
- Nếu như thế, là tại hạ mạo muội. Điện hạ, vậy chúng ta cáo từ.
Nam Cung Hỏa Nguyệt dừng một chút, đột nhiên quay đầu nhìn về phía thiếu nữ yếu đuối bên cạnh nói:
- Tần nhị tiểu thư, ngươi trước tiên có thể đi ra ngoài một chút không?
Ánh mắt Tần Vi Mặc giật giật, cúi đầu khom người:
- Vâng, điện hạ.
Nàng nhìn người nào đó một chút, lui ra ngoài.
Trong phòng yên tĩnh lại một lát.
Nam Cung Hỏa Nguyệt mới lên tiếng nói:
- Tiên sinh mời ngồi.
Lạc Thanh Chu lập tức lại ngồi quỳ chân xuống.
Nam Cung Hỏa Nguyệt bưng lên ấm trà, nói:
- Tiên sinh, mời uống trà.
Lạc Thanh Chu nâng chung trà lên, uống một hơi cạn sạch.
Nam Cung Hỏa Nguyệt lại giúp hắn rót đầy nước trà, để bình trà xuống, đột nhiên hỏi:
- Tiên sinh, đêm nay có thời gian không?
Lạc Thanh Chu cúi đầu, hai con ngươi híp một chút, nói:
- Điện hạ muốn nghe « Ba nước cố sự », hay nghe binh thư khác?
Trên mặt Nam Cung Hỏa Nguyệt mang nụ cười thản nhiên, đôi mắt đẹp nhìn hắn nói:
- Đều có thể, chỉ cần tiên sinh bồi bản cung một đêm là được rồi. Sáng mai tiên sinh rời đi, bản cung sẽ viết xuống tấu chương, cầu tình cho hai mẫu nữ kia. Còn có thành công hay không, bản cung không cách nào cam đoan.
Trong phòng lâm vào yên tĩnh.